Chương 2: Bắt sao trên trời

Ánh sáng mờ ảo từ những cây đèn dầu hắt lên tấm rèm nhung đỏ sẫm, làm không gian càng thêm áp lực. Giữa căn phòng, Thẩm Mặc ngồi trên chiếc ghế lớn, dáng vẻ như chúa tể của bóng tối. Mái tóc đen dài buông xõa, đôi mắt sâu hun hút như vực thẳm khiến người đối diện không rét mà run.

Khi ánh mắt sắc lạnh của Thẩm Mặc chạm vào cô, Lý Yến cảm giác như có dao nhọn ghim thẳng vào da thịt mình.

“Ngươi chính là Mộc Yên?” Giọng hắn trầm thấp, lạnh lùng, tựa như tiếng vọng từ vực sâu.

Lý Yến hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng ngay cả khi đã chuẩn bị tâm lý, cô vẫn cảm thấy khó thở dưới áp lực từ ánh nhìn băng giá của hắn.

“Vâng… Thần nữ là Mộc Yên.” Cô cúi đầu, cố gắng giữ vẻ cung kính nhất có thể, trong lòng không ngừng cầu nguyện Thẩm Mặc đừng phát hiện ra bất kỳ điều gì kỳ lạ.

Thẩm Mặc không trả lời ngay. Hắn ngả người ra sau, đôi mắt khẽ nheo lại như đang cân nhắc điều gì. Một luồng không khí lạnh lẽo bao trùm căn phòng, khiến mọi âm thanh dường như ngưng đọng.

"Gương mặt non nớt, tâm tư lại không nhỏ" Thẩm Mặc cuối cùng lên tiếng, giọng nói chậm rãi như thể đang soi xét từng chữ.

Lý Yến cảm thấy tim mình đập mạnh. Cô nắm chặt tay, cố giữ giọng bình tĩnh. “Ngài đang muốn nói gì? Thần nữ không hiểu...”

Một nụ cười thoáng qua khóe môi Thẩm Mặc, nhưng đó không phải là nụ cười của sự hài lòng. "Khâm thiên giám xem tinh tượng nói năm nay, tuyển tú chỉ dành cho những quý nữ đủ 19 tuổi mới được tham gia. Theo lý mà nói, đại tiểu thư nhà Đại học sĩ - Mộc Linh Dao buộc phải có mặt, vậy mà lại cáo bệnh không tham gia. Nhị tiểu thư có biết tại sao không?"

Lý Yến giữ mình bình thản nhưng trong lòng lại như sóng vỗ vỡ bờ, cô còn không biết sao ? Mọi chuyện là vì Mộc Yên lo sợ tỷ tỷ mình cùng Cảnh đế có cảm tình trước đó, là lương duyên thuở nhỏ, sợ Mộc Linh Dao thật sự được chọn trúng làm phi tử hay hoàng hậu gì đó chẳng phải người làm đích nữ như mình sẽ bị coi thường sao. Vậy nên Mộc Yên liền bày kế bỏ độc vào phấn má thường ngày mà tỷ tỷ mình sử dụng, hại gương mặt của Mộc Linh Dao vừa đỏ vừa sưng lại sốt cao nên không thể tham gia tuyển tú.

Lý Yến vừa nghĩ vừa lo lắng, tim đập rộn ràng như trống trận. [Tên Vương gia này xem Mộc Linh Dao là ánh trăng sáng trên cao, còn Mộc Yên lại luôn ganh ghét tỷ tỷ mình... Liệu hắn có ra tay giết mình không đây?]

Ý nghĩ đó vừa lóe lên đã khiến cô lạnh cả sống lưng. Nhưng ngay sau đó, cô lắc đầu, cố tRấn an bản thân. [ Không, không đâu. Lần này, vì Mộc Yên bày kế mà Cảnh đế không lấy được Mộc Linh Dao, chắc hẳn hắn phải mừng thầm còn không kịp ấy chứ. Làm sao hắn có thể giận mình được?]

Thẩm Mặc nhướng mày, ánh mắt đầy ý vị nhìn Lý Yến đang cúi đầu thấp như muốn giấu đi sự bất an. Hắn khẽ gõ tay lên tay ghế, tiếng động nhỏ nhưng vang vọng trong không gian tĩnh mịch, như tiếng chuông báo hiệu nguy hiểm cận kề.

