chap2

Một tuần trôi qua nhưng dường như chả có gì khác trước, nói cách khác cậu không muốn thay đổi, cậu lười quan tâm mọi thứ, ngày ngày ở yên trong phòng chìm đắm trong thế giới riêng của mình
Mama Tống
Mama Tống
Thằng bé dạo này lạ lắm anh à, một ngày tôi chẳng thấy được mặt nó bao nhiêu lần
Mama Tống
Mama Tống
Ít nói hẳn ra, suốt ngày tự nhốt mình trong phòng không biết có làm sao không nữa
Baba Tống
Baba Tống
Đừng lo quá, con cần thời gian thích ứng lại mà *đọc báo*
Mama Tống
Mama Tống
Đừng lo là đừng lo thế nào, con mình vậy rồi mà ông còn...
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*bước xuống*
Mama Tống
Mama Tống
*vui mừng*
Mama Tống
Mama Tống
Hiên Hiên đói sao con, mẹ kêu đầu bếp làm đồ ăn cho con nha
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Không đói, khát nước *lạnh nhạt*
Mama Tống
Mama Tống
À vậy... *lo lắng*
Baba Tống
Baba Tống
Muốn đi học rồi chứ? *đột nhiên lên tiếng*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Đi học...
Mama Tống
Mama Tống
Hiên nhỏ, hay là con đừng ở ký túc xá nữa, ở nhà mình chẳng phải tốt hơn sao, con xem..
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
'Ký túc xá..' *trầm ngâm*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Con sẽ ở ký túc xá
Mama Tống
Mama Tống
Nhưng...không được, con ở đó không tốt, con nghe lời mẹ đừng ở gần tụi nó...Hiên Hiên!!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*đi thẳng lên lầu*
Baba Tống
Baba Tống
Em mặc kệ nó, thằng bé khác trước rồi
Mama Tống
Mama Tống
Khác là khác thế nào, ở cùng bọn nó chỉ khiến con mình chịu thêm tủi nhục, em chả biết vì sao thằng bé cứ đâm đầu vào tụi nó
Mama Tống
Mama Tống
Lo chết đi được mà *nhéo tay ông*
Baba Tống
Baba Tống
Aaa sao em nhéo anh
Mama Tống
Mama Tống
Hừ! *bỏ đi*
Phòng cậu
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*vùi đầu trong chăn*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
'Thật chán...mình muốn chết'
—————————
Qua khoảng 5 ngày sau đó là lúc cậu đi học trở lại, mặc kệ lời dặn dò của mama cậu đi thẳng lên xe chạy một mạch về ký túc xá
Đang là thời gian học nên chẳng có ai ở đây, thật tốt!
Quăng vali qua một bên cậu nhanh chóng tiến thẳng đến phòng nằm phịch xuống giường ngủ một giấc
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Một mình thật tốt *lim dim ngủ*
Ngủ một mạch đến chiều khi nào chẳng hay, tiếng chuông trường vang lên một loạt người đồng loạt ùa ra
Cạch
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tuấn Lâm, mày đi mà không tắc đèn sao? *đi đến phòng mình*
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tao nhớ là đã tắc rồi mà
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
*ngẩn người nhìn bên trong*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Làm sao vậy, đứng ngẩn ra đấy làm gì?!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cậu ta.. *cau mày*
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Có gì trong phòng mày à? *ló đầu vào*
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
*khó chịu*
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Sao nó lại ở trong phòng mày?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
M*ẹ nó! Lại giở trò gì không biết *tức giận đi vào*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
*trầm ngâm*
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
*kéo mạnh chăn ra*
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cmn! Cậu mau cút khỏi đây... *ngơ*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*cựa mình, kéo chăn lên*
Thật không khỏi ngơ người khi nhìn cậu lúc này, con người này thường ngày đáng ghét bao nhiêu vậy mà...là trời sinh ưu ái nhan sắc cho cậu ta sao
Mái tóc đen dài mềm mại phập phồng trong chiếc chăn ấm, khung xương và bờ vai trắng nõn nhô lên tựa sát vào gối ôm, khuôn mặt tuyệt đẹp ẩn hiện khiến lòng họ chợt đập một nhịp
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mày nhìn gì đấy, còn không mau đuổi nó đi đi!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tống Á Hiên, dậy!! *giật mạnh chăn*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Ưm...ồn chết được! *dụi mắt*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cậu mau về phòng mình đi, định làm phiền tụi này nữa à?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*nhìn anh*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cậu... *nhìn vào mắt cậu*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Cậu là ai? *nhíu mày*
