Chương 10: Vương Nguyên mày lại nổi điên gì đây?

Ở Bạch Gia, Vương Nguyên từ sớm đã thức giấc rồi nằm ì ra ở sofa mà xem tivi dẫn đến việc hôm nay Dương Mạng và bạn bè của bà ta không thể đánh mạt chượt ở sofa được nên đành cho người đem bàn và ghế đến phòng khách để đánh mạt chượt.

Vương Nguyên đang xem tivi cũng bị tiếng cười nói rôm rã của mấy người kia làm phiền liền khó chịu mà ngồi thẳng người dậy nhìn về phía họ nổi nóng.

"Im lặng đi, các người còn làm phiền đến tôi thì đừng trách." Vương Nguyên khó chịu nói.

"Vừa sáng sớm đã muốn khơi chuyện sao?" Dương Mạng nhướn mày nhìn cậu nói.

Vương Nguyên nhìn bà ta thì tức đến bật cười, cậu nói.

"Hình như hôm qua những lời tôi nói bà nghe không hiểu thì phải nhỉ?"

Dương Mạng nghe Vương Nguyên nói thì nhíu mày nhìn cậu. Mà Vương Nguyên thấy bà ta nhíu mày nhăn mặt thì cũng chẳng quan tâm mà lớn tiếng gọi.

"Quản Gia, Quản Gia."

Quản Gia ở bên ngoài nghe tiếng gọi của Vương Nguyên cũng chạy vào cúi người cung kính nói.

"Thiếu Gia, ngài gọi tôi."

"Ông đem đồ của bà quăng ra ngoài sau đó đuổi bà ta ra ngoài cho tôi. Còn nữa, tiền mà Vương Kiến Quy chu cấp cho bà ta đều khóa hết lại trong hôm nay cho tôi." Vương Nguyên lạnh nhạt nói.

"Thiếu Gia làm như vậy sẽ không hay đâu....Lão Gia mà biết sẽ trách tội ngài." Quản Gia nhìn cậu khó xử nói.

"Tôi sợ ông ta trách tội sao? Cứ như thế mà làm trong ngày hôm nay nếu còn để tôi thấy bà ta ở trong căn nhà này thì các người đều cút cho tôi." Vương Nguyên nhìn Quản Gia lạnh nhạt nói.

"Nhưng mà Thiếu Gia...."

"Ở đây tôi mới là chủ, ông nghe theo lệnh tôi là được." Vương Nguyên nhìn Quản Gia lạnh nhạt cắt ngang câu nói của ông.

Quản Gia nhìn thấy thái độ nghiêm túc của Vương Nguyên cũng nhanh chóng cho người làm theo lời cậu. Dương Mạng nhìn thấy người làm bắt đầu làm theo lời của Vương Nguyên nói thì cũng hoảng sợ liền gọi điện thoại cầu cứu Vương Kiến Quy.

Nhưng bà ta hình như đã quên mất rồi, hiện tại Vương Nguyên không còn sợ Vương Kiến Quy nữa rồi. Hơn nữa, Vương Nguyên của hiện tại cũng không phải Vương Nguyên của 4 năm trước mặt cho bọn họ bắt nạt.

"Bà gọi điện thoại cho Vương Kiến Quy thì tình hình sẽ khác sao? Dương Mạng, bà nên nhớ rằng tôi của bây giờ không phải là đứa nhóc của 4 năm trước. Cho dù có Vương Kiến Quy ở đây hay không thì hôm nay bà nhất định phải cút ra khỏi đây." Vương Nguyên nhìn Dương Mạng lạnh nhạt nói.

"Cậu....cậu không sợ cậu đuổi tôi đi rồi Kiến Quy sẽ xử lý cậu sao?" Dương Mạng nhìn Vương Nguyên có chút khó tin mà hỏi.

"Dương Mạng bà ngây thơ thật. Hiện tại tài sản và cả công ty của Bạch Gia đều là của tôi. Vương Kiến Quy ông ta hiện tại có thể làm gì được tôi?" Vương Nguyên khẽ nhếch môi nói.

Nói thật thì cậu vốn đã không thích Dương Mạng rồi. Nếu không phải lúc trước cậu không có bản lĩnh nên không làm gì được bà ta thì còn lâu cậu mới để bà ta tác oai tác oái ở đây.