“Nhị tiểu thư, ta nghe nói tỷ tỷ ngươi vốn là người hiền lành, dịu dàng, vậy mà bởi vì thân phận thứ nữ mà ở trong phủ không được coi trọng, đến cả nô tài cũng có thể bắt nạt nàng ấy. Nay Mộc Linh Dao đột ngột cáo bệnh ngay trước kỳ tuyển tú. Điều này... thật sự quá trùng hợp, ngươi không nghĩ vậy sao?”

Lý Yến khẽ run người, nhưng cô nhanh chóng kìm lại. Gương mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, cô cúi đầu thấp hơn một chút, giọng nói nhẹ nhàng: "Vương gia, thần nữ thật sự không rõ vì sao tỷ tỷ lại cáo bệnh. Từ nhỏ tỷ ấy vốn yếu ớt, có lẽ lần này không may trúng gió nên đành lỡ hẹn với kỳ tuyển tú."

Thẩm Mặc bật cười nhạt, tiếng cười của hắn đầy vẻ mỉa mai: "Yếu ớt? Ta nhớ lúc nhỏ nàng ấy từng theo phụ thân ngươi đến buổi săn bắn của hoàng cung, cưỡi ngựa bắn tên chẳng thua kém bất kỳ nam nhân nào. Một người như vậy, ngươi nói là yếu ớt?"

Lý Yến cảm thấy từng câu từng chữ của hắn như mũi dao bén nhọn, đâm thẳng vào lớp vỏ bọc mà cô cố tạo ra. Cô biết không thể phủ nhận, liền hạ giọng: "Thần nữ không dám giấu, đúng là tỷ tỷ từ nhỏ rất tài năng. Nhưng những năm gần đây, sức khỏe của tỷ ấy không được tốt như trước, chuyện cáo bệnh này cũng là do bất khả kháng..."

Thẩm Mặc nhếch môi, ánh mắt sâu thẳm như vực thẳm tối đen không thấy đáy. Hắn bước chậm rãi quanh phòng, mỗi bước chân đều như đè nặng lên trái tim của Lý Yến.

"Mộc Yên, ngươi thật sự nghĩ ta sẽ tin vào những lời nói dối vụng về của ngươi sao? Trong phủ Đại học sĩ, ngươi và tỷ tỷ ngươi từ lâu đã không hòa thuận. Điều này, ta cũng không phải vừa mới nghe qua."

Lý Yến cắn răng, trong lòng thầm mắng: [Tên này quá nguy hiểm! Hắn biết rõ mọi thứ mà vẫn cố tình gài bẫy mình!]

Lý Yến ngẩng đầu lên, đôi mắt trong trẻo nhưng kiên định nhìn hắn. "Thần nữ không dám lừa gạt vương gia. Nếu ngài đã nghi ngờ, cứ việc điều tra rõ ràng. Thần nữ tin rằng sự thật sẽ tự nó sáng tỏ."

Thẩm Mặc im lặng, ánh mắt hắn xoáy sâu vào cô như muốn nhìn thấu cả tâm can. Một lúc sau, hắn quay người, phất tay: " Cứng miệng, nhưng cũng có chút khí phách chứ không ngu ngốc như lời đồn. Cút về đi, từ nay về sau không được động đến nàng ấy. "

Lý Yến không dám chần chừ, vội cúi đầu hành lễ rồi nhanh chóng rời khỏi phòng. Khi bước ra ngoài, cô cảm thấy đôi chân mình như mềm nhũn.

"Hệ thống, ta làm được rồi, đúng không?" Cô thì thầm trong đầu, cố gắng điều chỉnh nhịp thở.

[Hệ thống]: "Tạm thời là vậy. Nhưng ký chủ, đừng tự mãn quá sớm. Hành động của Thẩm Mặc không đơn thuần như vẻ ngoài đâu. Ngươi phải cẩn thận từng bước, từng lời nói, nếu không muốn bị phát hiện. "

Lý Yến hít sâu một hơi, gắng gượng giữ cho cơ thể không run rẩy. Cô biết hệ thống nói đúng. Tên Vương gia này không dễ đối phó, chỉ cần một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến cô mất mạng.

