Chap 3: 15
Phó Quách Phong
Lục Bạch An!?
Lục Bạch An
[ Giật mình ] A...t-tôi nghe...
Phó Quách Phong
[ Đặt tay lên má cậu, xoa nhẹ ] Suy nghĩ gì mà đăm chiêu vậy?
Lục Bạch An
[ Lắc đầu ] Không có gì đâu...
Lục Bạch An
Chỉ là...chút chuyện quá khứ thôi...
Phó Quách Phong
Kể tôi nghe được không?
Lục Bạch An
[ Lắc đầu ] Không được...chuyện này...không kể được...
Phó Quách Phong
[ Bóp nhẹ má cậu ] Sao vậy?
Phó Quách Phong
[ Thở dài, buông má cậu ra ] Được rồi, không kể cũng được
Phó Quách Phong
Tôi tôn trọng quyết định của em
Hắn nói xong thì không gian xe lại rơi vào im lặng đến nghẹt thở, hắn không nói gì thêm thì cậu cũng không chủ động bắt chuyện.
Có thể nói, cậu vẫn còn cảnh giác với hắn lắm, cậu vẫn chưa sẵn sàng mở lòng chấp nhận thêm một người nữa bước vào thế giới của em.
Cuối cùng cũng đến trung tâm thương mại, hắn xuống xe trước rồi mở cửa xe cho cậu, hắn cẩn thận đỡ cậu xuống xe.
Hắn đưa cậu vào trong sau đó đưa em lên tầng hai, nơi bán quần áo cho trẻ con.
Phó Quách Phong
Được rồi, em thích gì thì chọn đi, tôi sẽ thanh toán cho em.
Hắn thì hào phóng, còn cậu thì bất ngờ, suốt cuộc đời của cậu, đây là lần đầu tiên cậu bước vào nơi rộng lớn như vậy, những biệt thự của chủ nhân cũ cũng không xa hoa như này.
Ngạc Dương đi đằng sau, khẽ thở dài, anh biết là lần này anh sẽ phải xách đồ hộ ông chủ rồi
Ngạc Dương
" Chẹp...chắc sắp gãy tay rồi "
Lục Bạch An
[ Ngước lên nhìn hắn ] Mua cho tôi hết? Thật sao?
Phó Quách Phong
[ Xoa đầu em ] Đúng rồi, em muốn gì là mua cho em hết.
Trong khi cậu vẫn còn do dự thì hắn đã nhanh chóng đưa những bộ đồ áp lên người cậu để áng chừng thử.
Lục Bạch An
Tôi tự chọn được mà...
Phó Quách Phong
Không sao, để tôi lo cho em, em thích thì lấy, không thích thì tôi tìm cho em bộ khác.
Phó Quách Phong
Hoặc là...tôi mua hết cả tiệm cho em cũng được.
Cậu bị lời nói của hắn làm cho ngơ ngác tại chỗ, hắn hào phóng đến vậy sao? Hắn sẵn sàng chi tiền cho một đứa nhóc mà hắn gặp chưa đến 5 tiếng sao?
Điều này làm cậu nổi lên nghi ngờ, cậu cúi đầu, giả vờ là xem qua quần áo nhưng thực chất trong đầu đang muôn vàn câu hỏi.
Phó Quách Phong
An An, cái áo này hợp với em này.
Lục Bạch An
[ Ngước lên ] ?
Cậu thực sự nghẹn lời, trong mắt hắn cậu trẻ con đến vậy sao? Hắn nhìn rõ cảnh cậu thảm hại ra sao trong ngõ nhỏ rồi, nhìn rõ cả những vết thương trên người cậu, mà hắn vẫn thấy cậu trẻ con như thế?
Đúng là người già thường có suy nghĩ kì lạ mà.
Phó Quách Phong
[ Bật cười ] Biểu cảm đó là sao vậy?
Phó Quách Phong
Em vẫn còn nhỏ mà, mặc cái này rất hợp.
Phó Quách Phong
Sao lại không hợp?
Phó Quách Phong
Em bao nhiêu tuổi rồi?
Phó Quách Phong
[ Nhướn mày ] Ừm...quả nhiên, cái áo này là dành cho em.
Cậu bị hắn làm cho không còn từ gì để nói, cậu chọn cách im lặng và tiếp tục chọn đồ, Ngạc Dương ở đằng sau cũng cạn lời với ông chủ của mình.
Ngạc Dương
" Đã gần 30 rồi mà cái tính trẻ con vẫn còn, trẩu "
Dạo thêm một lúc nữa thì cậu cũng chọn cho mình một bộ đồ vừa ý, nhưng khi vừa nhìn giá, cậu đành do dự mà không biết có nên bảo Quách Phong mua hay không.
Lục Bạch An
" Bộ này đẹp...mà tận hơn 800 "
Lục Bạch An
" Đắt quá, hay thôi không mua nữa nhỉ? "
Phó Quách Phong
[ Nhận ra, tiến đến gần cậu ] Không sao, cứ lấy đi, tôi mua được cho em mà.
Phó Quách Phong
Không cần ngại.
Lục Bạch An
[ Ngập ngừng ] Anh mua được đúng không?
Phó Quách Phong
Em nghĩ tôi là ai chứ?
Phó Quách Phong
Tôi mua được, tôi nói rồi mà, tôi mua cả tiệm cho em cũng được.
