6. Ngờ vực

Diệp Thành bị từng tiếng nấc nghẹn của Lâm Hi Nghiên làm cho hoảng loạn, anh vội vàng ngồi dậy, bàn tay luống cuống lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt cô, lúng túng dỗ dành:

"Đừng khóc nữa, vết mổ sẽ đau hơn đấy."

Lâm Hi Nghiên cố gắng kìm nén những giọt nước mắt, nhưng chúng vẫn cứ trào ra. Cả đêm qua, cô đã đau đớn trong nỗi sợ hãi tột cùng. Sợ rằng khi mình tỉnh lại sẽ là một thế giới khác, không có Diệp Thành, không có con của hai người. Trước đây cô chưa từng sợ điều này, thậm chí còn có lúc bệnh hoạn mong chờ nó, nhưng bản năng của một người mẹ làm cô nhạy cảm với nhiều thứ, hạnh phúc ít ỏi khó khăn lắm mới tìm được này, cô tham lam giữ lấy, không muốn nó vuột khỏi vòng tay mình.

Lâm Hi Nghiên nắm chặt bàn tay của Diệp Thành, đôi mắt cô nhòe lệ, khó khăn mỉm cười hỏi anh: "Anh gặp con chưa?"

Diệp Thành lắc đầu, ánh mắt anh bối rối lảng tránh cô. Từ lúc bước vào phòng bệnh, anh như bị đóng băng tại chỗ. Cảm giác sợ hãi bao trùm lấy anh, anh luôn có cảm giác nếu mình rời đi, người con gái yếu ớt kia sẽ tan vào hư vô rồi biến mất luôn không chừng.

Lâm Hi Nghiên khẽ cúi đầu, giọng nói nghèn nghẹn: "Em cũng chưa." Ánh mắt cô đượm buồn, nhớ lại khoảnh khắc khi nghe thấy tiếng khóc của con mà mi mắt lại khép chặt, không tài nào mở nổi để có thể nhìn mặt con.

"Tôi đưa cô đi gặp con." Diệp Thành trầm giọng nói. Vừa dứt lời, anh vươn tay gỡ chăn ra, hai cánh tay rắn chắc luồn vào bên dưới lưng và khớp gối của Lâm Hi Nghiên, bế bổng cô lên, để cô nằm trong lòng mình, từng bước chân dứt khoác rời khỏi phòng bệnh.

Diệp Thành nhìn đứa bé trong lồng ấp, đôi mắt anh mở to kinh ngạc. Đứa bé nhỏ xíu, đỏ hỏn, khác xa so với hình ảnh một em bé tròn ũm, trắng trẻo trong tưởng tượng của anh.

"Sao nó nhỏ hơn cả con mèo vậy?" Diệp Thành nhíu mày hỏi.

Lâm Hi Nghiên bị biểu cảm không thể tin nổi của của Diệp Thành chọc cười làm vết mổ lại nhói lên. Cô hít một hơi thật sâu, nâng tay chạm vào lồng ấp, khẽ khàng nói:

"Đứa bé nào cũng vậy mà... Con của chúng ta còn sinh non nữa!"

Lâm Hi Nghiên say sưa ngắm nhìn con gái nhỏ, khoé mắt chợt cay cay. Niềm hạnh phúc tràn ngập tâm hồn, xua tan mọi nỗi đau cô đã phải chịu đựng. Trong lòng cô lúc này chỉ cảm thấy thật may mắn vì bé con được sinh ra bình an. Dù Diệp Thành thường tỏ ra lạnh lùng, nhưng khi anh nhìn con gái, sự dịu dàng trong ánh mắt anh khiến trái tim cô thổn thức. Đó là tình yêu thương mà cô chưa từng cảm nhận được trong những năm tháng tuổi thơ của mình.

Diệp Thành dõi theo từng biểu cảm trên gương mặt Lâm Hi Nghiên. Đôi mắt cô lúc thì long lanh hạnh phúc, lúc lại phủ một tầng sương mờ ủ rũ. Lòng anh cũng ngập tràn cảm giác hỗn loạn, bàn tay ôm lấy cô bất giác giữ chặt hơn, để cô tựa vào lòng mình một cách vững chải.

