Chương 13

Sử Kiến Vương nghĩ là do mệt mỏi nên sinh ra ảo giác rồi mới khắc hoạ nên hình ảnh của cô. Anh vẫn không tin mà vẽ một bức khác. Cuối cùng kết quả vẫn giống như lúc đầu...

- Thật phiền phức!

Kiến Vương khó chịu mà thốt ra một câu nói lạnh lùng, rồi xoay lưng bước trở về phòng.

Trong tấm tranh kia là hình ảnh cô đang ngồi xích đu ở giữa cánh đồng hoa bát ngát. Nụ cười trên môi của cô vẫn luôn nở rộ, nụ cười mà đó giờ anh vẫn chưa từng để ý...

Vậy mà lúc này theo vô thức lại vẽ nên phong cảnh có cô. Cũng không biết là từ bao giờ mà một người anh luôn cảm thấy phiền phức vậy mà lại có ngày xuất hiện trong tâm trí của mình.

Sử Kiến Vương dường như vẫn chưa nhận ra được hình ảnh của Tĩnh Nguyệt dần sẽ xuất hiện nhiều hơn trong tiềm thức của anh. Đến khi bản thân nhận ra được thì cô từ lâu đã không còn bên cạnh...

...----------------...

Khoảng thời gian trung học trước đây có anh, Bách Điền và Tố Kỳ học chung một khối. Còn cô, Hoa Xán và Bách Dương lại học chung một khối.

Chỉ có điều Tĩnh Nguyệt nhỏ hơn Kiến Vương một tuổi nên thời đi học cô đều gọi anh là "học trưởng".

Người cô gái ấy lúc nào cũng như cái đuôi nhỏ, lẽo đẽo theo sau để tìm cớ hỏi bài anh nhưng lần nào cũng như thế... Lần nào cô cũng chỉ nhận lại một câu nói lạnh lùng:

"Cô hiểu rồi thì hỏi tôi làm gì nữa chứ!?"

Mấy ngày sau, Chu Tĩnh Nguyệt vì buồn mà không còn tìm anh hỏi bài. Mất hơn một tháng anh mới lại thấy cô, chỉ có điều cô lần này lại trở nên có hơi ít nói hơn so với trước đây...

"Học trưởng! Em thích anh...!"

Tĩnh Nguyệt cứ như vậy mà hẹn được anh ra góc sau sân trường để tỏ tình

Sau lời nói phũ phàng kia của Sử Kiến Vương. Cô là có ít nói hơn trước một chút, không còn đi theo anh để hỏi bài... Nhưng cô vẫn không từ bỏ mà quyết tâm phải theo đuổi được anh.

Kiến Vương nghe lời tỏ tình của Tĩnh Nguyệt, anh cũng không lấy làm lạ. Trong lòng vẫn nghĩ cô cũng như những nữ sinh khác mà tìm cách tiếp cận rồi lại tỏ tình.

Trước giờ anh vẫn không có cảm giác hứng thú khi được người khác theo đuổi. Gương mặt vẫn cứ lạnh lùng mà thẳng thừng từ chối:

"Tôi không thích cô!"

Chu Tĩnh Nguyệt nghe lời nói đó được thốt ra từ miệng của anh, cô không để lộ tâm trạng đang vui hay buồn. Đôi môi xinh xắn chỉ mỉm cười rồi trả lời người con trai trước mặt:

"Bây giờ anh không thích em cũng không sao... Miễn là em không từ bỏ, bản thân vẫn cứ theo đuổi cho đến khi anh thích em thì thôi."

Cô không nói gì nữa mà xoay lưng rời đi, để lại cho Kiến Vương một ánh nhìn khó hiểu. Cứ như thế mà sau ba năm trung học cô đều quyết tâm tìm mọi cách để chinh phục được trái tim của anh.

Nhưng Tĩnh Nguyệt chưa đợi đến ngày ấy thì anh đã công khai quen Liễu Tố Kỳ. Chuyện tình yêu của hai người họ, cả trường ai cũng đều biết.

