Cảm giác như anh đang đấu tranh với một phần trong chính mình, nhưng cuối cùng anh chỉ thở dài.
Khải Phong
Vậy...tôi sẽ bắt đầu bằng cách nói rằng tôi không muốn thay đổi. Tôi chỉ muốn giữ lại cuộc sống của mình như thế này. Nhưng có lẽ cái cảm giác...
Khải Phong
| cố gắng kiềm chế một cảm xúc gì đó đang vỡ òa|
Khải Phong
Cảm giác như mọi thứ đều sụp đổ xung quanh tôi, dù tôi không làm gì sai
An Duy
| tay đặt nhẹ trên mặt bàn, mắt nhìn thẳng vào anh|
An Duy
Cảm giác đó rất khó chịu |giọng cậu nhẹ nhàng|
An Duy
Nhưng anh biết không, không phải lúc nào chúng ta cũng có thể kiểm soát mọi thứ, Đôi khi, chấp nhận những điều chúng ta không thể thay đổi là cách duy nhất để cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Khải Phong
| anh cúi đầu, không nói gì thêm|
Im lặng bao trùm không gian trong giây lát, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc vang lên như nhắc nhở sự căng thẳng đang hiện diện.
Khải Phong
| ngẩng đầu lên, ánh mắt anh lần này không lạnh lùng mà mang một chút gì đó mong đợi|
Khải Phong
Cậu có chắc rằng có thể giúp tôi không? |anh hỏi nhẹ nhàng hơn trước|
An Duy
| mỉm cười| Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể. Nhưng anh phải sẵn sàng bước qua nỗi đau và sự sợ hãi của mình trước đã.
Khải Phong
| im lặng nhưng trong ánh mắt anh, có một chút hy vọng đang dần nhen nhóm|
An Duy
Anh làm chủ cuộc sống của mình, Khải Phong
An Duy
Cũng như tôi, anh sẽ là người quyết định hướng đi tiếp theo. Nhưng tôi ở đây để giúp anh hiểu rõ hơn về chính mình.
An Duy
| nhìn vào đồng hồ| Chúng ta sẽ tiếp tục vào tuần sau
Khải Phong
| đứng dậy khẽ gật đầu|
Cửa phòng khép lại với một âm thanh nhẹ, để lại cậu với những suy tư sâu sắc.
Comments