16. Sắp xếp

Lâm Hi Nghiên tròn mắt nhìn Diệp Thành, trái tim cô như bỏ mất một nhịp. Cô không ngờ anh lại đề nghị như vậy, cảm giác vừa mừng vừa lo cứ hỗn loạn trong lòng. Giọng nói hơi nghẹn lại, cô lắp bắp:

"Chúng ta chỉ mới gặp nhau lần đầu... Anh giúp em nhiều như vậy... Em thật sự rất khó xử!"

Diệp Thành cười nhẹ, thoải mái nói: "Em là bạn của Tiểu Vũ... Tiểu Vũ cũng là em gái anh, anh đương nhiên phải giúp đỡ bạn của em gái mình."

Lâm Hi Nghiên khựng lại... Bạn của em gái anh sao? Đúng vậy, rõ ràng là chuyện tốt, nhưng sao trong lòng có lại có chút hụt hẫng, một cảm giác nuối tiếc khó tả không biết giải thích như thế nào. Cô cũng hiểu rõ vị trí và thân phận của mình, nhanh chóng gạt đi những suy nghĩ không nên có trong đầu, khẽ khàng đồng ý với anh.

Sau khi giải quyết tất cả các thủ tục cần thiết ở đồn cảnh sát, Diệp Thành đưa Lâm Hi Nghiên quay lại khu tập thể để lấy hành lý của cô.

Lâm Hi Nghiên chỉ vừa dọn đến đây chiều hôm qua, nên quần áo, đồ dùng cá nhân, cô vẫn còn để hết trong một chiếc vali nhỏ, trong nhà cũng không mua thêm gì mới, chỉ cần xách vali, thanh toán tiền cọc cô nợ trước đó là có thể rời đi.

Ban đầu, Lâm Hi Nghiên phải năn nỉ hết nước bọt, chủ nhà mới đồng ý cho cô nợ tiền cọc nhà đến cuối tháng. Vốn định sau khi nộp tiền học phí cho nhà trường, mỗi ngày, cố gắng làm thêm hai tiếng nữa sẽ có thể đủ tiền thanh toán cả tiền cọc lẫn tiền nhà cho tháng sau.

Nhưng hiện tại, mọi dự định của cô đều đổ vỡ, cho dù Lâm Hi Nghiên còn chưa ở được một ngày, cũng phải thanh toán cho chủ nhà theo đúng thỏa thuận ban đầu.

Lâm Hi Nghiên chậm rãi mở chiếc ví, bên trong chỉ còn lại vài chục nghìn nhăn nhúm. Cô ngước lên, ánh mắt dè dặt nhìn chủ nhà cũng đang chán nản nhìn mình.

Lâm Hi Nghiên cắn chặt môi, tay nắm chặt chiếc ví. Cô cố gắng tìm một câu nói thích hợp, để xin khất nợ đến cuối tháng, đảm bảo sẽ quay trở lại đây, trả đủ tiền cọc, nhưng chẳng biết nên bắt đầu từ đâu.

Lâm Hi Nghiên còn đang luống cuống tìm lời thì một giọng nói trầm ấm, quen thuộc vang lên sau lưng: "Bao nhiêu tiền?"

Cô quay lại, tim đập thình thịch khi thấy Diệp Thành đã đứng phía sau mình từ lúc nào, ánh mắt anh nhìn cô đầy ý tứ. Anh tiến đến, đặt vali của cô xuống rồi rút một xấp tiền từ trong ví ra đưa cho chủ nhà, thấp giọng hỏi:

"Nhiêu đây đủ không?"

"Đủ... Đủ rồi... Cô, cậu cứ đi đi." Hai mắt chủ nhà sáng rực lên, ngón tay lia lịa đếm từng tờ tiền mới tinh mà Diệp Thành vừa đưa cho bà. Nhiêu đây nhiều gấp 5 lần số tiền cọc mà Lâm Hi Nghiên còn nợ, sao có thể không đủ chứ?

