Chương III.

• ADDICTED •
- em nghjện anh, hơn bất cứ thứ gì thế giới này có.
|
"Nhà nó giàu. Nói thế là đủ tóm tắt thằng Duy con nhà Hoàng rồi. Nhưng thằng này ăn chơi bay nhảy lắm, là một con nghjện ngập. Nghe nói trong khi lên cơn vì hết τhuốc, không biết nó làm gì mà người làm nhà nó thjệt mạηg."
Lời xì xào bàn tán về nó chẳng phải ít. Nhưng vì nó là con một, ba mẹ nó thương nó lắm. Mà thương thì cho roi cho vọt. Chính vì thế người nó từ năm năm tuổi tới tận mười hai bầm dậm chằng chịt. để rồi đến mười ba, nó nhìn lén ba nó buôn hàng ¢ấm, ba nó từng dặn "mày có thể sa đoạ cỡ nào nhưng không đụng vào rượu chè hay muy tá thì mày còn có thể làm lại đời". Chính vì câu nói ấy nên nó đã rơi vào con đường tệ nạn... Chỉ vì muốn sự quan tâm cỏn con còn len lỏi trong ba nó.
Ba nó biết thì gần như nổi trận lôi đình mà đánh nó một cách quá đáng. Nó bị đánh nhưng vẫn cười vì nó đang được 'quan tâm'. Mẹ nó cũng biết, hoảng sợ bị lan tin con mình là thằng tệ nạn nên bà không ngần ngại 'giam lỏng' con trai tại toà nhà đồ sộ phía Tây chân núi, nơi cách xa thế giới loài người. Cử thật nhiều người đến làm kẻ hầu người hạ. đến cả một đứa trẻ trong trắng mới mười lăm chỉ hơn con trai bà hai tuổi mà bà nhìn trúng cũng được cử đi.
Nhóc bé ấy là người nó mua trong chợ đen, bà biết con trai bà thích nên cử nó đến thoả lòng đứa con của mình. Cứ gửi tiền đều đều cho nó, nhưng nó dùng tiền ấy làm gì? Mua muy tá...
...
- c-cậu chủ! Cậu chủ xin người bình tĩnh!!!
Nó lại lên cơn vì thiếu thuốc rồi. Một tuần thì cả sáu ngày nó vậy... Em sợ chứ nhưng mà em không dám đụng vào con cầm thú ấy. Nó cứ lên cơn thì chẳng có đứa hầu nữ nào thoát được cả. Nó đã ¢hơi ¢hết một đứa hầu nữ. Ngay lập tức chuyện bị bung bét và vỡ lỡ... Nhưng nhà nó giàu. Một giây mọi thứ đều biến mất.
Chỉ qua tin này lan truyền quá nhanh... Đến cả tai người ngoài còn biết thì em chẳng thể nào làm ngơ.
...
Hôm nay nó lại nữa rồi... Những hầu nữ đều trốn sạch để lại mình em bé nhỏ nhìn nó đập phá điên loạn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy... à cậu chủ, cậu bình tĩnh đi ạ, sắp có thuốc rồi cậu...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày câm đi! *gằn giọng mà hét lớn*
Nó liếc em, đôi mắt nó đỏ ngầu như muốn xuyên thủng cơ thế bé nhỏ này. Khi căn phòng bung bét nó lại quay sang em khiến em như kinh hồn bạt vía mà lùi lại đằng sau.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
C-cậu chủ à, cậu.. Cậu tha con, con... Thuốc sắp có.. Cậu à...
Em gần như ngã sụp mà van xin nhưng chẳng chữ nào lọt tai nó. Một đứa nhóc Alpha sao giờ lại quỳ dưới chân một đứa nhỏ hơn mình mà nó còn chưa cả phân hoá?
Em sợ, em sợ em cũng sẽ giống hầy nữ kia... Không thì sẽ bị ám ảnh về tâm sinh lý cả đời chăng...
Nó ngồi thụp xuống nhìn em với con mắt như muốn nuốt sống con mồi. Nó túm cổ em mà bóp làm em chỉ biết cố gắng lấy những ngụm oxy nhỏ để phổi mình còn có thể lưu thông...
Mùi hoa nhài từ Alpha nhỏ khuếch tán khắp nơi... Nó nhăn mặt, nó ngửi thấy sao? Nhưng từ từ cánh tay siết cổ em thả lỏng rồi buông lơi làm em liên tục điều phối khí oxy... Nó ép em vào tường làm em hoảng sợ, rồi cúi xuống phần cổ em khiến cơ thể em run bần bật.
Thơm quá. Ngửi thôi nó cũng thấy thứ này ngon hơn cả muy tá hay rượu bia ngoài kia rồi.
Nó muốn ăn thử quá, liếm hoặc mút lấy thứ này...
Nó dùng một tay em đã bị bế sốc lên nằm gọn trong lòng nó nhưng em sợ, em dàn dụa nước mắt trên má nhưng nó căn bản không quan tâm mấy, nó có thứ mới để nghjện rồi nhưng mà trùng hợp thật, nay nó phân hoá.
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
aaa!!! đ-au...
Chỉ cần nghe tiếng hét thất thanh của em đã gần như vang vọng đến cả núi khiến ai cũng hiểu bản thân em đang hứng chịu thứ gì. Em bị nó τhao... Gần như chết đi sống lại.
