Chap 3:Dương gian

Tả Hàng
Tả Hàng
Ông nói đi, hắn ta đem hồn Tô Tân Hạo đưa đi đâu?
Tả Hàng tức giận đến ngôi nhà ngoại ô kia chất vẫn lão thầy trừ tà. Lão ta cũng không bất ngờ, nhàn nhạt cầm ly trà lên, nhấp môi.
Sư thầy
Sư thầy
Đến đâu cậu cũng biết, hỏi tôi bằng thừa.
Tả Hàng
Tả Hàng
Nói. Làm thế nào để đem hồn cậu ta quay về, trước khi cái xác kia bị bên cảnh sát mổ xẻ.
Sư thầy
Sư thầy
Vô ích, không thể đưa hồn cậu ta về được. Người bắt cậu ta là kẻ rất có quyền lực ở dưới.
Tả Hàng
Tả Hàng
Ý ông là... thần địa ngục?
Sư thầy
Sư thầy
Không phải thần địa ngục, mà là người con trai duy nhất của ngài ấy, là người mà ngài ấy vô cùng trọng vọng.
Ánh mắt bất lực của Tả Hàng nhìn lão ta khiến lão có ý định muốn giúp, nhưng nghĩ lại lão còn cần cái mạng quèn này nên không thể nào làm liều.
Tả Hàng
Tả Hàng
Tôi muốn dùng Triệu Hồn!
Sư thầy
Sư thầy
Cậu biết nó? Vậy cậu tự làm đi, tôi không dám.
Tả Hàng
Tả Hàng
Vậy ông phải đưa thần chú cho tôi, tôi cần nó.
Lão già gật đầu, lôi một cuốn sách cổ bám bụi trên bàn thờ sau lưng lão ra. Phủi nhẹ lớp bụi, ông tìm đến trang chứa câu thần chú kia.
Triệu Hồn là gọi hồn người chết quay về. Sử dụng cách này phải cần có một ngàn người cầm một ngàn ngọn nến, các ngọn nến đó phải được thắp sáng trong cùng một lúc, sau đó niệm thần chú cùng với tên người cần được hồi vong, dù hồn đang phiêu lạc phương nào cũng sẽ tự động quay về thân xác của mình.
Tả Hàng tính dùng cách này để đưa cậu quay về, nhưng vấn đề nan giải là một ngàn người này tìm ở đâu?
--------‐----------
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Tôi muốn về.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Trễ quá rồi, em không thể về lại...
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Tại sao? Anh đưa tôi xuống được thì đưa tôi về được. Hay anh muốn nhốt tôi?
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Không phải, tôi...
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Anh là kẻ bắt cóc, tôi…tôi sẽ kiện anh.
Chu Chí Hâm thở dài, sau đó ngon ngọt dỗ dành.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Bé cưng à, đây là địa ngục. Quá trễ rồi, em không thể trở về dương gian được nữa. Thân xác của em cũng không còn là của em nữa rồi.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Địa ngục? Thân xác...nói vậy...tôi chết rồi sao?
Không. Không thể nào... cậu không thể chết. Cuộc đời cậu quá ngắn ngủi rồi. Cậu còn nhiều thứ chưa thực hiện, sao có thể nói chết là chết sao???
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Tôi...chết rồi?
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
.......
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Nói!!!
Tô Tân Hạo đứng dậy, chăn vẫn trùm kín lấy cơ thể, hai tay cầm lấy cổ áo hắn mà xốc lên.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Tôi xin lỗi
Bốp, một cú đấm từ tay cậu giáng lên mặt hắn. Sau đó, Tô Tân Hạo gần như sụp đổ mà rơi lệ.
Chu Chí Hâm biết tâm trạng cậu không tốt, hắn cũng không biết cách nào để an ủi, được rồi, dù sao lỗi này cũng xuất phát do hắn.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Được rồi, đừng khóc nữa, một lát nữa là lễ thành hôn của chúng ta, tôi không hy vọng em mang gương mặt này tới lễ đường, gặp cha và mẹ. Tôi cho phép em trở về dương gian một lần cuối, xem như là lời từ biệt đi.”
Nói rồi, hắn búng tay một cái, Tô Tân Hạo phút chốc đã được đưa tới một dòng sông, cậu tìm thấy một người lái đò.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Ông ơi. Cháu muốn sang sông
Người lái đò như nghe thấy, ông ta từ từ chèo thuyền qua chỗ cậu, mở mắt nhìn cậu.
NVP nam
NVP nam
Người lái đò sông Hoàng Tuyền:Cậu muốn sang sông? Hôm nay giỗ cậu sao? Đã được sự chấp thuận để lên dương gian hay chưa?