Lâm Hi Nghiên thoáng giật mình, hoảng hốt nhìn người đàn ông bên cạnh mình. Cô định nói với Diệp Thành, mình không thiếu nhiều đến vậy, nhưng còn chưa kịp mở lời, cả người đã bị anh kéo đi, lướt qua những căn phòng cũ kỹ san sát nhau, rời khỏi khu tập thể hỗn loạn này. Cảm giác bàn tay ấm áp của anh nắm chặt cổ tay mình khiến tim cô đập thình thịch, mặt nóng như lửa đốt, hoàn toàn quên mất bản thân vừa nãy muốn nói chuyện gì.

Lâm Hi Nghiên như lạc vào một giấc mơ, lòng tràn đầy những cảm xúc khó tả. Cô để mặc cho suy nghĩ của mình bay xa, cho đến khi chiếc xe của Diệp Thành đỗ vào hầm xe của một khu chung cư cao cấp nằm ngay trung tâm thành phố.

Cạch! Khi Diệp Thành vừa nhập xong mật khẩu, cánh cửa thông minh của căn hộ mở ra. Lâm Hi Nghiên bị choáng ngợp bởi không gian rộng lớn của căn hộ Duplex trước mắt mình. Cầu thang uốn lượn mềm mại dẫn lên tầng trên, khi bình minh lên, ánh sáng tự nhiên sẽ tràn ngập qua những ô cửa sổ lớn.

"Đây là căn hộ nhỏ mà anh nói sao?" Lâm Hi Nghiên sững sờ nhìn Diệp Thành ngờ vực hỏi. Nhìn chiếc xe anh lái, cô biết anh giàu có, nhưng cũng không dư tiền đến nổi cho thuê một căn hộ cao cấp với giá chỉ bằng 1/33000 giá khởi điểm đâu chứ?

Diệp Thành nhìn biểu cảm khó tin kia của Lâm Hi Nghiên không hiểu làm sao lại cảm thấy vừa chột dạ vừa buồn cười. Anh khịt khịt mũi mình, lờ đi câu hỏi mà mình cho là không cần thiết phải trả lời, nhẹ giọng hỏi lại cô:

"Em tự thu dọn hành lý được đúng không?"

Lâm Hi Nghiên mím môi gật đầu. Vậy là anh để cô ở đây thật! Lâm Hi Nghiên lúc này chỉ nghĩ, mỗi cái ghế cái bàn trong căn hộ này chắc cô không bao giờ dám đụng đến nó, lỡ trầy xước dù chỉ một chút, có bán cô qua biên giới cũng không đền nổi.

Diệp Thành khẽ cười, ánh mắt dịu dàng nhìn cô. Anh đưa chiếc vali vào tay cô, giọng nói trầm ấm: "Anh về nhé!"

Lâm Hi Nghiên mấp máy môi, muốn níu kéo thêm chút nữa, nhưng không biết phải nói gì. Đến khi cánh cửa sắp khép lại, cô mới cao giọng gọi:

"Anh ơi!" Lâm Hi Nghiên vội vàng chạy đến, hồi hộp giữ lấy tay áo Diệp Thành, đôi mắt tròn xoe nhìn anh đầy lo lắng, "Em không biết liên lạc với anh để trả tiền nhà như thế nào?"

"Đưa điện thoại cho anh!"

Diệp Thành vừa lưu số mình vào máy cô, vừa chỉ vào căn hộ phía đối diện, nhẹ giọng dặn dò:

"Anh ở kế bên... Có cần gì thì cứ qua gọi anh!"

Khi trả điện thoại lại cho Lâm Hi Nghiên, nhìn ánh mắt ngây ngốc của thiếu nữ trước mặt đang nhìn mình chằm chằm, anh thoáng bật cười, thấp giọng giải thích:

"Lúc trước chủ căn nhà này cần tiền gấp, đã bán rẻ lại cho anh... Anh thấy được giá nên mua thôi!"