Dương Mạng nhìn đồ đạt của bà ta lần lượt bị người làm đem ném ra ngoài thì nhìn Vương Nguyên tức đến nghiến răng nghiến lợi. Bà ta quên mất việc Vương Nguyên bây giờ đã không còn là đứa nhóc của năm đó rồi. Chỉ là không ngờ Vương Nguyên vậy mà thật sự dám đuổi bà ta ra khỏi nhà.

2 tiếng đồ hồ sau đó Vương Kiến Quy cũng về đến, chỉ thấy đồ đạt và cả Dương Mạng đều đang ở trước nhà thì khẽ nhíu mày rồi cũng dẫn theo bà ta đi vào trong nhà, vừa mới vào nhà đã hùng hỗ đi đến chỗ Vương Nguyên đang nằm trên sofa lớn tiếng mắng.

"Vương Nguyên mày lại nổi điên gì đây? Yên ổn mà sống không được sao hả?"

"Ông lớn tiếng cái gì? Nếu muốn yên ổn sống ở đây thì ông nên nói với bà ta đừng có suốt ngày mà kiếm chuyện với tôi, tôi dễ bắt nạt lắm sao?" Vương Nguyên nhìn thẳng vào mắt của Vương Kiến Quy lạnh nhạt nói.

Vương Kiến Quy nghe Vương Nguyên nói xong thì nhíu mày nhìn sang Dương Mạng giận dữ nói. Lúc đầu ông cứ nghĩ là Vương Nguyên khơi chuyện trước vì cậu vốn không thích Dương Mạng, nào ngờ lại là bà ta kiếm chuyện với cậu trước.

"Cô lại chọc gì nó nữa? Tôi cũng không phải lúc nào cũng rảnh rỗi mà chạy đi chạy về giải quyết mâu thuẫn của cô và nó. Nhắm không thể sống hòa thuận được thì cút đi."

Vương Nguyên nhìn Vương Kiến Quy đang giận dữ kia một cái rồi cũng tắt tivi đi mà bỏ lên phòng. Đúng là mất hứng, chỉ muốn xem phim thư giản một chút lại bị bọn họ phá hỏng không khí.

Vương Kiến Quy nhìn Vương Nguyên bỏ lên phòng rồi cũng nhìn sang Dương Mạng đang khóc lóc bên cạnh hừ lạnh một tiếng.

"Khóc lóc cái gì? Về sau đừng có khiêu khích thắng nhóc đó, nếu như cô còn chọc điên nó để nó đuổi cô đi đến lúc đó thì đừng trách tại sao tôi không báo trước."

Vương Kiến Quy nói xong liền bỏ đi, Dương Mạng nhìn ông bỏ đi cũng chỉ biết ngồi đó than trời trách đất. Quản Gia nhìn bà ta cũng chỉ biết lắc đầu, hiện tại Vương Nguyên đã lớn lại còn là người nắm giữ tài sản Dương Mạng lại không biết điều mà luôn chọc giận cậu. Nếu như hôm nay không phải Vương Kiến Quy lên tiếng thì e là bà ta đã bị cậu đuổi đi rồi.