Cô chậm rãi bước về phòng, từng bước nặng nề như đeo đá. Trong đầu, suy nghĩ về Thẩm Mặc không ngừng xoay vần. Hắn rõ ràng đã dành tình cảm cho Mộc Linh Dao từ thuở nhỏ, ánh mắt và Lời nói đầy trân trọng ấy không thể che giấu được. Bây giờ, muốn một người như hắn chuyển sự chú ý và thiện cảm sang cô, chẳng khác nào bắt sao trên trời.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Giờ anh gáy cũng lớn quá nhỉ. Thôi cứ gáy đi, được ngày nào hay ngày đó, được giờ nào hay giờ đó, được phút nào hay phút đó, được giây nào hay giây đó. Chứ lúc bị conduytinhyeu nó quật cho rồi thì gáy sao nổi😂😂😂😂

2024-12-30

15

Babyxinkgaitinkquai@yahoo.com

Babyxinkgaitinkquai@yahoo.com

Kh bt lạnh lùng đc mấy tập

2024-12-28

1

Anh Thư

Anh Thư

Dạ hong, sau này ảnh bị mê vợ

2024-12-28

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hệ thống đáng ghét
2 Chương 2: Bắt sao trên trời
3 Chương 3: Không muốn tiến cung
4 Chương 4: Địa vị vững chắc
5 Chương 5: Tửu lâu
6 Chương 6: Người chết
7 Chương 7: Không bỏ qua
8 Chương 8: Thiết lập chế độ bảo vệ
9 Chương 9: Suốt ngày bận tâm
10 Chương 10: Không dính líu đến
11 Chương 11: Có chút tức giận
12 Chương 12: Khởi đầu mới
13 Chương 13: Gửi thiệp mời
14 Chương 14: Thanh Vương giá đáo
15 Chương 15: Trò chơi trẻ con
16 Chương 16: Yêu cầu đặc biệt
17 Chương 17: Rượu giao bôi
18 Chương 18: Nam chính
19 Chương 19: Không ghét cô nữa
20 Chương 20: Thuận Thái Phi
21 Chương 21: Tuyệt đối không thua kém
22 Chương 22: Đông Hoa Yến
23 Chương 23: Vào cung
24 Chương 24: Vẽ Thần Nữ
25 Chương 25: Người chiến thắng
26 Chương 26: Ngã xuống hồ
27 Chương 27: Bí mật của Thanh Vương
28 Chương 28: Tăng hảo cảm
29 Chương 29: Sẽ có bất ngờ
30 Chương 30: Bảo vệ người
31 Chương 31: Thái tử Thiên Dực Quốc
32 Chương 32: Cầu thân
33 Chương 33: Thật đáng thương
34 Chương 34: Kế hoạch gặp Thanh Vương
35 Chương 35: Muốn gì ở ta
36 Chương 36: Vừa trốn nhà đi
37 Chương 37: Ám sát
38 Chương 38: Cứu người
39 Chương 39: Giúp bổn vương bôi thuốc
40 Chương 40: Gọi ta Thẩm Mặc
41 Chương 41: Không phải huynh muội
42 Chương 42: Giúp nàng lột tôm
43 Chương 43: Hội bái Thủy Thần
44 Chương 44: Đóng vai Thủy Thần
45 Chương 45: Cây ước nguyện
46 Chương 46: Tiếp tục chuyện dang dở
47 Chương 47: Không sao xóa nhòa
48 Chương 48: Một nước cờ sai, mọi thứ đổ vỡ
49 Chương 49: Người quan trọng nhất
50 Chương 50: Phía sau Ám Dạ Thủ
51 Chương 51: Ngài là của ta
52 Chương 52: Nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ
53 Chương 53: Đi cùng nhau
54 Chương 54: Đến gặp mẫu phi
55 Chương 55: Giết một người
56 Chương 56: Bệnh điên
57 Chương 57: Độc dược
58 Chương 58: Bên ngoài cửa sổ
59 Chương 59: Là lỗi của ta
60 Chương 60: Tham gia hội săn
61 Chương 61: Hoàng đế hay Thanh Vương
62 Chương 62: Mất kiểm soát
63 Chương 63: Tìm đường ra ngoài
64 Chương 64: Cân nhắc thiệt hơn
65 Chương 65: Kế hoạch thất bại
66 Chương 66: Nhận ra sự thật
67 Chương 67: Không tranh giành
68 Chương 68: Kế sách
69 Chương 69: Con đường cuối cùng
70 Chương 70: Đợi ta trở về
71 Chương 71: Một trang thơ
72 Chương 72: Chung lòng
73 Chương 73: Phương thuốc giải
74 Chương 74: Đến được quân doanh
75 Chương 75: Ở lại với ngài
