Chương 19

Tôn Bách Điền thấy cô bước ra tự phòng khám khoa phụ sản. Trên tay còn cầm thêm một tờ giấy, thân hình mảnh mai lại mặc đầm bầu. Vì tò mò mà nói lên những suy nghĩ trong lòng.

- Cô mang thai sao?

Chu Tĩnh Nguyệt lúc này có chút không được tự nhiên khi nghe câu hỏi vừa rồi. Dù gì anh chàng cũng rất thân với Kiến Vương. Nếu không may người đàn ông kia biết được thì mọi điều vui vẻ trước đây của cô cũng vì thế mà tan biến...

Đường Hoa Xán mắt thấy bạn thân mình khó xử, cô nàng liền nhẹ nhàng lên tiếng giải vây.

- Ha... Ha... Chắc là chúng tôi vô nhầm khoa thôi...

Bách Điền nhìn cả hai là biết họ đang nói dối. Theo kinh nghiệm nhiều năm làm nghề thì Tĩnh Nguyệt có thể đã mang thai rồi... Nói không chừng là còn cùng với tên kia.

Dù gì trước khi vào đây khám cũng sẽ được y tá chỉ dẫn đến khám khoa nào. Hai người cũng sẽ không ngốc đến mức mà vào nhầm khoa. Cả hai dường như muốn che giấu nên không dám nói ra sự thật.

Hoa Xán cảm thấy bầu không khí im lặng như vậy cũng biết đối phương sớm đã phát hiện ra. Gương mặt nở nụ cười gượng gạo đi đến kéo tay Tĩnh Nguyệt muốn rời đi.

- Thật xin lỗi. Chúng tôi còn có việc nên đi trước đây.

Cả hai rất nhanh đã vụt mất trên lối đi của hành lang bệnh viện. Bách Điền nhìn theo hướng của hai người họ rồi lại nghĩ đến nếu tên bạn thân kia của mình biết được cô đang mang thai, không biết sẽ mang cảm xúc thế nào...

"Trước đây Kiến Vương cậu phũ phàng với người ta làm gì rồi bây giờ còn không biết đến sự hiện diện của con mình."

...----------------...

Hai cô gái lúc này chỉ mới vừa bước ra ngoài đã vội bắt taxi. Đến khi lên được xe, Hoa Xán mới nhẹ nhàng thở phào.

- Tĩnh Nguyệt, lúc nãy câu nói của tớ có thể là bị bại lộ rồi...

- Không sao đâu, cậu đừng lo.

Đường Hoa Xán thấy cô vẫn còn có thể bình tĩnh, trong lòng lại càng lo hơn mà nghiêm túc cất giọng hỏi:

- Lỡ Bách Điền kể cho Kiến Vương nghe chuyện cậu mang thai thì sao?

Nghe cô bạn thân của mình hỏi, tuy sắc mặt không để lộ ra biểu cảm lo sợ gì nhưng trong lòng cũng có chút gợn sóng.

Chuyện này Tĩnh Nguyệt đã từng nghĩ qua rồi, nếu thật sự có một ngày anh biết được thì cô sẽ đưa con đi trốn...

- Nếu có ngày ấy, tớ sẽ đưa con bỏ trốn.

Hoa Xán thấy cô đến giờ vẫn còn bình thản được, hết cách cũng chỉ đành nhẹ giọng tự hỏi:

- Cậu trốn một ngày nhưng không thể nào trốn cả đời...

Chu Tĩnh Nguyệt đặt lên vai cô nàng, mỉm cười nhẹ nhàng lên tiếng an ủi. Điều này cô biết chứ... chỉ là không muốn nghĩ nhiều rồi lại mang thêm muộn phiền thôi.

- Không cần biết tớ trốn được bao lâu, miễn bảo vệ được bảo bối thì bằng mọi giá tớ cũng không muốn cho anh ấy biết. Vậy nên cậu đừng ủ rũ vì chuyện này mà hãy vui lên đi.

Tuy nhìn cô bên ngoài luôn nở nụ cười nhưng thực chất bên trong cũng có chút lo sợ... Sợ một ngày rơi vào ngõ cụt rồi lại không trốn được người đàn ông kia.

Tĩnh Nguyệt lúc nào cũng giỏi trong việc an ủi người khác chỉ có điều cô lại không biết cách tự an ủi bản thân.

