Chương 3

Tuy trong lòng buồn tủi, trái tim vì những lời nói lạnh lùng của anh mà bị tổn thương. Nhưng trước giờ cô luôn là người mạnh mẽ, không bao giờ dễ dàng từ bỏ. Bàn tay lau nhẹ đi những giọt lệ còn đọng lại ở khoé mắt, rồi lại mỉm cười như tự an ủi bản thân.

Tĩnh Nguyệt xoay lưng bước vào bếp pha cho anh một ly nước chanh để giải rượu. Cô lúc nào cũng vậy, luôn là người chủ động quan tâm Kiến Vương, luôn biết những điều mà anh làm. Nhưng người đàn ông ấy ở chung với cô ba năm, đến một câu hỏi thăm hay quan tâm cũng không có...

...----------------...

*Cốc...Cốc*

- A Vương... Anh mau uống nước chanh giải rượu đi. Uống nhiều rượu như vậy sẽ rất khó chịu.

- Tĩnh Nguyệt, tôi phải nói bao nhiêu lần cô mới hiểu đây!? Tôi đã không yêu cô rồi thì cô cũng không cần phải nhọc lòng mà quan tâm đến tôi!

Kiến Vương mang tâm trạng không vui, ngồi tựa lưng vào thành giường. Nghe thấy tiếng nói của cô, gương mặt đang tức giận lại càng cau có, khó chịu.

Chu Tĩnh Nguyệt nghe anh nói, cô nhẹ nhàng đặt ly nước lên bàn. Sau đó lại nhỏ nhẹ cất lời:

- Không phải anh vẫn cố chấp yêu chị ấy sao? Vậy thì anh cũng không thể cấm cản em cố chấp yêu anh được.

Sử Kiến Vương nghe được lời nói của cô, anh tức giận đứng lên. Mặt đối mặt với Tĩnh Nguyệt, gằn giọng nói:

- Cô không có tư cách nhắc đến cô ấy! Nếu cô đã tốt như vậy thì trước đây đã không dùng thủ đoạn cướp đi nửa bức tranh kia.

Tĩnh Nguyệt nghe anh nói, gương mặt đang bình thản lại trở nên có chút khó chịu... Trước đây Chu gia có nửa bức tranh, sau này ba mẹ cô thấy đẹp nên mới tặng cho cô.

Tuy bức tranh chỉ có một nửa nhưng vẫn không thể nào làm mất đi vẻ đẹp thơ mộng của khung cảnh trong tranh. Vậy mà nghĩ thế nào cũng không nghĩ đến Kiến Vương là người giữ nửa bức còn lại.

- Nửa bức tranh kia là của Chu gia để lại. Lúc ấy em cũng không biết là anh cũng có nửa bức...

*Choang...*

Sử Kiến Vương nghe lời giải thích của cô như chạm đến điểm giới hạn. Anh mạnh bạo hất ly nước chanh xuống đất. Ly nước bị tác động mà vỡ thành từng mảnh, nước ở trong ly cũng vì thế mà đổ khắp sàn nhà.

- Cô nói cô không biết!? Chính mắt tôi thấy cô đem nửa bức tranh đó để cho Kỳ Nhi biết. Vậy mà lại nói một câu không biết, cô nghĩ Sử Kiến Vương tôi sẽ tin sao!?

Chu Tĩnh Nguyệt vì tiếng động vừa rồi mà có chút sợ. Cảm xúc vì tức giận, uất nghẹn trong lòng không thể bộc lộ mà đôi mắt xinh đẹp túa ra những giọt nước long lanh.

- Em trước giờ là như vậy. Nếu bản thân nói có là có, không có chính là không có! Chu Tĩnh Nguyệt em sẽ không đê tiện đến mức dùng mọi thủ đoạn để cướp đi nửa bức tranh kia của anh.

Kiến Vương không để lời cô nói vào tai. Anh đứng trước mặt cô, lạnh lùng thốt lên từng chữ:

- Nếu cô yêu tôi vậy thì đem nửa bức tranh kia đưa cho tôi đi.

Cô mím chặt môi để kìm chế không cho những giọt nước mắt sắp tuôn ra. Đối với Tĩnh Nguyệt cô có thể khóc trước nhiều người nhưng chỉ duy nhất trước mặt Kiến Vương cô lại không muốn khóc.

Tĩnh Nguyệt không muốn bộc lộ sự yếu đuối trước mặt anh. Cho dù có khóc nhiều lần để được chú ý thì người đàn ông đó cũng sẽ vờ như không thấy, hờ hững lướt qua cô.

- Em có thể làm mọi thứ cho anh, đem thứ tình yêu mà bản thân có được cho anh...

