Bạo quân và mỹ nhân (1)

Trên đài cao, mũ miện cùng tua rua cồng kềnh che khuất nửa khuôn mặt làm cho vị thiên tử không rõ sắc mặt hỉ nộ.

Nam Cung Chỉ ngáp một hơi dài, y tựa lưng trên ngai vàng, đôi mắt âm u nhìn đám quan thần trong triều cãi nhau.

Đêm qua tỉnh giấc quá sớm lại bị Giang Kiều Ngọc làm cho hoảng hồn, cho nên tâm trạng ngày hôm nay của y tương đối không tốt, mà giẫu có tốt đi chăng nữa thì khi thực sự đối diện với đám tặc tử ngu xuẩn này cũng khiến tâm trạng của y bị vơi đi mà phát nộ.

Bên dưới vẫn là không hề hay biết rằng trạng thái không mấy tốt đẹp của y, khiêu khích sự nhẫn nại chẳng được bao nhiêu của Nam Cung Chỉ, tiếp tục nhào lên cắn xé nhau bằng lời lẽ.

Giang Kiều Ngọc ẩn mình sau màn che của ngai vàng, đôi mắt âm trầm nhìn trò hề của đám cẩu chỉ biết ăn rồi ngủ, chẳng làm nên tích sự gì lại chỉ vì lợi ích bị lung lay mà sủa lên tận trời.

Bên cạnh, Tịnh Đức công công đã toát một hơi khí lạnh, từ Giang Kiều Ngọc đến Nam Cung Chỉ đều nồng đượm sát ý. Ông đã hầu hạ qua hai vị tổ tông này, cái gì cần biết cái gì không nên biết đều đã biết, bệ hạ nổi sát ý thì thôi vẫn còn một Giang Kiều Ngọc có thể ngăn cản thảm sát, nhưng mà ngay cả hắn cũng muốn giết người thì thật sự bọn họ muốn chết cũng chẳng dễ dàng.

Tưởng chừng không bao lâu nữa liền sẽ có cảnh tượng máu me đầm đìa, không ngờ đến từ trong đám quan thần xuất hiện một thanh niên không sợ trời không sợ đất, chẳng sợ vị đế vương đang cau chặt mày.

Nam Cung Liễn từ bên ngoài bước vào liền đám quan thần không hẹn mà cùng nhau tách ra tạo một con đường cho riêng gã. Gã đến trễ nhưng không hề vội vàng, ung dung mà đi như khiêu khích quyền uy của hoàng đế.

Không hành lễ trang trọng, không sợ hãi mà chỉ vờ hành lễ qua loa với Nam Cung Chỉ, gã nở một nụ cười nhưng trong đáy mắt lại lạnh lẽo, gã giương mắt nhìn y thâm sâu mà nói.

" Vi thần đến muộn, bệ hạ sẽ không phải là muốn giết thần chứ?"

Thượng triều muộn không tính là tội lớn gì, càng huống hồ đối phương là vương gia nắm giữ thực quyền, y cũng không phải loại người không hiểu lý lẽ, đâu phải cứ giết liền giết đâu? Chỉ là cái tên ca ca cùng cha khác mẹ này của y thèm khát cái ngai vàng vô dụng y đang ngồi, cái gì xấu xa cũng đặt lên trên người y.

" Vương huynh nghĩ nhiều rồi, chỉ là đến muộn vài canh giờ trẫm làm sao nỡ giết huynh chứ"

Nam Cung Chỉ có chút thẹn với lương tâm, hậm hừ mà nói bỏ qua.

Nói đến đây, đầu chợt nảy ra vài ý nghĩ.

"À, cũng đã sắp bãi triều, chi bằng vương huynh cứ vậy mà về luôn đi nhé, dù sao thì cũng chẳng còn gì quan trọng nữa đâu."

Vừa đến liền đã đuổi gã về, Nam Cung Liễn cũng chẳng tỏ ra tức giận.

" Vi thần đã hiểu, là thần đã sai"

" Nhưng mà thần vẫn muốn ở lại"

[Đuổi đó, tiễn vong, làm ơn, đi dùm trẫm cái.]

[Trẫm muốn chém người, ngươi ở đây trẫm chém không được!]

Nam Cung Liễn bắt đầu hiến ân cần.

" Bệ hạ, sức khỏe người gần đây có phải hay không tệ đi? Nếu không, tại sao lại để mỗi tên ám vệ họ Giang kia bên cạnh mà đuổi tất cả các cung tỳ trong *Càn Thanh cung. Phải chăng là sợ chúng thần lo lắng mà che giấu bệnh tình?"

* Càn Thanh cung: tẩm cung của hoàng đế.

Đám chuột nhắt vốn dĩ đã im hơi lặng tiếng nay lại bị câu nói của Nam Cung Liễn làm cho ồn ào trở lại.

Nam Cung Chỉ khó chịu trong lòng, y biết, người thực sự đang nắm quyền là Nam Cung Liễn chứ không phải y, cớ sao y vẫn là đế vương, người ngồi trên ngai vàng nạm rồng vẫn là y.