"Anh!" Lâm Hi Nghiên cắn chặt môi mình, cô nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông trước mặt, im lặng một lúc lâu, cuối cùng mới có thể lấy hết dũng khí, hồi hộp đề nghị với anh, "Hay em làm giúp việc cho anh, xem như cảm ơn anh nhé!"

Diệp Thành nhướn mày nhìn cô, cảm thấy không có vấn đề gì, anh gật đầu, "Cũng được! Mỗi ngày em qua dọn nhà giúp anh, cuối tháng anh trả lương cho em... Đừng đi làm thêm bên ngoài nữa, sẽ ảnh hưởng đến việc học!"

Lâm Hi Nghiên nhìn anh, một cảm giác ấm áp, ngọt ngào len lỏi, nảy mẩm trong trái tim thiếu nữ, cô mỉm cười rạng rỡ như nắng xuân, lần đầu tiên sau nhiều năm cô mới có thể thoải mái nở nụ cười thật lòng của mình.

"Vâng ạ!" Lâm Hi Nghiên đáp lại, giọng nói điềm đạm, nhẹ nhàng.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Đúng là căn hộ nhỏ trong miệng đại gia😂 Nhà anh giàu nên anh ko tiếc con lợn còi đâu. Cứ ở thoải mái nha cô bé. Ở rồi cuối tháng còn có lương🤣🤣

2024-12-18

15

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Lần đầu gặp anh, trái tim người ta đã muốn giao cho anh rồi, vậy mà anh lại bảo chỉ coi như em gái. Thật quá tủn thưn/Scowl/
Anh bỗng dưng xuất hiện, mang đến cho em ánh sáng, mang đến cho em ấm áp và rất nhiều ngọt ngào. Và cô thiếu nữ đang tuổi lớn lại thêm ume anh nhiều hơn rồi.

2024-12-18

11

Huyền Thương

Huyền Thương

Mé ơi! Đọc khúc này t cũng đổ nói chi bé nữ 9

2025-02-20

1

Toàn bộ
Chapter
1 1. Thay đổi
2 2. Chết lặng
3 3. Chuyện cần nói
4 4. 2 năm trước
5 5. Nghẹn ngào
6 6. Ngờ vực
7 7. Tùy cô!
8 8. Sữa?
9 9. Hoan ái
10 10. Không nỡ
11 11. Ngước nhìn
12 12. Lần đầu gặp mặt
13 13. Che giấu
14 14. Giống
15 15. Đề nghị
16 16. Sắp xếp
17 17. Căng thẳng
18 18. Nghẹn ngào
19 19. Sợ
20 20. Đặt cược
21 21. Bình tĩnh (H)
22 22. Đối diện
23 23. Đáng không?
24 24. Bài học
25 25. Hối hận
26 26. Vô tâm
27 27. Giở trò
28 28. Khó chịu
29 29. Chấp nhận
30 30. Tức tối
31 31. Bất ngờ
32 32. Khó chịu
33 33. Bực mình
34 34. Merry Christmas
35 35. Thân mật
36 36. Tiện đường
37 37. Hiểu lầm
38 38. Sợ hãi
39 39. Mơ màng
40 40. Giải thích
41 41. Hộ khẩu
42 42. Thách thức
43 43. Kết thúc
44 44. Hiểu ra
45 45. Bực mình
46 46. Xin lỗi
47 47. Trả đũa
48 48. Mua hoa
49 49. Đau lòng
50 50. Thân thiết
51 51. Tình địch
52 52. Thất vọng
53 53. Vì anh ta?
54 54. Xin lỗi
55 55. Đắng chát
56 56. Xa lạ
57 57. Đổ sập
58 58. Nghe lời
59 59. Suy nghĩ
60 60. Sửng sờ
61 61. Khiêu khích
62 62. Ăn hiếp
63 Thông báo
64 63. Không yên
65 64. Kiểm tra
66 65. Tái hôn
67 66. Không nhận ra
68 67. Suy đoán
69 68. Giành giật
70 69. Lặng lẽ
71 70. Chỉ trích
72 71. Bất ngờ
73 72. Nhận ra
74 73. Hy vọng
75 74. Gặp mặt
76 75. Chất vấn
77 76. Hồi hộp
78 77. Nói thật
79 78. Thành khẩn
80 79. Thật tâm
81 80. Nài nỉ
82 81. Dò xét
83 82. Kiềm chế
84 83. Đụng chạm
85 84. Chê bai
86 85. Ảo não
87 86. Tìm đến
88 87. Nói chuyện
89 88. Bỏ lỡ một lần, cả đời day dứt
90 89. Hỗn loạn
91 90. Day dứt
92 91. Trả treo
93 92. Ngại ngùng
94 93. Bối rối
95 94. Ấm ức
96 95. Nhượng bộ
97 96. Lần đầu (H nhẹ)
98 97. Suy tính
99 98. Run rẩy
100 99. Không dám nhắc
101 100. Quá nhiều, quá lâu
Chapter

