[Chu Tô/ZhuSu] Chồng Tôi Là Vị Thần Của Địa Ngục
Chap 5:Hôn lễ ép buộc
Đang men đi tìm lối thoát lần nữa lên trần gian, Tô Tân Hạo bị ánh mắt Chu Chí Hâm từ dưới nhìn lên, trong một giây, cậu nặng nề rơi vào giấc ngủ, đoạn lại mơ màng nghe thấy âm thanh rộn ràng từ xa vẳng lại.
Tiếng kèn ò e, chiêng trống tùng xoèng, đang thổi khúc ca hoan hỉ.
Hỷ khúc bái đường, bài hát mỗi khi đón dâu của Trung Hoa, vui vẻ náo nhiệt.
Dường như để cưới được Tô Tân Hạo về nhà, hắn đã cất công chuẩn bị một lễ cưới đúng theo tập tục của Trung Hoa.
Không biết đã qua bao lâu, Tô Tân Hạo cảm thấy cửa phòng mình bị đẩy ra, tiếp theo cậu bị nâng dậy mà không thể nào phản kháng. Có người bôi bôi vẽ vẽ lên mặt cậu, còn thay cho cậu một bộ quần áo khác.
Tô Tân Hạo muốn mở mắt ra nhưng hai con mắt như bị dán keo, có dùng hết sức bình sinh cũng chẳng mở nổi
Tô Tân Hạo cảm thấy cơ thể mình lắc lư lắc lư, trống chiêng kèn thổi báo hỷ ồn ã vang lên. Cậu vẫn không mở nổi mắt, đầu óc mơ mơ màng màng, như thể một người nửa mê nửa tỉnh đứng bên bàng quan xem kịch.
Tuyệt nhiên không biết những thứ đang nhìn là thật hay giả.
Qua hồi lâu, tiếng nhạc ngừng lại, cơ thể cũng thôi lắc lư, Tô Tân Hạo lại được dìu đi, quanh co vòng vèo, sau thì dừng lại, đoạn nghe tiếng hô từ người đang đỡ mình…
NVP nam
Nhất bái thiên địa.
NVP nam
Đưa vào động phòng.
Tới khi chạm lưng xuống giường, Tô Tân Hạo chìm vào giấc ngủ không chút chần chừ, hồn nhiên chẳng hề biết rằng lúc này bản thân sắp phải động phòng.
Đợi chú rể tới lập tức động phòng.
Tô Tân Hạo nửa tỉnh nửa mê, tuy mơ mơ màng màng nhưng vẫn cảm nhận được xung quanh. Toàn bộ sức lực tan biến, cậu như đang đi trên mây, mỗi bước đều bồng bềnh. Cậu nghĩ mình đương nằm mơ.
Nơi nơi đỏ rực màu hỷ khánh, ánh nến lòe lòe chiếu sáng.
Bên ngoài có tiếng sột xoạt sột xoạt, rồi tiếng ong ong dội lại, giống như có con chuột đang ẩn mình trong bóng tối, thật khiến người ta đau đầu.
Bất chợt có tiếng bước chân khe khẽ vọng đến, rồi những âm thanh kia vụt biến mất, trả lại sự tĩnh mịch cho màn đêm.
Hai hàng lông mày đang chau lại của Tô Tân Hạo giãn ra, trong đầu mơ hồ chỉ có một suy nghĩ, rốt cuộc cũng có thể ngủ yên.
Đáng tiếc, chỉ là uổng công động não vô ích.
Cửa phòng cưới bị đẩy ra, xuất hiện một bàn chân mang giày vải đen đế trắng. Cánh cửa khép lại, người đó tiến tới cạnh giường, nhìn xuống Tô Tân Hạo – cô dâu của hắn trong ánh nến lập lòe.
Hắn đứng ngược sáng nên gương mặt chìm trong bóng tối. Dáng người thon dài, áo ngắn màu đen khoác ngoài trường bào đỏ sẫm, sợi vải mềm mại trơn bóng. Cổ áo, tay áo, vạt áo ngắn đều thêu hoa văn chìm, khá là tinh xảo đẹp đẽ.
Trang phục hắn đang mặc kia, đồng bộ với áo cô dâu trên người Tô Tân Hạo.
Một đôi long phượng bái đường thành thân.
Dáng dấp Tô Tân Hạo thanh tú, mặc áo phượng đội mũ phượng, thêm chút trang điểm cũng thành cô dâu xinh đẹp.
Người đó bất động hồi lâu mãi cho đến khi tiếng mõ điểm canh từ ngoài vọng vào báo hiệu canh hai.
Hắn mới xoay người đi về phía bàn.
Trên bàn đặt sẵn bình rượu và chung rượu, hắn rót hai chung, đoạn bước lại giường.
Chu Chí Hâm nâng Tô Tân Hạo dậy, giúp cậu cầm lấy chung rượu, rồi hắn vòng tay qua làm động tác uống rượu giao bôi, gương mặt u ám yêu dị dưới ánh nến cứ vậy nhìn chằm chằm vào con ngươi sau đôi mắt khép hờ của Tô Tân Hạo.
Hắn ghé sát vào tai cậu nỉ non.
Chu Chí Hâm
Tô Tân Hạo, Hạo Hạo à! Bây giờ, chúng ta đã chính thức là vợ chồng rồi
Tô Tân Hạo thở từng tiếng khò khè, khó chịu ngoẹo đầu sang bên.