Diệp Thành nâng mắt nhìn y tá đang đứng bên cạnh, thấp giọng hỏi:

"Con gái tôi phải ở trong đây bao lâu?"

"Còn tùy thuộc vào sự phát triển của bé, khi bé đạt được các mốc phát triển nhất định thì sẽ được chuyển ra khỏi lồng ấp. Có thể vài tuần, cũng có thể hơn tháng."

Lâm Hi Nghiên đưa tay lên lau khóe mắt, cố gắng tỏ ra bình tĩnh. Cô nhìn chằm chằm vào những ngón tay nhỏ xíu của con, lòng tràn đầy cảm giác hụt hẫng và xót xa. Cứ nghĩ đến chuyện, cả tháng không được gần con, bầu ngực cô lại căng cứng vì tức sữa.

Đôi mắt đượm buồn cố che giấu, Lâm Hi Nghiên quay đầu nhìn Diệp Thành cười hỏi:

"Anh nghĩ ra tên cho con chưa?"

Căn phòng bệnh viện trở nên tĩnh lặng đến lạ thường. Câu hỏi của Lâm Hi Nghiên như một viên đá nhỏ ném xuống mặt hồ phẳng lặng. Diệp Thành im lặng một lúc lâu, rồi mới trả lời:

"Tùy cô thôi!" Giọng anh lạnh nhạt, nhưng sâu trong lòng lại đang cuộn trào những cảm xúc phức tạp.

Câu trả lời của Diệp Thành khiến Lâm Hi Nghiên cảm thấy thất vọng. Cô hiểu rằng, anh chưa từng nghĩ đến chuyện đặt tên cho con của bọn họ. Tim cô như thắt lại, nhưng vẫn cố tỏ ra chẳng có gì, gượng cười nhìn anh, rồi lại nhìn con, nhẹ giọng nói:

"Vậy gọi con bé là Tiểu Uyên đi... Diệp Lâm Uyên."

***

Khoang xe chật hẹp như một chiếc hộp kín, ánh đèn vàng vọt soi rõ từng góc cạnh trên gương mặt gượng gạo, khổ sở của hai người, phơi bày từng đường nét, từng cảm xúc đang giằng xé bên trong.

"Làm sao cô biết?" Diệp Thành trầm giọng hỏi. Đầu óc anh lúc này khối như một mớ tơ vò. Rõ ràng anh chẳng làm chuyện gì có lỗi với cô, nhưng khi nhìn vào ánh mắt của người con gái đối diện mình, anh lại cảm thấy chột dạ đến khó hiểu.

Lâm Hi Nghiên nở một nụ cười chua chát. Giọng nói khàn khàn như rớm lệ: "Em tình cờ nghe thấy lúc ba anh mắng anh trong thư phòng." Lời nói ấy nhẹ nhàng như bông, nhưng lại mang theo một nỗi đau thấu tận xương tủy. Thời khắc cô phát hiện sự thật này, trái tim cô đã gần như tan nát, nhưng lại ngu ngốc, âm thầm giấu kín trong lòng, hi vọng níu giữ một cuộc hôn nhân không tình yêu.

Diệp Thành tựa người vào ghế lái, anh thở hắt ra một hơi, nhìn cô khó xử nói:

"Tôi không cố ý!"

"Anh có muốn giải thích với em không?" Lâm Hi Nghiên gượng cười hỏi. Cho dù đáp án có ra sao cô cũng đã sẵn sàng đón nhận.

"Mạn Mạn ở thành phố Y, đêm đó cô ấy bị đau dạ dày đến mức phải nhập viện nên đã gọi điện cho tôi... Trùng hợp tôi cũng đang công tác ở đó, nên đã qua với cô ấy." Mỗi lời Diệp Thành nói ra đều là sự thật, anh không thẹn với lòng nhưng nhiều năm qua anh luôn muốn ba mình giữ kín chuyện này, đừng để nó lọt đến tai cô, còn vì nguyên nhân gì bản thân lại làm như vậy, chính anh cũng không biết.