Nhưng thật may mắn khi còn có tiểu thiên thần bất ngờ đến an ủi cô. Chỉ có điều không biết niềm vui bất ngờ này sẽ kéo dài được bao lâu.

Nếu một ngày anh phát hiện ra cô lại đem cốt nhục của mình trốn đến một đất nước xa xôi như thế này thì sẽ nhẫn tâm vứt bỏ cả hai hay là tức giận mà mang đứa trẻ rời xa cô...

Tĩnh Nguyệt không dám nghĩ đến một ngày anh đứng trước mặt mình và đề nghị bản thân từ bỏ quyền nuôi nấng đứa trẻ. Có lẽ lúc đó cô sẽ không còn động lực để sống...

Đứa trẻ là nguồn động lực duy nhất, không có Kiến Vương cô vẫn có thể sống tốt. Nhưng không có tiểu bảo bối, Tĩnh Nguyệt cô không biết sẽ trở thành con người như thế nào.

...----------------...

Mấy tháng này Sử Kiến Vương không còn thường xuyên gặp Liễu Tố Kỳ nữa. Có thể là từ lúc cô đi, cảm xúc trong lòng anh đối với người từng yêu sâu đậm cũng dần trở nên nhạt nhoà.

Nếu là trước đây chỉ cần một cuộc gọi điện của cô ta, anh cũng sẽ vứt bỏ Tĩnh Nguyệt đang ở nhà một mình mà đến với người con gái đó...

Bây giờ không biết tại sao chỉ cần điện thoại hiện lên dòng chữ "Tố Kỳ", anh vậy mà lại dứt khoát tắt máy. Cũng vì thế mà mấy ngày nay cô ta không gặp được anh, trong lòng liền có chút bực bội.

Hôm nay vừa hay là thời gian rảnh nên Tố Kỳ đã hẹn anh ra quán cà phê cũ mà cả hai từng hẹn hò để gặp mặt.

- Kiến Vương, anh đến rồi.

Sử Kiến Vương chậm rãi kéo ghế ngồi xuống, dạo gần đây anh đều nhờ Bách Điền điều tra mọi thông tin của Liễu Tố Kỳ.

Bản thân cũng biết được không ít thứ quan trọng. Cô ta vậy mà mấy tháng nay đã quen kha khá đại gia để trở nên nổi tiếng, lúc nào cũng đi bar từ sớm rồi lại về rất muộn.

Con người trước đây từng nghĩ luôn tốt đẹp, không ngờ đến qua sự mài dũa theo năm tháng lại ăn chơi như thế này. Kiến Vương nhìn người con gái đối diện lúc nào cũng giả vờ mỉm cười ngọt ngào liền âm thầm chê trách...

Một người từng được anh xem là tất cả, bây giờ đến một hạt cát trên sa mạc cũng cảm thấy không xứng. Coi như đây là cái giá phải trả khi anh đã hắt hủi người đối xử tốt với mình để rồi nhận lại một người thế này.

Hot

Comments

Ngô Huệ

Ngô Huệ

đây người ta gọi là nghiệp quật

2025-03-11

1

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Đáng đời nhà anh luôn

2024-11-10

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81: Ngoại truyện
82 Chương 82: Ngoại truyện
83 Chương 83: Bách Dương - Hạ Du
84 Chương 84: Bách Dương - Hạ Du
85 Chương 85: Bách Dương - Hạ Du
86 Chương 86: Bách Dương - Hạ Du
87 Chương 87: Bách Dương - Hạ Du
88 Chương 88: Bách Dương - Hạ Du
89 Chương 89: Bách Dương - Hạ Du
90 Chương 90: Bách Dương - Hạ Du
91 Thông báo truyện mới
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81: Ngoại truyện
82
Chương 82: Ngoại truyện
83
Chương 83: Bách Dương - Hạ Du
84
Chương 84: Bách Dương - Hạ Du
85
Chương 85: Bách Dương - Hạ Du
86
Chương 86: Bách Dương - Hạ Du
87
Chương 87: Bách Dương - Hạ Du
88
Chương 88: Bách Dương - Hạ Du
89
Chương 89: Bách Dương - Hạ Du
90
Chương 90: Bách Dương - Hạ Du
91
Thông báo truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play