Thấy bộ dạng cậu như vậy. Chu Chí Hâm khẽ phì cười, nụ cười đong đầy yêu chiều.
Chu Chí Hâm
Biết là đêm động phòng, để em mê man bất tỉnh như vậy không hay lắm…
Bỗng nhiên, tiếng cười yêu chiều kia lại trở nên u ám cố chấp.
Chu Chí Hâm
Có điều, nếu em tỉnh dậy, em lại muốn bỏ chạy, nghi thức động phòng của chúng ta sẽ mất đi sự linh thiêng.
Gương mặt khôi ngô của Chu Chí Hâm hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Chu Chí Hâm
Được rồi, nghe không hiểu thì thôi. Em chỉ cần nhớ rõ, Tô Tân Hạo đã thành thân với Chu Chí Hâm, từ nay về sau là vợ chồng.
Chu Chí Hâm uống cạn hai ly giao bôi rồi kéo Tô Tân Hạo lại mớm cho cậu.
Tô Tân Hạo bất ngờ chẳng kịp phòng bị nên nuốt xuống. Đầu óc vốn mơ hồ nay lại càng thêm mơ hồ.
Trời đất quay cuồng, cậu ngã lên chăn gấm đỏ tươi.
Lọt vào trong đôi mắt nửa mở chỉ mỗi sắc đỏ rực rỡ. Ánh nến nhẹ lay rọi vào chăn gấm quẩn quanh đôi má, trên chăn có thêu uyên ương hí thủy, lúc này trông cậu vừa đẹp vừa hư ảo.
Ngón tay thon dài trắng muốt lướt tới, cởi khuy cài trên cổ Tô Tân Hạo. Ngón tay linh hoạt như thế nhưng khi gỡ từng cúc áo lại từ tốn tao nhã đến vậy. Đến khi áo ngoài được cởi bỏ, để lộ lớp áo lót lụa trắng hơi lệch bên trong.
Bàn tay kia lần vào thăm dò, tay còn lại lật ngửa Tô Tân Hạo ra. Tô Tân Hạo cứ thế nằm trên giường, áo lót xốc xếch, lộ ra bên ngực trắng như phấn.
Tay Chu Chí Hâm di chuyển trên khắp người Tô Tân Hạo, bàn tay lành lạnh như loài bò sát. Toàn thân Tô Tân Hạo khô nóng, vô thức đuổi theo hơi lạnh khiến mình thoải mái kia.
Thân thể trắng ngần trên tấm chăn đỏ thẫm tựa như hoa yêu đang nở rộ, khiến người bị mê hoặc không cưỡng lại được.
Trên mặt Chu Chí Hâm không có biểu cảm gì, nhưng đôi mắt thâm trầm đến đáng sợ. Chấp niệm và ý chiếm hữu bao trùm không gian còn kinh khủng hơn cả không khí dưới vực thẳm tăm tối. Hắn muốn chiếm giữ người này bởi chấp niệm của hắn sâu tựa đại dương.
Từ thật lâu trước kia, lúc còn nằm trên giường bệnh, hắn đã nghe được câu chuyện kể về cậu trai Tô Tân Hạo tràn đầy hứng khởi từ người em gái.
Chấp niệm trong hắn từ đó sinh ra, hắn khao khát chiếm hữu cậu trai như ánh mặt trời kia. Chấp niệm sâu thẳm, sâu đến nỗi chết rồi vẫn muốn ép cậu kết âm thân. Từ đó về sau, nhân duyên ký kết, quấn quýt muôn đời.
Chu Chí Hâm quay đầu lại liếc nhìn bình rượu kia.
Bên trong có bỏ thuốc kích thích, tuy là để cho hai người cùng hưng phấn nhưng việc này làm Chu Chí Hâm không hài lòng.
Thuốc cũng có ba phần độc, việc này hắn hiểu rõ hơn ai hết.
Chẳng may nảy ra chuyện ngoài ý muốn thì phải làm sao?
Chu Chí Hâm tuyệt đối sẽ không cho phép Tô Tân Hạo xảy ra bắt trắc, nên chỉ đêm nay thôi, hắn tạm bỏ qua cho bọn họ.
Bởi vì, đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của hắn.
Chu Chí Hâm cúi xuống ngậm lấy đôi môi điểm son đỏ mọng của Tô Tân Hạo, vừa chạm đầu môi đã như tìm được món ngon mỹ vị tuyệt trần, ấy nên vội vàng mút mát hung bạo độc tài.
Tiếng kháng cự tràn ra khỏi miệng Tô Tân Hạo, cậu muốn giãy ra nhưng cơ thể đã bị giữ chặt. Bàn tay to lớn của Chu Chí Hâm giữ cằm, nên cậu chỉ có thể di chuyển về trước, thật sự rất khó khăn nên trốn chẳng thoát khỏi sự cắn mút của hắn.
Nước bọt lẫn tiếng rên rỉ vô thức tràn ra khỏi miệng, Tô Tân Hạo nhăn mày, ấm ức nghẹn ngào giống con thú nhỏ tội nghiệp.
Con t/g
Mọi người nghĩ là sẽ có H đúng ko
Con t/g
T/g chưa đủ 18 đâu
Comments
🌻✨Chu Hàn Thanh🧀🚦
ụa ê...sao nó giống cái bộ Tôi Kết Âm Hôn Với Lệ Quỷ cụa tui zạy...
2025-01-18
3
nếu cậu muốn cóa H😋
Oi oi oi, trắng như phấn❎trắng như tuyết✅
2024-12-12
1