Hot

Comments

Linh Nhii

Linh Nhii

ủa nay bà ko ra chap hả

2024-11-13

2

Linh Nhii

Linh Nhii

người dành fan bạc đầu tiên của truyện nên là bà phải tặng tui 1 chap đi nhó🤭

2024-11-13

2

ෆ𝕄𝕒𝕁𝕚𝕒ℚ𝕚 ෆ

ෆ𝕄𝕒𝕁𝕚𝕒ℚ𝕚 ෆ

cổ tặng tác giả bông hoa hồng xinh đẹp, mong tác giả tặng lại cổ một chap kkkk🤣

2024-11-13

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trung Học Phổ Thông Kinh Bắc
2 Chương 2: Em là Vương Tuấn Khải
3 Chương 3: Cũng không giỏi bằng cậu
4 Chương 4: Nên nhớ trong ngôi nhà này tôi mới là chủ
5 Chương 5: Thì ra là bạn học Vương rất để ý đến tôi nha
6 Chương 6: Anh Vương Nguyên, anh để ý anh trai lúc nãy ạ?
7 Chương 7: Hôm nay cậu về nhà cảm thấy thế nào?
8 Chương 8: Tiểu Thiếu Gia, Lão Gia muốn mời cậu về
9 Chương 9: Sau này không cần đợi tôi, đói thì cứ việc ăn trước
10 Chương 10: Vương Nguyên mày lại nổi điên gì đây?
11 Chương 11: Vương Tuấn Khải cậu cười lên rất đẹp
12 Chương 12: Thiếu Gia, cậu có chuyện gì vui sao?
13 Chương 13: Ừ, là Vương Tuấn Khải đó
14 Chương 14: Chữ viết của cậu thật đẹp
15 Chương 15: Mặc kệ tôi, sao hôm nay cậu lắm lời thế?
16 Chương 16: Thiếu Gia, Ông Chủ muốn gặp cậu
17 Chương 17: Không được xoa đầu tôi
18 Chương 18: Đi đứng kiểu gì thế hả bạn cùng bàn?
19 Chương 19: Phải đấy, tôi thích cậu ấy rồi
20 Chương 20: Vương Tuấn Khải làm gì, mau thả tôi xuống
21 Chương 21: Phương Hiệp cậu buông tôi ra
22 Chương 22: Em ấy là người của tôi
23 Chương 23: Vương Tuấn Khải, liệu cậu có giống họ mà rời bỏ tôi không?
24 Chương 24: Vương Nguyên, cậu thích tôi!
25 Chương 25: Xảy ra chuyện gì?
26 Chương 26: Vương Nguyên? Là Thiếu Gia của Bạch Gia?
27 Chương 27: Nên nhớ Vương Gia là nhà của con, cũng là chỗ dựa của con
28 Chương 28: Anh ơi mưa rồi....hay là anh ở lại nhé?
29 Chương 29: Gì vậy? Bị đánh đến ngốc rồi?
30 Chương 30: Là cánh tay nào của mày đánh Vương Nguyên?
31 Chương 31: Trộm cắp là không tốt nhé bạn nhỏ
32 Chương 32: Cậu định xử lý chuyện này thế nào?
33 Chương 33: Bạn cùng bàn của anh ghen rồi?
34 Chương 34: Có mệt không?
35 Chương 35: Tối nay ở lại với anh
36 Chương 36: Tôi bắt cóc con trai người ta đấy
37 Chương 37: Giới thiệu một chút, đây là người yêu tôi Vương Nguyên
38 Chương 38: Cậu ấy nói mày đừng có động vào cậu ấy mày không nghe thấy sao?
39 Chương 39: Hai người quen nhau sao?
40 Chương 40: Cậu nhóc đó là người yêu con tính là người một nhà
41 Chương 41: Em mệt, chỉ muốn ngủ thôi
42 Chương 42: Đừng hôn nữa, có người kìa
43 Chương 43: Cạn ly
44 Chương 44: Bạn cùng bàn, là Vương Tuấn Khải á hả?
45 Chương 45: Bạn học Tuấn Khải, có thể cho tôi xin phương thức liên lạc không?
46 Chương 46: Thật sự tin tưởng em đến vậy à?
47 Chương 47: Thích mặc đồ của anh như vậy à?
48 Chương 48: Người kế bên cha anh kia cứ nhìn em
49 Chương 49: Sao lại nghỉ học?
50 Chương 50: Mai là ngày nghỉ, ở lại với anh
51 Chương 51: Giận anh rồi sao?
52 Chương 52: Bây giờ em muốn đến một nơi, anh có muốn cùng em đi hay không?
53 Chương 53: Tặng anh.....nụ hôn đầu của em nhé?
54 Chương 54: Vương Tuấn Khải đừng có bắt nạt em
55 Chương 55: Vương Kiến Quy đừng làm tôi thêm hận ông