Updated 101 Episodes

1
1. Thay đổi
2
2. Chết lặng
3
3. Chuyện cần nói
4
4. 2 năm trước
5
5. Nghẹn ngào
6
6. Ngờ vực
7
7. Tùy cô!
8
8. Sữa?
9
9. Hoan ái
10
10. Không nỡ
11
11. Ngước nhìn
12
12. Lần đầu gặp mặt
13
13. Che giấu
14
14. Giống
15
15. Đề nghị
16
16. Sắp xếp
17
17. Căng thẳng
18
18. Nghẹn ngào
19
19. Sợ
20
20. Đặt cược
21
21. Bình tĩnh (H)
22
22. Đối diện
23
23. Đáng không?
24
24. Bài học
25
25. Hối hận
26
26. Vô tâm
27
27. Giở trò
28
28. Khó chịu
29
29. Chấp nhận
30
30. Tức tối
31
31. Bất ngờ
32
32. Khó chịu
33
33. Bực mình
34
34. Merry Christmas
35
35. Thân mật
36
36. Tiện đường
37
37. Hiểu lầm
38
38. Sợ hãi
39
39. Mơ màng
40
40. Giải thích
41
41. Hộ khẩu
42
42. Thách thức
43
43. Kết thúc
44
44. Hiểu ra
45
45. Bực mình
46
46. Xin lỗi
47
47. Trả đũa
48
48. Mua hoa
49
49. Đau lòng
50
50. Thân thiết
51
51. Tình địch
52
52. Thất vọng
53
53. Vì anh ta?
54
54. Xin lỗi
55
55. Đắng chát
56
56. Xa lạ
57
57. Đổ sập
58
58. Nghe lời
59
59. Suy nghĩ
60
60. Sửng sờ
61
61. Khiêu khích
62
62. Ăn hiếp
63
Thông báo
64
63. Không yên
65
64. Kiểm tra
66
65. Tái hôn
67
66. Không nhận ra
68
67. Suy đoán
69
68. Giành giật
70
69. Lặng lẽ
71
70. Chỉ trích
72
71. Bất ngờ
73
72. Nhận ra
74
73. Hy vọng
75
74. Gặp mặt
76
75. Chất vấn
77
76. Hồi hộp
78
77. Nói thật
79
78. Thành khẩn
80
79. Thật tâm
81
80. Nài nỉ
82
81. Dò xét
83
82. Kiềm chế
84
83. Đụng chạm
85
84. Chê bai
86
85. Ảo não
87
86. Tìm đến
88
87. Nói chuyện
89
88. Bỏ lỡ một lần, cả đời day dứt
90
89. Hỗn loạn
91
90. Day dứt
92
91. Trả treo
93
92. Ngại ngùng
94
93. Bối rối
95
94. Ấm ức
96
95. Nhượng bộ
97
96. Lần đầu (H nhẹ)
98
97. Suy tính
99
98. Run rẩy
100
99. Không dám nhắc
101
100. Quá nhiều, quá lâu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play