"Nữa đêm anh thấy em gọi điện, nghĩ em lại luyên thuyên với anh, liền tắt máy của mình?" Giọng nói Lâm Hi Nghiên nghẹn lại, đôi mắt hướng về phía Diệp Thành, thẳng thẳng hỏi anh. Câu hỏi ấy như một mũi dao đâm vào trái tim cô, vết thương cũ rỉ máu.

Diệp Thành cúi đầu, giọng nói nhỏ như mũi kêu: "Tôi không ngờ cô chuyển dạ phải sinh sớm." Chuyện này cũng luôn là nổi canh cánh trong lòng anh, khiến anh nhiều đêm phải thức dậy vì cơn ác mộng khi nhìn thấy cô toàn thân đầm mình trong vũng máu trên giường sinh.

Cuối cùng cũng đã nhận được đáp án mà mình ngờ vực bao nhiêu năm, trái tim Lâm Hi Nghiên giống như bị bóp nghẹt, lồng ngực đau đến không thể thở nổi.

"Chồng à!" Lâm Hi Nghiên nhìn Diệp Thành khẽ gọi, đôi mắt cô đỏ hoe, khi cười lên chỉ cảm nhận được sự khổ sở đến nghẹn lòng. Giọng nói cô nhẹ nhàng, nhưng lại chứa đựng biết bao sự tuyệt vọng, "Chúng ta ly hôn đi!"

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Đã bảo đợt này lọt chữa lành cho đỡ đau tim... mà cứ thấy truyện nào hay cũng nhào vô. Đọc xong rồi tâm trạng tuột mod quãi/Scowl//Scowl/ Mà ngược nhưng hay nha tác giả. Cố lên/Heart//Heart/

2024-12-14

19

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Cô ấy đã hiểu rồi, hiểu mối quan hệ này đã đến lúc nên dừng lại thôi. Cổ kiên trì đợi chờ và cố gắng đã quá nhiều, lòng đau đã đủ, mà sức chịu đựng của con người chỉ có giới hạn. Ổng đã đạt đến giới hạn đó thì cổ phải buông thôi...

2024-12-14

12

sukem

sukem

hay quá ha
tra nam thì vẫn là tra nam
đúng là thói hư ko sửa đc

2025-03-05

0

Toàn bộ
Chapter
1 1. Thay đổi
2 2. Chết lặng
3 3. Chuyện cần nói
4 4. 2 năm trước
5 5. Nghẹn ngào
6 6. Ngờ vực
7 7. Tùy cô!
8 8. Sữa?
9 9. Hoan ái
10 10. Không nỡ
11 11. Ngước nhìn
12 12. Lần đầu gặp mặt
13 13. Che giấu
14 14. Giống
15 15. Đề nghị
16 16. Sắp xếp
17 17. Căng thẳng
18 18. Nghẹn ngào
19 19. Sợ
20 20. Đặt cược
21 21. Bình tĩnh (H)
22 22. Đối diện
23 23. Đáng không?
24 24. Bài học
25 25. Hối hận
26 26. Vô tâm
27 27. Giở trò
28 28. Khó chịu
29 29. Chấp nhận
30 30. Tức tối
31 31. Bất ngờ
32 32. Khó chịu
33 33. Bực mình
34 34. Merry Christmas
35 35. Thân mật
36 36. Tiện đường
37 37. Hiểu lầm
38 38. Sợ hãi
39 39. Mơ màng
40 40. Giải thích
41 41. Hộ khẩu
42 42. Thách thức
43 43. Kết thúc
44 44. Hiểu ra
45 45. Bực mình
46 46. Xin lỗi
47 47. Trả đũa
48 48. Mua hoa
49 49. Đau lòng
50 50. Thân thiết
51 51. Tình địch
52 52. Thất vọng
53 53. Vì anh ta?
54 54. Xin lỗi
55 55. Đắng chát
56 56. Xa lạ
57 57. Đổ sập
58 58. Nghe lời
59 59. Suy nghĩ
60 60. Sửng sờ
61 61. Khiêu khích
62 62. Ăn hiếp
63 Thông báo
64 63. Không yên
65 64. Kiểm tra
66 65. Tái hôn
67 66. Không nhận ra
68 67. Suy đoán
69 68. Giành giật
70 69. Lặng lẽ
71 70. Chỉ trích
72 71. Bất ngờ
73 72. Nhận ra
74 73. Hy vọng
75 74. Gặp mặt
76 75. Chất vấn
77 76. Hồi hộp
78 77. Nói thật
79 78. Thành khẩn
80 79. Thật tâm
81 80. Nài nỉ
82 81. Dò xét
83 82. Kiềm chế
84 83. Đụng chạm
85 84. Chê bai
86 85. Ảo não
87 86. Tìm đến
88 87. Nói chuyện
89 88. Bỏ lỡ một lần, cả đời day dứt
90 89. Hỗn loạn
91 90. Day dứt
92 91. Trả treo
93 92. Ngại ngùng
94 93. Bối rối
95 94. Ấm ức
96 95. Nhượng bộ
97 96. Lần đầu (H nhẹ)
98 97. Suy tính
99 98. Run rẩy
100 99. Không dám nhắc
101 100. Quá nhiều, quá lâu
Chapter

