[All Hiên] Thật Phiền!!

[All Hiên] Thật Phiền!!

Chap1

Giữa khoảng không đen tối rộng lớn, nó to lớn đến độ không thể xác định được có bao nhiêu nổi sợ hãi đang dâng tràn trong lòng, một màu đen tối mịt đến hoa cả mắt, không một ánh sáng nào có thể len lõi vào
Giữa biển không gian đen nghịt ấy là bóng dáng của một cậu bé với mái tóc dài che mất đi ánh mắt, lẳng lặng chìm mình vào bóng đêm
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Thì ra, khi chết con người sẽ đến đây sao...
Trầm lặng nhìn vô định vào khoảng không trước mắt, ánh mắt rũ xuống như cuối cùng cũng đạt được sự giải thoát, rốt cuộc con người ấy đã từng trải qua những chuyện gì?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Chết rồi...thật tốt *buông lỏng cơ thể*
Cơ thể nhỏ bé lơ lửng giữa không gian, mắt nhắm nghiền chẳng màng tới thế sự của bản thân, chấp nhận cái chết của chính mình
...: Không! Tống Á Hiên cậu chưa chết, hãy giúp tôi...đừng dễ dàng buông bỏ...
Một giọng nói vô định vang vọng trong không gian, xuyên qua màng nhĩ đánh thẳng vào tâm trí cậu
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Dễ dàng buông bỏ sao...
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Đó chính là thứ tôi muốn *quay đi*
...: Không! chỉ có cậu mới có thể giúp tôi, quay về đi, tôi cầu xin cậu đấy
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Giúp sao? Người như tôi thì có thể giúp được ai chứ?
Phải đấy, một người đã từ bỏ tất cả như cậu thì có thể giúp được ai chứ, cậu mệt rồi, cậu chỉ muốn chết...muốn chết để giải thoát bản thân mình
Ngay khi cậu định một lần nữa từ bỏ mà trở lại giấc ngủ sâu, một ánh sáng chợt lóe lên giữa không gian u tối đấm thẳng đến mắt cậu, trắng xóa cả một vùng
Mama Tống
Mama Tống
Hức con tôi..Hiên của mẹ, xin con..hức mau dậy với mẹ đi mà
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
'Chậc! Cứ để cậu ta chết quách đi cho rồi, phiền phức!'
Baba Tống
Baba Tống
Lưu Diệu Văn, con có thể nói cho bác biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Xin lỗi bác Tống, con cũng thật sự không biết là rốt cuộc cậu ta bị cái gì nữa *hờ hững trả lời*
Mama Tống
Mama Tống
Con nói thật sao? Diệu Văn, bác biết các con không thích thằng bé nhưng...hức Hiên Hiên nó cũng đã như thế này rồi..con co...
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*cử động mắt*
Mama Tống
Mama Tống
Hiên..Hiên của mẹ, con tỉnh rồi
Tiếng động ồn ào này làm cậu khó chịu, ngồi dậy cũng thật khó khăn, nhìn những con người trước mặt này thật xa lạ, hết thảy mọi thứ đều khiến cậu thêm mệt mỏi
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*rũ mắt nhìn tay mình*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
*cau mày nhìn cậu*
Mama Tống
Mama Tống
Con làm sao vậy, có phải đau ở đâu rồi không?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*im lặng ngước lên nhìn bà*
Mama Tống
Mama Tống
Con...
Baba Tống
Baba Tống
Được rồi, chúng ta gặp bác sĩ trước, con mới tỉnh dậy có thể không thích ứng được *đỡ bà*
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Tống Á Hiên!
Đinh Trình Hâm nhìn biểu hiện của cậu có chút khác liền không nhịn được kêu lên tên cậu, nhưng cậu chẳng buồn nhìn tới, bỏ qua hai người trước mắt lẳng lặng nhìn vô định ra cửa sổ, con ngươi đen láy vô hồn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
'Cậu ta làm sao vậy, biểu hiện này có gì đó không đúng'
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh ấy gọi cậu đấy, bị câm sao?!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
....
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Tch! *nắm chặt tay*
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đừng tưởng bọn này ở đây là đang quan tâm cậu, bọn tôi cả đời này cũng không thích nổi cậu đâu!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
*quay người lại nghiêng đầu nhìn các anh*
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Hai người là ai?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cái gì..?!
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
*cau mày*
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Còn giả vờ không biết? Tôi thấy cậu nên đi làm diễn viên được rồi đấy
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Biến đi, đừng làm phiền tôi ngủ! *kéo mền nằm xuống*
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Cậu!!
Bất ngờ trước con người xa lạ này của cậu, càng bất ngờ hơn khi con người yếu ớt trước kia lại dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với mình
Từ những biểu hiện đến lời nói của cậu từ khi tỉnh dậy khiến cảm xúc của họ thay đổi, một chút tức giận lẫn cái gì đó khiến họ vô thức để mắt đến, nhìn cậu nhắm nghiền mắt trốn mình trong chăn khiến lòng họ thật khó tả
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Về thôi, hôm nay anh còn có lịch trình *quay đi*
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Được *nhìn cậu rồi rời đi*
—————————
Bác sĩ
Bác sĩ
Hai người không cần quá lo, đợi sức khỏe thiếu gia ổn định rồi tôi sẽ kiểm tra qua một lượt cho cậu ấy
Mama Tống
Mama Tống
Thằng bé thật sự không sao chứ, biểu hiện của nó rất khác trước
Bác sĩ
Bác sĩ
Chuyện này thì tôi cũng đã kiểm tra, thiếu gia không bị thương hay gặp vấn đề gì về não bộ, có thể do gặp phải chuyện gì quá sốc ảnh hưởng đến tinh thần
Mama Tống
Mama Tống
Cái gì chứ! Thằng bé.. *lo lắng*
Baba Tống
Baba Tống
*ôm bà*
Bác sĩ
Bác sĩ
Ông bà đừng lo, trước mắt thì cậu ấy thật sự không đáng lo ngại, tôi sẽ theo dõi cậu ấy cẩn thận
Mama Tống
Mama Tống
Cảm mơn cô bác sĩ, mong cô giúp đỡ thằng bé
Bác sĩ
Bác sĩ
Chuyện nên làm thôi mà
Hot

Comments

Anti ngược🐬

Anti ngược🐬

cuối cùng cũng xuất hiện rồiiiii

2024-12-08

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play