Tôi nghĩ chúng ta không cần phải nói chuyện nữa.
- Chú đừng vội kết luận như vậy! Biết đâu chúng ta lại hợp nhau.
- Tôi không nghĩ vậy đâu cô bé ạ!
- Chú không thử sao biết - Sau đó nó trở về chỗ ngồi, hớp một hụm nước lọc ở sẵn trên bàn. Nó lại nói:
- Dẫu sao thì cả chú và cháu đều đến rồi, chi bằng chúng ta cùng "ngồi xuống ôn lại chuyện cũ, bổ sung chuyện mới" với nhau, chú thấy sao?
Tôi cũng không hiểu ý con bé lắm. Chuyện cũ mà nó nói thì tôi hiểu, còn chuyện mới là sao? Rồi tôi cũng trở lại bàn. Con bé bình thản lật menu
- Chú uống gì?
- Capuchino ít đường, nhiều sữa, không quá ngọt, không nóng, độ ấm vừa phải ...
- Đã ai nói với chú là chú rất khó tính trong việc chọn đồ uống chưa?
- Cô là người đầu tiên.
- Được rồi, cho em một sinh tố sữa chua - nó quay sang nói với nhân viên bồi
[.........]
Nhìn nó chọc chọc ngoáy ngoáy cốc sinh tố làm tôi thấy khó chịu
- Sao chú cứ cau mày nhăn mặt thế. Tôi giật mình, nó có cả mắt trên trán à ?
- Cau mày vào thì trán của chú sẽ có nhiều nếp nhăn hơn đó. Đã tuổi này rồi không kết hôn sinh con đi, giờ vần đi xem mắt .
- Chắc không phải là chú bị "cong" chứ ???
Trời ơi tôi muốn nhét cái gì đó vào mồm nó quá. Nó nói chuyện hay một tí thì chết người à?
- Sao chí không nói gì? Có phải là bị cháu nói trúng tim đen của chú rồi không ?
- Cháu có biết phải ăn nói với người lớn hơn tuổi cháu thế nào không?
- Có! Nhưng đó là với những người đáng kính thôi .
Phải nói thật đây là lần đầu tiên tôi gặp phải con nhỏ không biết điều thế này. Nói chuyện với nó một hồi chắc tôi tăng xông lên rồi chết quá .
- Có lẽ một lúc nào đó chú sẽ thấy hối hận vì buổi nói chuyện không mấy khôn khéo dành cho hôm nay. À, hôm nay ta mới ôn được chuyện cũ mà chưa bổ sung được chuyện mới. Hẹn chú dịp khác. Chào!
Trời! Nó vừa nổi nóng với tôi à? Đáng lẽ người nổi nóng phải là tôi chứ ? Nó tức cái khỉ khô gì?
Tôi về tới nhà, mang hết cái tức giận từ buổi gặp mặt trút lên mẹ tôi - tất cả cũng do vái ý tưởng đi gặp mặt của bà mà ra.
- Sao về sớm vậy con? Thế nào? Có gặp được cô ấy không?
- Có! Đến cái là gặp được ngay.
- May quá, vậy sao! Thế cô ấy được chứ?
- Hơn cả sức tưởng tượng.
- Thật hả? Bà ấy quả không hề tâng bốc con gái mình! Thấy bảo cô ấy được cả người lẫn nết.
- Mẹ đùa đấy à? Cô ta có mà xấu cả người lẫn nết í.
- Con nói gì vậy?
- Haizz! Mà con không biết mẹ chọn người kiểu gì nữa. Một con nhỏ thù dai, lại còn khó ưa, ăn nói thì khó nghe.
- Vậy sao? Có nhầm không? Bạn mẹ lại bảo ai cũng khen nó xinh đẹp, dịu dàng.
- Tại mẹ chưa gặp cô ta thôi, gặp rồi thì con nghĩ mẹ sẽ còn khó ưa hơn cả con. Chắc bạn mẹ, bà ấy quá tâng bốc con gái mình rồi. Lần sau mẹ đừng bắt con làm mấy cái chuyện vớ vẩn này nữa. Mất bao thời gian của con. Thôi, con về phòng.
Tôi bỏ về phòng bỏ lại mẹ tôi chưng hửng ở dưới phòng khách. Nghe những gì mẹ tôi bảo về cô ta sao mà tôi cứ thấy như là một trời một vực vậy. Khéo có mà là hai con người hoàn toàn khác nhau cũng nên. Con nhỏ đó xinh đẹp, dịu dàng cái nỗi gì? Có mà đành hanh ghê gớm thì có!
Vì con nhỏ đó mà cả đêm tôi chả thể vào đầu được mấy cái đề xuất dự án. Thế là bỏ phí cả một đêm làm việc.
Updated 61 Episodes
Comments