Updated 101 Episodes

1
1. Thay đổi
2
2. Chết lặng
3
3. Chuyện cần nói
4
4. 2 năm trước
5
5. Nghẹn ngào
6
6. Ngờ vực
7
7. Tùy cô!
8
8. Sữa?
9
9. Hoan ái
10
10. Không nỡ
11
11. Ngước nhìn
12
12. Lần đầu gặp mặt
13
13. Che giấu
14
14. Giống
15
15. Đề nghị
16
16. Sắp xếp
17
17. Căng thẳng
18
18. Nghẹn ngào
19
19. Sợ
20
20. Đặt cược
21
21. Bình tĩnh (H)
22
22. Đối diện
23
23. Đáng không?
24
24. Bài học
25
25. Hối hận
26
26. Vô tâm
27
27. Giở trò
28
28. Khó chịu
29
29. Chấp nhận
30
30. Tức tối
31
31. Bất ngờ
32
32. Khó chịu
33
33. Bực mình
34
34. Merry Christmas
35
35. Thân mật
36
36. Tiện đường
37
37. Hiểu lầm
38
38. Sợ hãi
39
39. Mơ màng
40
40. Giải thích
41
41. Hộ khẩu
42
42. Thách thức
43
43. Kết thúc
44
44. Hiểu ra
45
45. Bực mình
46
46. Xin lỗi
47
47. Trả đũa
48
48. Mua hoa
49
49. Đau lòng
50
50. Thân thiết
51
51. Tình địch
52
52. Thất vọng
53
53. Vì anh ta?
54
54. Xin lỗi
55
55. Đắng chát
56
56. Xa lạ
57
57. Đổ sập
58
58. Nghe lời
59
59. Suy nghĩ
60
60. Sửng sờ
61
61. Khiêu khích
62
62. Ăn hiếp
63
Thông báo
64
63. Không yên
65
64. Kiểm tra
66
65. Tái hôn
67
66. Không nhận ra
68
67. Suy đoán
69
68. Giành giật
70
69. Lặng lẽ
71
70. Chỉ trích
72
71. Bất ngờ
73
72. Nhận ra
74
73. Hy vọng
75
74. Gặp mặt
76
75. Chất vấn
77
76. Hồi hộp
78
77. Nói thật
79
78. Thành khẩn
80
79. Thật tâm
81
80. Nài nỉ
82
81. Dò xét
83
82. Kiềm chế
84
83. Đụng chạm
85
84. Chê bai
86
85. Ảo não
87
86. Tìm đến
88
87. Nói chuyện
89
88. Bỏ lỡ một lần, cả đời day dứt
90
89. Hỗn loạn
91
90. Day dứt
92
91. Trả treo
93
92. Ngại ngùng
94
93. Bối rối
95
94. Ấm ức
96
95. Nhượng bộ
97
96. Lần đầu (H nhẹ)
98
97. Suy tính
99
98. Run rẩy
100
99. Không dám nhắc
101
100. Quá nhiều, quá lâu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play