Lúc đầu, Bạch An chỉ nghĩ rằng Quách Phong đang lừa cậu, chỉ muốn nói vậy cho cậu yên tâm thôi, nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên định của Quách Phong, cậu đành gật đầu nghe theo, để bộ quần áo vào giỏ hàng.
Ngạc Dương
" Con m.ẹ nó, nặng vãi "
Hai người bọn họ đi quanh tầng 2 của trung tâm thương mại hơn 1 tiếng, cuối cùng mua một đống đồ ( Quách Phong ép cậu mua ) khiến Ngạc Dương cầm đồ muốn gãy cả tay.
Ngạc Dương
" Đệt, sếp l.ồn "
Ngạc Dương
" Cho tao nghỉ việc! Tao muốn nghỉ việc! "
Sau đó, họ đi khoảng 15 phút nữa thì cũng chịu đi về vì cậu đã buồn ngủ, đồ đạc mua được chất đầy cốp xe. Ngạc Dương nhìn vào, quyết tâm muốn nghỉ việc lại càng quyết tâm mạnh mẽ.
Ngạc Dương
" Mai tao nộp đơn nghỉ việc luôn, đ.éo làm nữa. "
Phó Quách Phong
Ngạc Dương.
Phó Quách Phong
[ Cúi xuống, nói nhỏ ] Ngày mai liên hệ luật sư, tôi muốn sang tên căn nhà ở bờ biển tỉnh X cho Bạch An.
Phó Quách Phong
Hơn nữa, cậu tìm gia sư cho Bạch An đi, bé con còn nhỏ, đang ở tuổi đi học.
Những lời nói của Quách Phong khiến Ngạc Dương ngỡ ngàng, anh hướng ánh mắt bối rối nhìn cậu đang ngủ ở xe rồi quay sang nhìn hắn, đầu đầy dấu chấm hỏi.
Một tên nhóc hắn mới gặp chưa được một ngày, hắn không những đem về chăm sóc, thậm chí còn mua quần áo và đồ dùng cho. Anh tưởng sếp mình như vậy đã tốt lắm rồi, không ngờ bây giờ không những muốn tìm gia sư, hắn còn muốn giao tài sản của bản thân cho cậu.
Ngạc Dương
Sếp...không phải người nhận nuôi cậu ấy về để làm ấm giường sao...?
Phó Quách Phong
[ Trèo lên xe, ngồi cạnh cậu ] Lái xe đi.
Con xe Aston Martin lại một lần nữa lao bon chen trên đường, bây giờ đã là 9h50 nhưng đường vẫn rất đông, quả nhiên là thành phố sống về đêm.
Trên xe, mỗi người một suy nghĩ khác nhau, Ngạc Dương thì thắc mắc về lý do vì sao sếp lại đối xử tốt với Bạch An như vậy. Cậu thì mệt nên đang ngủ trong lòng hắn.
Còn hắn sao? Hắn vừa ôm em vừa suy nghĩ về thân thể cậu, hắn có thỏa mãn khi thấy cậu ngoan ngoãn như vậy không? Hắn có, lý do hắn đối tốt với cậu như vậy chính là muốn lấy lòng tin của cậu, muốn cảm nhận được việc cậu phụ thuộc vào hắn hoàn toàn.
Hắn muốn cho em học gia sư vì đến trường cậu sẽ giao du với nhiều người hơn, dễ dàng rời xa vòng tay của hắn hơn, lúc ấy hắn chẳng thể nào kiểm soát cậu được nữa.
Hắn giao tài sản cho cậu là vì muốn cậu biết ơn hắn, muốn cậu cảm thấy hắn đối xử với cậu quá tốt rồi nảy sinh tình cảm với hắn, như vậy hắn càng có cơ hội để tuyên bố cậu là của hắn.
Phó Quách Phong
" Chỉ 3 năm nữa thôi..."
Thứ hắn muốn chính là cơ thể cậu, quả thực không sai khi Ngạc Dương nói hắn đem cậu về chỉ để làm ấm giường cho hắn.
Nhưng cậu vẫn chưa đủ tuổi trưởng thành, hơn nữa, nhìn những vết thương chằng chịt trên cơ thể cậu, hắn biết cậu đã trải qua cú sốc lớn như thế nào.
Hắn sẽ lợi dụng điểm yếu đó, tạo ra cho cậu một thế giới ngọt ngào và chỉ xoay quanh hắn, chỉ một mình hắn thôi.
Để rồi khi hắn hoàn toàn thao túng được cậu, hắn sẽ lòi đuôi sói ra, hung hăng cuốn lấy cơ thể của cậu quanh hắn, hắn sẽ thỏa mãn ham muốn đen tối đối với đứa nhóc này, biến cậu thành người của hắn. Sau đó hắn sẽ giam cậu trong khu điền trang kia, buổi sáng hắn đi làm, buổi tối sẽ về quấn quýt bên cậu.
Một kế hoạch hoàn hảo, tuy mất thời gian nhưng tỉ lệ thành công lại rất cao, có thể là 80% hoặc thậm chí 100%
Phó Quách Phong
" Bạch An, sớm thôi, em sẽ khao khát được tôi chú ý, được tôi chạm vào. "
NThuyy
Ê tui mê card Ẩn Trong Hồn Lụa Mảnh Tình Nam Phương quá mà không ai pass
Comments