[Nguyên Văn]Vết Thương Không Lành

[Nguyên Văn]Vết Thương Không Lành

Chap 1:Vết Thương Không Lành

Ngoài sân trường, dưới bóng cây bàng
Dương Bác Văn đứng một mình, tay cầm quyển sách, mắt lặng lẽ nhìn về phía Trương Quế Nguyên đang nói chuyện vui vẻ với nhóm bạn. Dù là những ngày cuối học kỳ, nhưng nỗi buồn trong mắt Văn vẫn không thể che giấu.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//thầm nghĩ//Tại sao tôi lại cảm thấy thế này? Mỗi khi nhìn Nguyên cười, trái tim tôi lại nhói đau. Lẽ nào tôi lại thích cậu ấy?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//quay lại, chợt thấy Bác Văn đứng một mình dưới bóng cây//Văn, sao hôm nay cậu lại đứng đây một mình vậy?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//giật mình, vội vã che giấu cảm xúc//À, không có gì đâu. Mình chỉ đứng đây đọc sách một chút thôi.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//nở nụ cười nhẹ//Sách gì vậy? Để mình xem thử.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//ngập ngừng//Cũng chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//đưa tay về phía sách//Có thú vị không? Cậu hay đọc sách này à?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//cảm thấy tim đập nhanh hơn//Ừ, cũng khá thú vị. Nhưng... nó hơi buồn một chút.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//nhướng mày, tò mò//Buồn sao? Sao lại buồn?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//khó khăn, không dám nhìn thẳng vào mắt Nguyên// Nó nói về tình yêu mà... những người yêu nhau nhưng lại không thể ở bên nhau.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//khẽ thở dài// Ừ, đôi khi tôi cũng cảm thấy như vậy. Nhưng cuộc sống mà, không phải lúc nào cũng như mong muốn.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//nở một nụ cười gượng// Đúng vậy, cuộc sống không thể nào dễ dàng như trong tiểu thuyết.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
//nhìn Bác Văn với ánh mắt không rõ ràng// Này, Văn, cậu luôn im lặng như vậy, nhưng có bao giờ... cậu muốn nói gì đó không?
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//tim như ngừng đập, chỉ có thể lắc đầu// Không... không có gì đâu, Nguyên. Mình ổn mà.
Anh cười nhẹ và quay người bước đi, để lại em đứng đó, đôi mắt đầy ẩn ý và nỗi buồn không thể giấu được
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//thầm thì// Cảm giác này... đau lắm, Nguyên ạ. Nhưng tôi biết, tôi sẽ không thể nào nói ra được tình cảm này đâu. Đến khi nào tôi mới có thể cười cùng cậu mà không phải giấu đi một vết thương trong lòng?
_____
End
Hot

Comments

Vại tuơng lơ của Dương Bác Văn

Vại tuơng lơ của Dương Bác Văn

viết hay ghê

2024-12-31

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play