56 Chương 56: Có phải là tụi lần trước đánh em không?
57 Chương 57: Chuyện này cần anh giúp em không?
58 Chương 58: Làm bài xong rồi?
59 Chương 59: Chuyến cắm trại
60 Chương 60: Tôi ác đến thế sao?
61 Chương 61: Bệnh tình gần đây của em có tái phát không?
62 Chương 62: Cậu thật sự muốn nghe?
63 Chương 63: Tay bị làm sao?
64 Chương 64: Có tin anh đánh cho em một trận không hả?
65 Chương 65: Bây giờ em có anh rồi không phải sao?
66 Chương 66: Sao vậy, ôm người yêu nhỏ ngủ không ngon?
67 Chương 67: Em không muốn ở bệnh viện
68 Chương 68: Thứ tôi muốn đâu chỉ đơn giản như thế
69 Chương 69: Lại làm sao? Cớ gì mà đòi đánh người ta?
70 Chương 70: Tôi hiện tại không cần ông bù đắp
71 Chương 71: Anh chỉ giỏi bắt nạt em
72 Chương 72: Tối nay anh thật sự không đến ạ?
73 Chương 73: Đem người của ông cút ra khỏi đây
74 Chương 74: Cậu ta xảy ra chuyện gì à?
75 Chương 75: Vậy thì chúng ta dừng lại, từ nay về sau em muốn làm gì đó thì làm
76 Chương 76: Em yêu anh
77 Chương 77: Vương Nguyên, cô muốn biết lý do
78 Chương 78: Anh làm sao vậy?
79 Chương 79: Cậu có chuyện gì?
80 Chương 80: Không có anh em ngủ không ngon
81 Chương 81: Anh ơi, lần sau không uống sữa nữa có được không?
82 Chương 82: Bọn em cùng họ, thầy nói xem quan hệ có tốt không?
83 Chương 83: Tỷ lệ thành công của cuộc phẫu thuật này là bao nhiêu?
84 Chương 84: Anh ơi, em muốn về nhà
85 Chương 85: Em sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh
86 Chương 86: Tuấn Khải chúng ta lại gặp nhau rồi
87 Chương 87: Ai cho em xuống đây? Quay về lớp
88 Chương 88: Anh ơi có phải bệnh tình của em trở nặng rồi không?
89 Chương 89: Vương Nguyên là người nhà của tôi, tôi phải bảo vệ em ấy chu toàn
90 Chương 90: Đoạt giải rồi
91 Chương 91: Vậy chứ bình thường anh trai này của em không thương em sao?
92 Chương 92: Tiểu Tổ Tống, cậu thế nào lại đánh nhau?
93 Chương 93: Em không thích cậu ta?
94 Chương 94: Hai người quen nhau sao?
95 Chương 95: Hôm nay em trai cậu làm sao lại nghỉ học rồi?
96 Chương 96: Anh không giận
97 Chương 97: Thả tôi ra
98 Chương 98: Bảo bối đừng khóc nữa
99 Chương 99: Aaa, đau em
100 Chương 100: Yêu anh đến chết mê chết mệt rồi?
101 Chương 101: Anh ơi, Dịch Hằng mất tích rồi
102 Chương 102: Tìm được người chưa?
103 Chương 103: Tôi là anh trai song sinh của em ấy
104 Chương 104: Tôi là bạn của Tuấn Khải
105 Chương 105: Tuấn Khải, chuyện này chúng ta tính thế nào?
106 Chương 106: Vì sao lúc trưa không nghe lời anh?
107 Chương 107: Vừa mới mắng ai đấy hả?
108 Chương 108: Cậu nghi ngờ Vương Vũ Việt?
109 Chương 109: Âu Nhã, người giúp được cô là Vương Nguyên
110 Chương 110: Anh dẽo miệng
111 Chương 111: Đứa nhỏ này chạy đi đâu rồi không biết nữa
112 Chương 112: Cho ông ấy một cơ hội có được không?
113 Chương 113: Bế em
114 Chương 114: Cho dù là thần tiên cũng không đấu lại cậu ta
115 Chương 115: Mau chóng hồi phục đi nhé bé con của anh
116 Chương 116: Chuyện của năm đó là như thế nào?
117 Chương 117: Cháu là Karry?
118 Chương 118: Em lúc nào cũng yêu anh mà
119 Chương 119: Chúc em năm mới vui vẻ bạn nhỏ của anh
Chapter

