Nghe họ săn được con hổ lớn thì mọi người ai nấy đều có vẻ mặt ngạc nhiên cả người dân và con nít đều chạy đến xem con hổ có hình hài như thế nào, bởi họ cũng chỉ nghe qua con vật này trong lời đồn, lời kể của các bậc trưởng bối trong làng. Một đứa bé gái khoảng năm tuổi đứng nép sau chân một nữ phụ trung niên hỏi "Mẩu thân đấy là con gì vậy "
Nữ phụ trung niên gương mặt hiền từ nhìn con gái nói: " Đó là con hổ, nó rất hung dữ " người dân trong làng nhìn con hổ ai nấy cũng đều trầm trồ
" cái thứ trong lời đồn có hình dáng như thế này ư? " một thanh niên trong đám người lên tiếng.
Lý Ngân dẫn đội thợ săn đi qua bảy căn nhà rồi rẽ phải đi một lúc đến một căn nhà có cái sân rộng khá rộng một ông lão râu tóc bạc phơ đang ngồi đợi ở đó, Lý Ngân dẫn mọi người đi vào trong sân để ba con thú xuống, hắn tiến tới chỗ ông lão ôm quyền lễ nói:
"Thưa trưởng làng chúng con đã săn được một con hổ lớn và hai con heo rừng "
Ông lão trưởng làng nghe xong lời này thì vẻ mặt vui mừng tán thưởng nói: " Tốt tốt lắm không hổ là hậu kì nhất phẩm võ giả dẫn dắt đội săn, con hổ này đã tu luyện ra yêu lực, nhất phẩm trung kỳ gặp phải e rằng khó đối phó nha "
Lý Ngân nghe được lời khen thì vẻ mặt lộ ra vui mừng nhưng hắn chợt nghĩ đến chuyện của Trần Thu Hiền liền nhìn trưởng làng nói:
" Trong lúc đi săn thì bọn con đã cứu được một tiểu huynh đệ hiện giờ không có nơi nào để đi không biết Trưởng làng có thể cho hắn ở lại đây được không "
Ông lão trưởng làng cất giọng già nua hỏi: " Tiểu huynh đệ đó đâu " Lý Ngân lấy tay chỉ về phía Trần Thu Hiền đang đứng ở cuối đội săn. ông lão nhìn Trần Thu Hiền nghẫm nghĩ một chút rồi nói: Phía tây làng còn một căn nhà bỏ trống con đưa thiếu niên kia qua đó ở đi, heo và hổ thì đem ra lò mổ rồi chia cho người dân"
" Dạ " Lý Ngân đến chỗ đội săn nói: các huynh đệ đem heo và hổ ra lò mổ, Lý Tán ngươi phụ trách chia thịt, ta sẽ dẫn Trần Thu Hiền tiểu đệ đi đến chỗ ở cửa hắn "
Lý Tán nghe thủ lĩnh nói gật gật đầu.
Lý Ngân dẫn Trần Thu Hiền đến một căn nhà có một cái sân nhỏ, đưa mắt nhìn Trần Thu Hiền nói: " đây là nơi ở của ngươi, nơi này hơi cũ quét dọn chút là ở được " Trần Thu Hiền ôm quyền hướng Lý Ngân nói: " Đa tạ, ta bây giờ có nơi để ngủ là tốt lắm rồi "
hắn ừ một tiếng rồi xoay người đi đến hướng lò mổ.
Trần Thu Hiền đẩy cửa đi vào có vài hạt bụi bay trong không khí, xung quanh trong căn nhà có một bộ bàn ghế cũ trên bề mặt đóng đầy bụi, phía sau là một căn phòng ngủ. Nơi này chắc là bị bỏ hoang khá lâu nên đâu cũng có bụi. Hắn bắt tay vào dọn dẹp , quét sạch bụi, mạng nhện trên tường, trần nhà bụi bay mù mịt. Sau nữa canh giờ, Trần Thu Hiền nằm trên giường mệt rã rời, bụng đói kêu anh nổi từ sáng tới giờ hắn chưa ăn được gì, bây giờ đã vào giữa trưa mặt trời lên cao tỏa ra cái nắng oi bức, Trần Thu Hiền nằm trên giường một chút rồi ngồi dậy lấy trong túi ra một chiếc ví tiền và một cái điện thoại màn hình đã vỡ nát hắn thử bấm vào nút nguồn để mở nhưng màn hình vẫn tối thui. Hắn lặng người trong bất lực thì thầm
" Điện thoại cho dù mở được cũng vô dụng, tiền ở đây cũng chẳng mua được gì chi bằng vứt đi cho rồi, trên người hắn hiện giờ chỉ còn một bộ quần áo rách và một sợi dây chuyền ngọc bội cẩm thạch khắc hai chữ bình an
" Trên người ta chỉ còn lại một sợi dây chuyền này là đánh giá thôi "
Trời ơi đói bụng quá
Trần Thu Hiền đang kêu rào trong phòng thì có một tiếng gõ cửa truyền tới hắn xuống giường đi ra khỏi phòng ngủ đến mở cửa xem ai ở ngoài đó. Mở cửa ra trước mắt hắn là một thiếu niên tầm 16 tuổi và áo vải thô xanh
" Trưởng làn gia gia kêu ta đưa cho huynh " thiếu niên cầm một chiếc tay nãi đưa cho Trần Thu Hiền "còn nữa, đây là một ít gạo, thịt heo rừng và chảo, dao và bát đũa, huynh mau cầm lấy "
Trần Thu Hiền thấy có đồ ăn thì mặt lộ ra vẻ vui mừng nói: " Được " đưa tay tiếp nhận đồ thiếu niên đưa hắn mở miệng nói: " Đa tạ tiểu huynh đệ, phiền ngươi gửi lời đa tạ đến cho trưởng làng dùm ta.
Thiếu niên các giọng nói: " Được, phía đông trong làng có một cái giếng nước huynh ra đó lấy nước mà sử dụng "
" Ta biết rồi "
" Mà tiểu huynh đệ tên là gì vậy "
Trần Thu Hiền nhìn thiếu niên hỏi.
Thiếu niên vui vẻ nói:" Ta tên là Nguyễn Bình "
" Còn ta là Trần Thu Hiền hân hạnh được làm quen với đệ "
Nguyễn Bình ôm quyền hướng Trần Thu Hiền nói:
"Ta cũng có hân hạnh, Trần Thu Hiền ca ta xin về trước "
Trần Thu Hiền vui vẻ thật gật đầu, sau khi tiễn Nguyễn Bình đi về hắn vào trong nhà mở tay nãi ra thì có hai bộ quần áo vải thô đen và một đôi giày vải màu đen, đóng cửa phòng lại vắng mặt y phục vào kích thước khá vừa với thân thể hắn. Trần Thu Hiền lấy một ít gạo ra nấu cơm, miếng thịt được hắn chia thành hai để lại một miếng cho buổi tối. Sau khi ăn một trận no nê xong hắn leo lên giường ngồi, bây giờ đã qua giữa trưa nên có chút mát mẻ, gió thổi luồn qua ô cửa xổ đi vào trong căn phòng, thổi từng cộng tóc Trần Thu Hiền đu đưa, khóe mắt hắn dần khô cơn buồn ngủ kéo đến, đặt cái lưng mệt mỏi xuống giường hắn mơ màng chìm vào giấc ngủ.
Được một lúc sau bên tai Trần Thu Hiền nghe đến một giọng nói cao ngạo.
Updated 23 Episodes
Comments