Lúc này cậu mới nghĩ. Có lẽ đây là sông Hoàng Tuyền, cậu mới gật đầu.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Dạ, đã chấp thuận rồi ạ.
Lão ta ngạc nhiên, mắt mở to hơn.
NVP nam
NVP nam
Người lái đò sông Hoàng Tuyền:Chà chà chuyện lạ. Được rồi, cậu lên đây.
Tô Tân Hạo thở phào bước lên con đò nhỏ, ngồi trên đò cậu nhìn ngắm xung quanh, mặc dù chỉ toàn là màu đen với xám xịt.
Cậu khát nước quá, tính với tay xuống sông múc một ít nước thì lão già kia ngăn lại.
NVP nam
NVP nam
Người lái đò sông Hoàng Tuyền:Này, ma mới à? Không biết nước này không uống được hay sao?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Sao vậy ạ?
NVP nam
NVP nam
Người lái đò sông Hoàng Tuyền:Cậu thử múc lên tay cậu một ít đi
Tô Tân Hạo hoang mang nhìn lão, sau đó đưa tay vớt một ít nước sông lên. Nước sông hơi đục lạnh cóng trên tay cậu, một giây sau liền biến thành rắn rết đẫm máu. Cậu hốt hoảng vẫy vẫy tay cậu ra.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Ối!!
NVP nam
NVP nam
Người lái đò sông Hoàng Tuyền:Đấy là lí do đó.
Tô Tân Hạo ngồi thu người lại, đem tay mình chôn chặt trong áo. Nhớ lại cảnh trên tay cậu ban nãy mà không khỏi buồn nôn.
NVP nam
NVP nam
Người lái đò sông Hoàng Tuyền:Đến nơi rồi, nhớ quay về đúng hạn.
Tô Tân Hạo gật đầu chào tạm biệt. Có ngu mới quay lại chỗ này thêm một lần nào nữa.
Cậu đi tiếp, lần mò theo lối mòn mà đi. Đi đến một cánh rừng, cậu nhìn hai bên đường toàn là những con ma vừa chết cặm cụi ăn một thứ gì đó trong cái thùng. Cậu thắc mắc đứng nhìn mãi thì có con quỷ đứng canh giải thích.
NVP nam
NVP nam
Quỷ con:Trên dương gian, con người thường hay lãng phí thức ăn. Những thức ăn được lãng phí bọn họ đem đổ đi thì xuống dưới đây nó sẽ tích tụ vào chiếc thùng gỗ kia, đợi bọn họ chết đi, họ sẽ tiếp tục ăn cho hết chúng, có ôi thiu cũng ăn. Nếu không ăn mà muốn đi tiếp, họ sẽ không được đầu thai.
Tô Tân Hạo nghe xong như được khai sáng, vậy thì chắc sẽ không có ai là không có thức ăn bỏ mứa nhỉ? Như cậu không thích ăn hành tây, cậu thường để nó sang bên mà ăn thức ăn còn lại.
NVP nam
NVP nam
Quỷ con:Tùy vào thức ăn bỏ mứa lại là gì, nhiều hay ít thì sẽ ăn hoặc không ăn.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Đọc được suy nghĩ của tôi à?
Con quỷ cười cười gật đầu, sau đó lại tiếp tục đốc thúc bọn họ ăn cho xong.
Tô Tân Hạo không nhìn nổi nữa, cậu đi tiếp. Đến một luồng sáng nhỏ kia, cậu bước vào đó...
Bước vào luồng sáng nhỏ, vì chói mắt nên Tô Tân Hạo đưa tay lên che lại. Từ từ ổn định, để đôi mắt được thích ứng với ánh sáng hiện tại, cậu mới có cơ hội nhìn rõ khung cảnh.
Là dương gian. Cậu đã quay về được dương gian rồi.
Nhưng mà... mọi người không nhìn thấy cậu. Cậu đi gọi hết người này đến người khác, nhưng không một ai hay. Đến khi cậu đứng trước mặt người đó cản đường, họ đi xuyên qua cậu...
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Gì vậy trời?
Tô Tân Hạo bây giờ mới nhận thức được vấn đề. Cậu phải về nhà, phải hòa nhập lại thân xác của cậu mới được. Vừa mới nghĩ trong đầu, vụt một cái cậu đã về tới nhà.
Cậu nhìn căn nhà có chút trống trải, có rất nhiều hoa hồng trắng ở trong nhà. Tô Tân Hạo vì hơi lạnh lẽo mà rùng mình. Cậu lên phòng, tìm lại thân xác ở trong chăn. Kết quả tìm mãi vẫn không thấy đâu, vô tình cậu thấy một bàn thờ nhỏ ở góc phòng.
Tô Tân Hạo tiến lại thì hoảng sợ. Bức ảnh trên bàn thờ là hình chân dung của cậu...
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Không thể nào...
~Hết~
Con t/g
Con t/g
Like cho tui ik mà
Con t/g
Con t/g
Bye
Hot

Comments

nếu cậu muốn cóa H😋

nếu cậu muốn cóa H😋

Skibidi🤡

2024-12-12

1

Yên bình nhất là QIXIN

Yên bình nhất là QIXIN

truyện hay ó

2024-12-01

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play