Updated 119 Episodes

1
Chương 1: Trung Học Phổ Thông Kinh Bắc
2
Chương 2: Em là Vương Tuấn Khải
3
Chương 3: Cũng không giỏi bằng cậu
4
Chương 4: Nên nhớ trong ngôi nhà này tôi mới là chủ
5
Chương 5: Thì ra là bạn học Vương rất để ý đến tôi nha
6
Chương 6: Anh Vương Nguyên, anh để ý anh trai lúc nãy ạ?
7
Chương 7: Hôm nay cậu về nhà cảm thấy thế nào?
8
Chương 8: Tiểu Thiếu Gia, Lão Gia muốn mời cậu về
9
Chương 9: Sau này không cần đợi tôi, đói thì cứ việc ăn trước
10
Chương 10: Vương Nguyên mày lại nổi điên gì đây?
11
Chương 11: Vương Tuấn Khải cậu cười lên rất đẹp
12
Chương 12: Thiếu Gia, cậu có chuyện gì vui sao?
13
Chương 13: Ừ, là Vương Tuấn Khải đó
14
Chương 14: Chữ viết của cậu thật đẹp
15
Chương 15: Mặc kệ tôi, sao hôm nay cậu lắm lời thế?
16
Chương 16: Thiếu Gia, Ông Chủ muốn gặp cậu
17
Chương 17: Không được xoa đầu tôi
18
Chương 18: Đi đứng kiểu gì thế hả bạn cùng bàn?
19
Chương 19: Phải đấy, tôi thích cậu ấy rồi
20
Chương 20: Vương Tuấn Khải làm gì, mau thả tôi xuống
21
Chương 21: Phương Hiệp cậu buông tôi ra
22
Chương 22: Em ấy là người của tôi
23
Chương 23: Vương Tuấn Khải, liệu cậu có giống họ mà rời bỏ tôi không?
24
Chương 24: Vương Nguyên, cậu thích tôi!
25
Chương 25: Xảy ra chuyện gì?
26
Chương 26: Vương Nguyên? Là Thiếu Gia của Bạch Gia?
27
Chương 27: Nên nhớ Vương Gia là nhà của con, cũng là chỗ dựa của con
28
Chương 28: Anh ơi mưa rồi....hay là anh ở lại nhé?
29
Chương 29: Gì vậy? Bị đánh đến ngốc rồi?
30
Chương 30: Là cánh tay nào của mày đánh Vương Nguyên?
31
Chương 31: Trộm cắp là không tốt nhé bạn nhỏ
32
Chương 32: Cậu định xử lý chuyện này thế nào?
33
Chương 33: Bạn cùng bàn của anh ghen rồi?
34
Chương 34: Có mệt không?
35
Chương 35: Tối nay ở lại với anh
36
Chương 36: Tôi bắt cóc con trai người ta đấy
37
Chương 37: Giới thiệu một chút, đây là người yêu tôi Vương Nguyên
38
Chương 38: Cậu ấy nói mày đừng có động vào cậu ấy mày không nghe thấy sao?
39
Chương 39: Hai người quen nhau sao?
40
Chương 40: Cậu nhóc đó là người yêu con tính là người một nhà
41
Chương 41: Em mệt, chỉ muốn ngủ thôi
42
Chương 42: Đừng hôn nữa, có người kìa
43
Chương 43: Cạn ly
44
Chương 44: Bạn cùng bàn, là Vương Tuấn Khải á hả?
45
Chương 45: Bạn học Tuấn Khải, có thể cho tôi xin phương thức liên lạc không?
46
Chương 46: Thật sự tin tưởng em đến vậy à?
47
Chương 47: Thích mặc đồ của anh như vậy à?
48
Chương 48: Người kế bên cha anh kia cứ nhìn em
49
Chương 49: Sao lại nghỉ học?
50
Chương 50: Mai là ngày nghỉ, ở lại với anh
51
Chương 51: Giận anh rồi sao?
52
Chương 52: Bây giờ em muốn đến một nơi, anh có muốn cùng em đi hay không?
53
Chương 53: Tặng anh.....nụ hôn đầu của em nhé?
54
Chương 54: Vương Tuấn Khải đừng có bắt nạt em
55
Chương 55: Vương Kiến Quy đừng làm tôi thêm hận ông
56
Chương 56: Có phải là tụi lần trước đánh em không?
57
Chương 57: Chuyện này cần anh giúp em không?
58
Chương 58: Làm bài xong rồi?
59
Chương 59: Chuyến cắm trại
60