Làm xong với con ¢u không bao vẫn trong lỗ chẳng khuếch trương mà đã đón thứ thể 2XL vẫn còn đều cả màu huyếτ lẫn màu τinh. Nó ôm lấy em đã ngất đi từ lâu, giờ như xác không hồn. Nó dúi đầu mình vào cổ em, liếm láp phần yết hầu rồi rải thêm chút vết tình yêu mà có lẽ sẽ ám ảnh em đến khi nào nó còn trên cõi. Nó mặc thế mà ôm em ngủ. Từ lúc nó biết dùng muy tá thì chẳng ngày nào nó có thể ngủ ngon như thế này mà không dùng chất kí©h thí©h cả, nay chỉ vì hương hoa của một Alpha mà xoa dịu tên đang dần hình thành giới tính. Enigma?!
...
Vậy là tên Enigma mà ấy dù có hết thuốc đi chăng nữa cũng chẳng làm loạn, thậm chí còn phải ngoan ngoãn để ¢hơi bột... Nhưng Alpha mà bị ¢hơi không bao thì cũng chẳng thể thoát khỏi việc mang thai. đã thể em còn nhận tin mình bị phân hoá lại thành Omega...
Em chẳng dám nói ai, chẳng ai cứu được em cả...
Chỉ có em thôi. Vậy cách cứu bản thân em là gì đây...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy. *vuốt vạt áo sơ mi*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Yêu, cần gì? *muốn hôn em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*che lại* mới tiếng trước rồi mà?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Với yêu, chẳng gì là đủ cả.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng anh không muốn...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Liên quan đến em sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không... Anh xin lỗi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phối hợp ngoan ngoãn với em, em cho cưng mang th@i con em, không lâu nữa đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh mới mười lăm thôi Duy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chẳng sao cả. *gạt tay em ra mà hôn*
Em phối hợp với nó, nhưng ánh mắt em không đặt lên nó. Cố ưỡn người lấy chiếc kéo trên hộp cạnh mình khi nó mải mê hôn em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
aa-
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cưng yêu, muốn làm gì vậy? *nhìn em*
Em chẳng đáp những thắc mắc của nó. Em né tránh giao tiếp với đôi mắt ấy...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em yêu cưng như vậy mà cưng không yêu em sao? *bóp mặt em, ép em nhìn mình*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thả Quang Anh...
Nó đứng dậy, nó nghe theo Quang Anh trăm phần trăm trừ việc cấm nó ₫ụ em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*ngồi dậy* lại đây, ôm anh.
Nó ôm em, thật chặt rồi dựa đầu lên vai em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em biết cưng không dám. Người cưng run lắm.
Tiếng kéo rơi xuống nền nhà. Lạnh lẽo đến đứt ruột. Em ôm cổ nó, nức nở lên từng tiếng... Em không thể... Không thể gi3t người cưu mang anh cũng chẳng thể gi3t người anh đã từng nghĩ mình sẽ thương.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nín.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy... Duy ơi, Quang Anh xin lỗi... *nức nở*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không muốn có con với em sao? Hai chúng ta qu@n hệ bình thường thôi nhé, em đeo baσ?
"Giờ em còn nghĩ đến lamtinh sao Duy?"
Em vừa khóc vừa đấm lên vai Duy. Chỉ qua như muỗi đốt thôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nín đi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh khóc nhiều ốm đấy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hức...
Nó quỳ một gối trước mặt anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em yêu anh, em yêu anh hơn cả bản thân, hơn cả thiến phuộc...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng Duy, em yêu anh vì gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thể xác anh. Anh.
|FIN|
Duck Di yêu Kwan Anh không?
Duck Di yêu Kwan Anh không?
=)))
Duck Di yêu Kwan Anh không?
Duck Di yêu Kwan Anh không?
NovelToon
Hot

Comments

Qhùng bắn tung tóe lồn bé An

Qhùng bắn tung tóe lồn bé An

ngược của t đâu😀

2025-01-04

0

pé mèo nhỏᥫ᭡

pé mèo nhỏᥫ᭡

Hoàng thiếu gia à🥰

2024-12-26

2

pé mèo nhỏᥫ᭡

pé mèo nhỏᥫ᭡

mát lòng 2 mẹ con dễ sợ

2024-12-26

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play