Chap 2: Cơn Mưa Đầu Mùa

Cơn mưa đầu mùa đến nhanh chóng, khiến cả sân trường bỗng chốc trở nên vắng vẻ. Các bạn học sinh đang chuẩn bị ra về, nhưng bầu không khí ẩm ướt khiến ai nấy đều vội vã tìm nơi trú mưa.Em đứng một mình dưới mái hiên, tay cầm chiếc ô nhỏ, mắt nhìn về phía anh, người đang đứng dưới tán cây, cố gắng lấy tay che mưa.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//thầm nghĩ// Nguyên chắc chắn không có ô. Mình phải đi qua đó thôi.
_________
Em nhanh chóng chạy đến chỗ anh, nước mưa rơi làm ướt tóc và áo. Khi đến gần, em gọi nhẹ
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nguyên, cậu không có ô à? Để mình đưa cậu về.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//ngạc nhiên, nhìn Bác Văn//À, cảm ơn, mình quên mang ô. Nhưng cậu sẽ bị ướt mất."
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//cười nhẹ, cố gắng làm không khí đỡ căng thẳng// Không sao đâu, mình không sao đâu. Mà cậu không muốn bị ướt đâu nhỉ, mình đưa cậu về.
_________
Anh suy nghĩ một chút rồi gật đầu. Cả hai cùng đi về phía cổng trường, dọc theo con đường vắng người.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Cảm ơn cậu nhé. Thật sự mình không biết phải làm sao nếu không có cậu.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//cười, nhưng trong lòng lại có một cảm giác khác// Không cần cảm ơn đâu. Mình là bạn mà. Bạn thì phải giúp nhau thôi.
_________
Im lặng bao trùm lấy cả hai trong lúc đi dưới cơn mưa. Mặc dù Bác Văn luôn mỉm cười, nhưng trong lòng cậu lại không thể giấu được những cảm xúc phức tạp. Cả hai không nói gì thêm, nhưng không khí giữa họ vẫn thật sự khác biệt.
Khi đến gần nhà anh, em dừng lại và nhìn anh một lúc.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vậy... mình đi đây. Cẩn thận nhé.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//mỉm cười// Cảm ơn cậu nhiều, Văn. Cậu về cũng phải cẩn thận nhé.//quay người rơi đi//
Cảm giác trong lòng em như càng nặng trĩu hơn khi anh quay lưng bước vào nhà. Em đứng đó, nhìn theo bóng anh dần khuất sau cánh cửa. Tim em đập loạn nhịp, như thể em không thể giữ được sự bình tĩnh.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//thầm nghĩ// Chỉ là một người bạn thôi mà, sao lại cảm thấy như thế này?
Em đứng đó một lúc lâu, rồi cuối cùng cũng quay lưng, bước đi trong mưa. Cơn mưa đầu mùa dường như không thể làm dịu đi nỗi buồn trong lòng em.
____
End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play