Và người đầu tiên biết được lại chính là cô... Cảm xúc cũng vì thế mà buồn bã rất nhiều. Mấy ngày sau đến lớp cô cũng chỉ có một tâm trạng không vui, gương mặt xinh đẹp cũng dần ít nở nụ cười...

Cứ như thế mà Tĩnh Nguyệt tập trung học tập, không còn quá bận tâm đến Kiến Vương. Đến khi cô nghĩ đã từ bỏ được đoạn tình cảm đơn phương này thì cũng là lúc anh nói chia tay với mối tình đầu...

Mọi sự buồn bã trước đây của cô cũng vì thế mà tan biến, cũng không biết là động lực từ đâu mà bản thân lại có thể vực dậy được tinh thần. Tâm trạng trở nên vui tươi hơn và trong lòng đã hạ quyết tâm phải khiến cho anh thích mình.

Cứ như thế mà sau ba năm trung học, cô đều lấy tình yêu đơn phương làm động lực. Ba năm trung học cô đều miệt mài học tập với ước mong có thể vào cùng trường đại học với người mà cô thích...

Cuối cùng ước mong của Chu Tĩnh Nguyệt cũng trở thành sự thật. Cô vậy mà đã có thể vào cùng trường với Kiến Vương.

Sau những năm đại học, cô lại một lần nữa may mắn được ở chung với anh. Có thể đó là do duyên, không ai biết khi đó cô đã vui và hạnh phúc đến nhường nào...

Nhưng ba năm trôi qua Sử Kiến Vương vẫn như vậy, vẫn cứ xem cô là người xa lạ, trong lòng chỉ yêu duy nhất mỗi Liễu Tố Kỳ.

Đối với người khác và đặc biệt là cô ta, anh vẫn sẽ luôn ấm áp mà đối xử tốt. Còn với riêng một mình cô thì có lẽ là không bao giờ...

...----------------...

Lại một đêm trôi qua, bầu trời cũng bắt đầu sáng. Mặt trời vừa mới nhô lên cùng những ánh nắng len lỏi qua các khung cửa sổ. Tĩnh Nguyệt lúc này vì tiếng reo của đồng hồ báo thức mà từ từ mở mắt tỉnh dậy.

Cô vươn vai, thoả mãn khi được ngủ ngon sau một đêm dài. Sau đó rời giường, bước chân đi đến mở cửa sổ để cho gió bên ngoài thổi vào trong làm cho căn phòng trở nên ấm áp.

Hôm nay là ngày Chu Tĩnh Nguyệt đi xem nhà nên trong lòng rất háo hức mà thức dậy từ sớm. Cô nhìn mình trong gương rồi lại mỉm cười, nụ cười tươi tắn đã từ lâu rồi bản thân mới được nhìn thấy.

Có lẽ khi bắt đầu một cuộc sống mới, trải qua những chuyện buồn. Tĩnh Nguyệt cô cũng đã có thể cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc. Gương mặt xinh đẹp cũng nở được nụ cười mà chính cô đã đánh mất từ lâu...

Hot

Comments

Ngô Huệ

Ngô Huệ

quả báo đến với anh rồi

2025-03-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81: Ngoại truyện
82 Chương 82: Ngoại truyện
83 Chương 83: Bách Dương - Hạ Du
84 Chương 84: Bách Dương - Hạ Du
85 Chương 85: Bách Dương - Hạ Du
86 Chương 86: Bách Dương - Hạ Du
87 Chương 87: Bách Dương - Hạ Du
88 Chương 88: Bách Dương - Hạ Du
89 Chương 89: Bách Dương - Hạ Du
90 Chương 90: Bách Dương - Hạ Du
91 Thông báo truyện mới
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81: Ngoại truyện
82
Chương 82: Ngoại truyện
83
Chương 83: Bách Dương - Hạ Du
84
Chương 84: Bách Dương - Hạ Du
85
Chương 85: Bách Dương - Hạ Du
86
Chương 86: Bách Dương - Hạ Du
87
Chương 87: Bách Dương - Hạ Du
88
Chương 88: Bách Dương - Hạ Du
89
Chương 89: Bách Dương - Hạ Du
90
Chương 90: Bách Dương - Hạ Du
91
Thông báo truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play