Các anh
Các anh
*bất ngờ*
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đừng giả vờ nữa, biến về phòng cậu đi!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Phòng tôi? Các cậu ở...chung với tôi?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
M*n cậu giả ngu hay thật đấy, định nghĩ ra trò gì để lôi kéo tụi này nữa sao?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
'Còn nghĩ sẽ được ở đây một mình...'
Cậu trầm ngâm một lát rồi bỏ lơ luôn mấy con người đang chết trân ở đó đứng dậy bỏ ra ngoài, tay kéo vali chuẩn bị rời đi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
*nhanh chóng kéo tay cậu lại*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Định đi đâu?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Về *nhìn xuống tay anh*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Về? Cậu mau trở lại phòng cho tôi!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Không muốn, muốn về
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cmn cậu!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Giờ này cậu còn muốn về, về đó lại nói với bác Tống bọn này ăn hiếp cậu sao
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
....
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Sao lại muốn về?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Muốn một mình, có người sẽ ồn, không ngủ được *nhìn anh*
Các anh
Các anh
*ngạc nhiên nhìn cậu*
Các anh
Các anh
'Cậu ta có thật là Tống Á Hiên không vậy?'
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
*kéo cậu về phòng*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Này!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
*bế cậu quăng lên giường, cầm chăn kéo lên người cậu*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
M*n muốn ngủ thì mau ngủ, ông đây sẽ không cho cậu ngủ sao
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*rũ mắt, lim dim ngủ*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
*không hiểu sao lại thở phào khi nhìn cậu như vậy*
Các anh
Các anh
*nhìn nhau*
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cậu ta làm sao thế? Diệu Văn mày cũng ở đó khi cậu ta bệnh, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ra ngoài rồi nói
———————–
Tại phòng Lưu Diệu Văn, ba người với ánh mắt lạnh lùng nhìn vào màn hình máy tính, ba khung hình được gọi đến đều là ba nơi khác nhau
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Trương ca, trông anh có vẻ mệt mỏi vậy?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Mấy đêm liền không ngủ rồi, ca mổ có hơi nhiều *xoa cổ*
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tống Á Hiên cậu ta...
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Em đừng nhắc cậu ta, anh đang rất mệt *nhăn mày*
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Lưu Diệu Văn, cậu ta lại có biểu hiện gì khác lạ sao?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừm, quả thật cậu ta có chút lạ *trầm tư*
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Khi nãy vừa về em liền thấy cậu ta đang ngủ trong phòng Hạo Tường, đúng là tức điên lên được!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cậu ta tỏ vẻ không quen biết bọn em, còn định kéo vali đi về
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Diệu Văn mày lúc đó sao không cho tên đó đi luôn đi, còn kéo cậu ta về làm gì *bực nhọc lên tiếng*
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Em kéo cậu ta về?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừm, không hiểu sao lại làm vậy nữa *nằm xuống giường*
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
*nhìn Văn*
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Cậu ta lại giở trò gì thì lập tức báo cho anh
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vâng *nhắm mắt nghĩ gì đó*
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tao về phòng đây *khó chịu rời đi*
Hot

Comments

Thuỳ 🐬

Thuỳ 🐬

Hóng

2024-12-07

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play