Chu Tĩnh Nguyệt ngưng một chút, cô cố giấu những cảm xúc buồn tủi, uất nghẹn trong lòng mà nhẹ nhàng cất lời van xin:

- Chỉ duy nhất nửa bức tranh kia em không thể đưa cho anh được.

Tĩnh Nguyệt cúi xuống nhặt những mảnh thủy tinh đã vỡ rồi xoay lưng bước ra khỏi phòng. Bây giờ Kiến Vương chính là người mà cô sợ phải đối mặt nhất...

Chu Tĩnh Nguyệt không sợ sự lạnh nhạt, vô tâm của anh. Thứ cô sợ nhất lại là những lời nói tàn nhẫn được thốt lên từ chính miệng người đàn ông này.

Sử Kiến Vương có thể vì Liễu Tố Kỳ mà không ngần ngại thốt lên những lời nói làm cho cô đau lòng. Anh mỗi ngày đều chán ghét cô, Tĩnh Nguyệt cứ như vậy mà mỗi ngày lại có thêm một vết thương. Dần dần vết thương đó càng sâu rồi để lại một vết sẹo khó có thể chữa lành...

...----------------...

Chu Tĩnh Nguyệt sau khi trở về phòng, cô không còn tâm trạng để làm việc. Cứ như thế mà ngả lưng lên chiếc giường lớn, nhắm mắt lại muốn quên đi những chuyện không vui.

"A Vương..."

"Tố Kỳ bệnh rồi, cô ấy cần tôi ở bên chăm sóc. Có chuyện gì thì nói sau đi."

...

"Không ngờ Chu Tĩnh Nguyệt cô lại là con người tâm cơ như vậy."

...

"Thật sự không phải em..."

"Cô im miệng!"

...----------------...

Cô vì nhớ lại những kí ức đau buồn mà giật mình tỉnh giấc, vầng trán cũng vì thế mà lấm tấm không ít mồ hôi. Ở đây ba năm, không có đêm nào cô được ngủ trọn giấc.

Tĩnh Nguyệt rời giường đi đến ban công ngắm nhìn cảnh trời về đêm. Tiếng gió liêu xiêu thổi nhè nhẹ đã giúp tâm trạng của cô thoải mái đi đôi chút.

Bất giác, đôi mắt lại hướng về phía dưới lầu. Kiến Vương rất nhanh đã khởi động xe rời khỏi nhà. Cô vừa nhìn đã biết anh là gấp gáp đi tìm Liễu Tố Kỳ.

Đến khi chiếc xe của anh khuất sau màn đêm mờ mịch. Cô cũng xoay lưng trở về phòng. Gương mặt xinh đẹp không còn biểu hiện cảm xúc vui hay buồn, đáy mắt cũng không còn khóc.

Chu Tĩnh Nguyệt lúc này chỉ có một gương mặt lạnh nhạt. Tâm của cô đã lạnh, tình yêu cũng vì thế mà không còn tràn đầy sức sống.

Từng ngày trôi qua, trái tim lại có thêm một vết nứt. Tĩnh Nguyệt cô không còn sợ mất đi thứ tình yêu không đáng có này nữa. Nếu trái tim có vỡ vụn thì cũng là lúc tình yêu trong lòng cô từ lâu đã không còn...

Hot

Comments

Ngô Huệ

Ngô Huệ

chị bỏ mẹ nó đi cho nó nhẹ lòng

2025-03-11

0

Phung Kim Loan

Phung Kim Loan

con điên

2025-03-12

0

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Nếu bước tiếp vào cuộc hôn nhân vẫn không có kết quả liệu có nên tiếp tục đắm chìm vào một ngươi không đặt mình vào mắt nữa khổng ?

2024-11-03

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81: Ngoại truyện
82 Chương 82: Ngoại truyện
83 Chương 83: Bách Dương - Hạ Du
84 Chương 84: Bách Dương - Hạ Du
85 Chương 85: Bách Dương - Hạ Du
86 Chương 86: Bách Dương - Hạ Du
87 Chương 87: Bách Dương - Hạ Du
88 Chương 88: Bách Dương - Hạ Du
89 Chương 89: Bách Dương - Hạ Du
90 Chương 90: Bách Dương - Hạ Du
91 Thông báo truyện mới
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81: Ngoại truyện
82
Chương 82: Ngoại truyện
83
Chương 83: Bách Dương - Hạ Du
84
Chương 84: Bách Dương - Hạ Du
85
Chương 85: Bách Dương - Hạ Du
86
Chương 86: Bách Dương - Hạ Du
87
Chương 87: Bách Dương - Hạ Du
88
Chương 88: Bách Dương - Hạ Du
89
Chương 89: Bách Dương - Hạ Du
90
Chương 90: Bách Dương - Hạ Du
91
Thông báo truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play