Nhưng đám loạn thần tặc tử này lại không kiên nể gì cái chức hoàng đế bình phong này.

Trước không có Nam Cung Liễn vẫn còn vì cái danh bạo quân của y mà chỉ thì thầm to nhỏ. Giờ có Nam Cung Liễn ngay trước mắt liền xem nhẹ sự tồn tại của y, bàn từ trong ra ngoài bệnh tình của y mà chẳng để ý bản thân chúng nói to đến cỡ nào, như thể sợ Nam Cung Chỉ không nghe thấy. Hẳn là, bọn chúng mong sao Nam Cung Chỉ là y đây nhanh chóng chết mau mau một chút, vậy thì thủ lĩnh đám tặc tử liền lên ngôi, ngày ngày cũng không bị dọa sợ đến thấp thỏm không yên.

Ngoài mặt, Nam Cung Liễn như đang ân cần quan tâm đệ đệ, nhưng thực chất lại là đang dò hỏi. Cung tỳ trong Càn Thanh cung đại đa số đều là người gã gài vào, vốn dĩ muốn thăm dò thể trạng của Nam Cung Chỉ là thật hay giả, nhưng giữa đường lại bị một vật cản mang tên Giang Kiều Ngọc ngán đường.

Gã có thể thông qua lần dò xét này mà đính chính lại phỏng đoán của mình, có thể, vị đệ đệ yêu dấu này của gã đang hợp tác với tên ẩn vệ thần bí kia, cố gắng giãy dụa trong lòng bàn tay gã. Hoặc là, y thật sự bệnh tình trở nặng nhưng lại sợ dáng vẻ yếu đuối của mình bị gã nhìn thấy, dù sao thì, Nam Cung Chỉ mà gã biết đã kiêu ngạo từ trong xương cốt, làm sao có thể để kẻ gian ác là gã nhìn thấy bộ dạng chật vật đó đây?

" Vương huynh lại nghĩ nhiều rồi"

Giọng nói trầm thấp giá lạnh vang lên, khiến cái tiếng xì xào trong điện tắt đi mất, Nam Cung Chỉ thay đổi tư thế, từ dựa lưng vào long ỷ chuyển sang nghiêng người bắt chéo chân, tay chống hàm khẽ cười.

" Trẫm hiện tại vẫn rất khỏe, chỉ là...."

Y nhìn Nam Cung Liễn, mang theo dang vẻ cợt nhả, lười biếng phun ra một hồi dài khiến người nghe đến khó chịu.

" Chỉ là Kiều Ngọc nhà trẫm có chút ghen tuông, nhìn thấy trẫm cùng người khác cận kề đôi chút, đau đớn trong lòng nhưng lại không dám bày tỏ với trẫm. Dẫn đến mất ăn mất ngủ, eo nhỏ lại gầy đi hơn nữa, trẫm đêm đêm ôm mỹ nhân liền xót lòng xót dạ. Cung tỳ chướng mắt mỹ nhân của trẫm, chỉ có đuổi đi mới khiền cho mỹ nhân hoa tâm nở rộ, hầu hạ trẫm mà không vướng bận, nghe tới đây, có phải hay không vương huynh và các vị ái khanh đều đã hiểu rõ nổi lòng của trẫm?"

Người bên dưới im lặng như tờ, Nam Cung Liễn duy trì một bộ dạng sứ giả hòa bình cũng choáng đến không chịu nổi, nụ cười của gã vặn vẹo méo mó, xấu xí vô cùng.

Giang Kiều Ngọc cũng đã nghe thấy, sắc mặt y vô cùng khó coi, bàn tay đã siết chặt thành nắm đấm, Tịnh Đức công công ngay kế bên cũng bị sắc thái này của y mà lạnh cả sóng lưng, lòng dâng lên một nỗi sợ không tên.

[Xong rồi, bệ hạ xong rồi.]

Nam Cung Chỉ vẫn chẳng hay, tiếp tục luyên thuyên đấm vào tai người nghe.

" Hẳn là đã hiểu đi, trẫm trời sinh thương hoa tiếc ngọc, mỹ nhân vì trẫm mà dâng lên cả một tấm chân tình, trẫm làm sao nỡ phụ, nên là, buổi triều kết thúc tại đây, trẫm trở về bên mỹ nhân, còn vương huynh về với vương tẩu, các ái khanh cũng về với phu nhân nhà mình đi, bãi triều"

[Trẫm hôm nay không chém được người, trẫm muốn đi dìa.]

Giang Kiều Ngọc cười lạnh, quay đầu liền biến mất.

Ha hả! Hắn ghen tuông, hắn dâng lên chân tình, hắn mất ăn mất ngủ?

[Nam Cung Chỉ, ngươi thật sự...thật sự biết cách làm ta tức điên.]