Chương 60: Tôi ác đến thế sao?
61
Chương 61: Bệnh tình gần đây của em có tái phát không?
62
Chương 62: Cậu thật sự muốn nghe?
63
Chương 63: Tay bị làm sao?
64
Chương 64: Có tin anh đánh cho em một trận không hả?
65
Chương 65: Bây giờ em có anh rồi không phải sao?
66
Chương 66: Sao vậy, ôm người yêu nhỏ ngủ không ngon?
67
Chương 67: Em không muốn ở bệnh viện
68
Chương 68: Thứ tôi muốn đâu chỉ đơn giản như thế
69
Chương 69: Lại làm sao? Cớ gì mà đòi đánh người ta?
70
Chương 70: Tôi hiện tại không cần ông bù đắp
71
Chương 71: Anh chỉ giỏi bắt nạt em
72
Chương 72: Tối nay anh thật sự không đến ạ?
73
Chương 73: Đem người của ông cút ra khỏi đây
74
Chương 74: Cậu ta xảy ra chuyện gì à?
75
Chương 75: Vậy thì chúng ta dừng lại, từ nay về sau em muốn làm gì đó thì làm
76
Chương 76: Em yêu anh
77
Chương 77: Vương Nguyên, cô muốn biết lý do
78
Chương 78: Anh làm sao vậy?
79
Chương 79: Cậu có chuyện gì?
80
Chương 80: Không có anh em ngủ không ngon
81
Chương 81: Anh ơi, lần sau không uống sữa nữa có được không?
82
Chương 82: Bọn em cùng họ, thầy nói xem quan hệ có tốt không?
83
Chương 83: Tỷ lệ thành công của cuộc phẫu thuật này là bao nhiêu?
84
Chương 84: Anh ơi, em muốn về nhà
85
Chương 85: Em sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh
86
Chương 86: Tuấn Khải chúng ta lại gặp nhau rồi
87
Chương 87: Ai cho em xuống đây? Quay về lớp
88
Chương 88: Anh ơi có phải bệnh tình của em trở nặng rồi không?
89
Chương 89: Vương Nguyên là người nhà của tôi, tôi phải bảo vệ em ấy chu toàn
90
Chương 90: Đoạt giải rồi
91
Chương 91: Vậy chứ bình thường anh trai này của em không thương em sao?
92
Chương 92: Tiểu Tổ Tống, cậu thế nào lại đánh nhau?
93
Chương 93: Em không thích cậu ta?
94
Chương 94: Hai người quen nhau sao?
95
Chương 95: Hôm nay em trai cậu làm sao lại nghỉ học rồi?
96
Chương 96: Anh không giận
97
Chương 97: Thả tôi ra
98
Chương 98: Bảo bối đừng khóc nữa
99
Chương 99: Aaa, đau em
100
Chương 100: Yêu anh đến chết mê chết mệt rồi?
101
Chương 101: Anh ơi, Dịch Hằng mất tích rồi
102
Chương 102: Tìm được người chưa?
103
Chương 103: Tôi là anh trai song sinh của em ấy
104
Chương 104: Tôi là bạn của Tuấn Khải
105
Chương 105: Tuấn Khải, chuyện này chúng ta tính thế nào?
106
Chương 106: Vì sao lúc trưa không nghe lời anh?
107
Chương 107: Vừa mới mắng ai đấy hả?
108
Chương 108: Cậu nghi ngờ Vương Vũ Việt?
109
Chương 109: Âu Nhã, người giúp được cô là Vương Nguyên
110
Chương 110: Anh dẽo miệng
111
Chương 111: Đứa nhỏ này chạy đi đâu rồi không biết nữa
112
Chương 112: Cho ông ấy một cơ hội có được không?
113
Chương 113: Bế em
114
Chương 114: Cho dù là thần tiên cũng không đấu lại cậu ta
115
Chương 115: Mau chóng hồi phục đi nhé bé con của anh
116
Chương 116: Chuyện của năm đó là như thế nào?
117
Chương 117: Cháu là Karry?
118
Chương 118: Em lúc nào cũng yêu anh mà
119
Chương 119: Chúc em năm mới vui vẻ bạn nhỏ của anh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play