Thái tử Long tộc Ngọc Sinh Liên là tuyệt sắc đại mỹ nhân vang danh khắp thiên địa, vô số người khao khát trở thành đạo lữ thiên mệnh của y, nguyện vì y sinh hài tử.
Cơ mà trời muốn diệt Long tộc, Ngọc Sinh Liên tuổi thành niên đến nay, đã sắp cận kề đến cái chết mà vẫn chưa có Long châu.
Kết cục định sẵn y sẽ cô độc đến già.
Nhưng không ai hay biết rằng, mỹ nhân mà họ hằng nhớ đêm mong lại ôm tương tư một người chẳng rõ.
Dung mạo của đối phương bị che mờ bởi màn sương trắng xóa.
Thân phận trong mỗi đêm mơ đều chẳng hề giống nhau.
Tính cách tựa hồ cũng không đồng dạng chút nào.
Ngọc Sinh Liên chỉ có thể thông qua cảm nhận của tri giác mà nhận ra người trong lòng.
...----------------...
Mỹ nhân cuộn tròn trong chăn ấm, hơi thở nhịp nhàng đều đặn.
Một tiểu ngư yêu túc trực bên cạnh Ngọc Sinh Liên, nàng ngắm nhìn mỹ nhan của y, thở dài một hơi thật nặng nề.
Thái tử của bọn họ lại rơi vào giấc ngủ sâu.
Thời gian gần đây điện hạ ngày càng ngủ nhiều hơn, thậm chí ngay khi vừa tỉnh giấc liền lăn ra ngủ thêm một lần nữa.
Mỗi lần tỉnh dậy cảm xúc của người đều không ổn định, lúc lệ nhòa cả đôi long nhãn xinh đẹp, lúc thẩn thờ ngồi ngây người cả ngày, lúc thì lại gào thét đau.
Nàng nghĩ, có phải chăng vì thời gian không còn nhiều, điện hạ nhà nàng mới xảy ra những thể trạng kì lạ?
Long đế và Long hậu cũng đã biết tình trạng của người.
Tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ, xót con đến tóc đều bạc trắng.
Nhi tử vất vả lắm mới hình thành, bao nhiêu tình thương đều dồn hết vào một người, chỉ nghĩ con trai sẽ chẳng có bạn đời, phụ mẫu bọn họ sẽ người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh liền lòng quặng thắt.
Hải Long cung tràn ngập trong bi thương, mỗi người đều đang chờ đợi kết cục tàn nhẫn đang đến gần.
Chỉ có Ngọc Sinh Liên vẫn ủ ấp một nỗi mong chờ.
Lần này, Ngọc Sinh Liên đã quen, y nhanh chóng nhập mộng đi theo một con đường u tối trải dài.
Bước chân ngày một nhanh hơn, y thật sự không thể chờ đợi nổi, khát khao được nhìn thấy ái nhân thôi thúc y vội vã.
Ánh sáng trắng mập mờ nơi cuối đường, một khi bước qua liền là một tràn cảnh khác.
...----------------...
Mắt phượng khẽ mở, bàn tay thon gầy trắng tuyết chống lấy cả thân người, giọng nói y âm trầm, giọng điệu mang theo chút giận hờn của tình nhân.
"Giang Kiều Ngọc, ngươi còn không ra, e là trẫm liền chết mất thôi"
Từ sau màn che, thân ảnh người thanh niên được ánh nến rọi vào, dáng người cao ráo thon gầy, vòng eo nhỏ gọn, bàn tay của hắn nắm giữ lấy một bên mép màn đem vén lên. Không còn bị một vật cản nào che khuất, hiện ra một dung nhan đầy lạnh lẽo âm trầm, đôi mắt hoa đào được điểm thêm một nốt chu sa chí bên dưới đầy diễm lệ. Giang Kiều Ngọc hạ thấp người, bàn tay hắn lấy ra một cái ngoại bào thêu kim sắc chỉ hình rồng khoác lên trên người vị đế vương.
" Bệ hạ bây giờ dù có bị thần đánh một cái cũng chẳng chết được đâu"
Đôi mắt phượng nhu tình chan chứa đầy ý cười nhìn hắn, trong cái thanh tĩnh của đêm khuya, tiếng cười khe khẽ vang lên, đôi tay của y quen đường quen nẻo ôm lấy chiếc cổ trắng nõn của Giang Hoài Ngọc. Da mặt hai bên áp sát cận kề tạo nên một cái tràng cảnh thâm tình ý mật, Nam Cung Chỉ đặt môi kế sát vành tai hắn, thì thầm như đang rót mật đường.
" Kiều Ngọc thật không ngoan nha, lời này cũng dám nói, không sợ trẫm giết ngươi sao?"
Giang Kiều Ngọc nhướng mày nhưng cũng không tránh né, hắn ôm lấy eo nhỏ của y tựa hồ muốn đem người bế lên. Nhận thấy lạ thường Nam Cung Chỉ vô cùng bất ngờ, y không nghĩ đến hôm nay trêu chọc Giang Kiều Ngọc như mọi khi lại bị hắn giáng một đòn chí mạng như thế, y giật thót người " a " một cái.
Bệnh tật quấn lấy thân, dù cho có khao khát được bế lấy Giang Kiều Ngọc thân mật như một đôi tình nhân thì Nam Cung Chỉ cũng chỉ đành bất lực, nào ngờ bây giờ lại giống như tiểu kiều thê bị người bế lên đâu?
" Bệ hạ nói không sai, thần quả thật là ỷ sủng sinh kiêu, tin rằng bệ hạ là không nỡ giết thần"
Giang Kiều Ngọc cười đến mỹ lệ, trong đôi mắt hắn phản chiếu một thịnh thế mỹ nhan đang si ngốc, trong lòng đầy sự thỏa mãn.
Phải biết là, từ lần đầu gặp mặt đến trước khi choàng tỉnh, Giang Kiều Ngọc mà y biết vẫn là một cái mỹ nam băng lãnh không chứa một chút ái tình nhân gian, mà giờ đây hắn lại có thể tỏ ra như cũng có chút tình cảm ái muội với y, thật sự khó tin làm sao?
...----------------...
Câu chuyện đầu tiên mở màn rồi đây!
Thịnh thế vương triều dần bị phá cho suy tàn, bạo quân Nam Cung Chỉ tự gánh lấy hậu quả, bệnh tật triền miên. Vốn dĩ nên an phận nằm chờ chết lại tham luyến mỹ nhân bên cạnh trêu chọc không thôi, cho rằng một cái thần tiên giáng phàm không dễ gì cưa đổ, ngờ đâu mỹ nhân lại chủ động hiến dâng?
Trêu chọc người đến yêu rồi tháo chạy, đâu đâu cũng là bệnh bạo quân công.
...X...
Băng sơn mỹ nhân vừa yêu diễm vừa thanh lãnh có chút điên ẩn vệ thụ.
Updated 57 Episodes
Comments
Zxhin Lu
không ngờ chứ gì/Facepalm/
2024-11-01
17
mâm mi k9
sao gọi là mỹ nhân?
còn chỗ vô số ng , nên thêm là vô số nữ nhân...
chứ
2024-12-14
1
mâm mi k9
ánh nến 🕯️ mới đúng
2024-12-14
1