Hot

Comments

mâm mi k9

mâm mi k9

đi đìa là đi gì

2024-12-14

1

Ác nữ

Ác nữ

dài vãi

2024-11-04

1

Quỷ Tân Nương

Quỷ Tân Nương

nghe mùi ko ổn đâu đây/Scowl/

2024-11-04

0

Toàn bộ
Chapter
1 Long châu
2 Mỹ nhân cô độc
3 Bạo quân và mỹ nhân (1)
4 Bạo quân và mỹ nhân (2)
5 Bạo quân và mỹ nhân (3)
6 Bạo quân và mỹ nhân (4)
7 Bạo quân và mỹ nhân (5)
8 Bạo quân và mỹ nhân (6)
9 Bạo quân và mỹ nhân (7)
10 Bạo quân và mỹ nhân (8)
11 Bạo quân và mỹ nhân (9)
12 Bạo quân và mỹ nhân (10)
13 Bạo quân và mỹ nhân(11)
14 Bạo quân và mỹ nhân (12)
15 Bạo quân và mỹ nhân (13)
16 Bạo quân và mỹ nhân (14)
17 Bạo quân và mỹ nhân (15)
18 Bạo quân và mỹ nhân (16)
19 Bạo quân và mỹ nhân (17)
20 Bạo quân và mỹ nhân (18)
21 Bạo quân và mỹ nhân (19)
22 Bạo quân và mỹ nhân (20)
23 Bạo quân và mỹ nhân (21)
24 Bạo quân và mỹ nhân (22)
25 Bạo quân và mỹ nhân (23)
26 Bạo quân và mỹ nhân (24)
27 Bạo quân và mỹ nhân (25)
28 Bạo quân và mỹ nhân (26)
29 Bạo quân và mỹ nhân (27)
30 Bạo quân và mỹ nhân (28)
31 Bạo quân và mỹ nhân (29)
32 Bạo quân và mỹ nhân (kết)
33 Tân nương của quỷ (1)
34 Tân nương của quỷ (2)
35 Tân nương của quỷ (3)
36 Tân nương của quỷ (4)
37 Tân nương của quỷ (5)
38 Tân nương của quỷ (6)
39 Tân nương của quỷ (7)
40 Tân nương của quỷ (8)
41 Tân nương của quỷ (9)
42 Tân nương của quỷ (10)
43 Hố mới!
44 Tân nương của quỷ (11)
45 Tân nương của quỷ (12)
46 Tân nương của quỷ (13)
47 Tân nương của quỷ (14)
48 Tân nương của quỷ (15)
49 Tân nương của quỷ (16)
50 Tân nương của quỷ (17)
51 Tân nương của quỷ (18)
52 Tân nương của quỷ (19)
53 Tân nương của quỷ (20)
54 Tân nương của quỷ (21)
55 Tân nương của quỷ (22)
56 Tân nương của quỷ (23)
57 Tân nương của quỷ ( kết )
Chapter

Updated 57 Episodes

1
Long châu
2
Mỹ nhân cô độc
3
Bạo quân và mỹ nhân (1)
4
Bạo quân và mỹ nhân (2)
5
Bạo quân và mỹ nhân (3)
6
Bạo quân và mỹ nhân (4)
7
Bạo quân và mỹ nhân (5)
8
Bạo quân và mỹ nhân (6)
9
Bạo quân và mỹ nhân (7)
10
Bạo quân và mỹ nhân (8)
11
Bạo quân và mỹ nhân (9)
12
Bạo quân và mỹ nhân (10)
13
Bạo quân và mỹ nhân(11)
14
Bạo quân và mỹ nhân (12)
15
Bạo quân và mỹ nhân (13)
16
Bạo quân và mỹ nhân (14)
17
Bạo quân và mỹ nhân (15)
18
Bạo quân và mỹ nhân (16)
19
Bạo quân và mỹ nhân (17)
20
Bạo quân và mỹ nhân (18)
21
Bạo quân và mỹ nhân (19)
22
Bạo quân và mỹ nhân (20)
23
Bạo quân và mỹ nhân (21)
24
Bạo quân và mỹ nhân (22)
25
Bạo quân và mỹ nhân (23)
26
Bạo quân và mỹ nhân (24)
27
Bạo quân và mỹ nhân (25)
28
Bạo quân và mỹ nhân (26)
29
Bạo quân và mỹ nhân (27)
30
Bạo quân và mỹ nhân (28)
31
Bạo quân và mỹ nhân (29)
32
Bạo quân và mỹ nhân (kết)
33
Tân nương của quỷ (1)
34
Tân nương của quỷ (2)
35
Tân nương của quỷ (3)
36
Tân nương của quỷ (4)
37
Tân nương của quỷ (5)
38
Tân nương của quỷ (6)
39
Tân nương của quỷ (7)
40
Tân nương của quỷ (8)
41
Tân nương của quỷ (9)
42
Tân nương của quỷ (10)
43
Hố mới!
44
Tân nương của quỷ (11)
45
Tân nương của quỷ (12)
46
Tân nương của quỷ (13)
47
Tân nương của quỷ (14)
48
Tân nương của quỷ (15)
49
Tân nương của quỷ (16)
50
Tân nương của quỷ (17)
51
Tân nương của quỷ (18)
52
Tân nương của quỷ (19)
53
Tân nương của quỷ (20)
54
Tân nương của quỷ (21)
55
Tân nương của quỷ (22)
56
Tân nương của quỷ (23)
57
Tân nương của quỷ ( kết )

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play