76 Chương 76: Vương phi
77 Chương 77: 99%
78 Chương 78: Tinh Sứ
79 Chương 79: Người được chọn
80 Chương 80: Trao đổi
81 Chương 81: Là giả dối sao ?
82 Chương 82: Không cần hắn
83 Chương 83: Người kế thừa chính thống
84 Chương 84: Âm mưu thâm độc
85 Chương 85: Đèn cạn dầu
86 Chương 86: Thay đổi số mệnh
87 Chương 87: Để hắn mang nàng đi
88 Chương 88: 100 ngày ở bên
89 Chương 89: Ta trở về rồi
90 Chương 90: Khế ước
91 Chương 91: Ánh sáng của đời ta
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Hệ thống đáng ghét
2
Chương 2: Bắt sao trên trời
3
Chương 3: Không muốn tiến cung
4
Chương 4: Địa vị vững chắc
5
Chương 5: Tửu lâu
6
Chương 6: Người chết
7
Chương 7: Không bỏ qua
8
Chương 8: Thiết lập chế độ bảo vệ
9
Chương 9: Suốt ngày bận tâm
10
Chương 10: Không dính líu đến
11
Chương 11: Có chút tức giận
12
Chương 12: Khởi đầu mới
13
Chương 13: Gửi thiệp mời
14
Chương 14: Thanh Vương giá đáo
15
Chương 15: Trò chơi trẻ con
16
Chương 16: Yêu cầu đặc biệt
17
Chương 17: Rượu giao bôi
18
Chương 18: Nam chính
19
Chương 19: Không ghét cô nữa
20
Chương 20: Thuận Thái Phi
21
Chương 21: Tuyệt đối không thua kém
22
Chương 22: Đông Hoa Yến
23
Chương 23: Vào cung
24
Chương 24: Vẽ Thần Nữ
25
Chương 25: Người chiến thắng
26
Chương 26: Ngã xuống hồ
27
Chương 27: Bí mật của Thanh Vương
28
Chương 28: Tăng hảo cảm
29
Chương 29: Sẽ có bất ngờ
30
Chương 30: Bảo vệ người
31
Chương 31: Thái tử Thiên Dực Quốc
32
Chương 32: Cầu thân
33
Chương 33: Thật đáng thương
34
Chương 34: Kế hoạch gặp Thanh Vương
35
Chương 35: Muốn gì ở ta
36
Chương 36: Vừa trốn nhà đi
37
Chương 37: Ám sát
38
Chương 38: Cứu người
39
Chương 39: Giúp bổn vương bôi thuốc
40
Chương 40: Gọi ta Thẩm Mặc
41
Chương 41: Không phải huynh muội
42
Chương 42: Giúp nàng lột tôm
43
Chương 43: Hội bái Thủy Thần
44
Chương 44: Đóng vai Thủy Thần
45
Chương 45: Cây ước nguyện
46
Chương 46: Tiếp tục chuyện dang dở
47
Chương 47: Không sao xóa nhòa
48
Chương 48: Một nước cờ sai, mọi thứ đổ vỡ
49
Chương 49: Người quan trọng nhất
50
Chương 50: Phía sau Ám Dạ Thủ
51
Chương 51: Ngài là của ta
52
Chương 52: Nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ
53
Chương 53: Đi cùng nhau
54
Chương 54: Đến gặp mẫu phi
55
Chương 55: Giết một người
56
Chương 56: Bệnh điên
57
Chương 57: Độc dược
58
Chương 58: Bên ngoài cửa sổ
59
Chương 59: Là lỗi của ta
60
Chương 60: Tham gia hội săn
61
Chương 61: Hoàng đế hay Thanh Vương
62
Chương 62: Mất kiểm soát
63
Chương 63: Tìm đường ra ngoài
64
Chương 64: Cân nhắc thiệt hơn
65
Chương 65: Kế hoạch thất bại
66
Chương 66: Nhận ra sự thật
67
Chương 67: Không tranh giành
68
Chương 68: Kế sách
69
Chương 69: Con đường cuối cùng
70
Chương 70: Đợi ta trở về
71
Chương 71: Một trang thơ
72
Chương 72: Chung lòng
73
Chương 73: Phương thuốc giải
74
Chương 74: Đến được quân doanh
75
Chương 75: Ở lại với ngài
76
Chương 76: Vương phi
77
Chương 77: 99%
78
Chương 78: Tinh Sứ
79
Chương 79: Người được chọn
80
Chương 80: Trao đổi
81
Chương 81: Là giả dối sao ?
82
Chương 82: Không cần hắn
83
Chương 83: Người kế thừa chính thống
84
Chương 84: Âm mưu thâm độc
85
Chương 85: Đèn cạn dầu
86
Chương 86: Thay đổi số mệnh
87
Chương 87: Để hắn mang nàng đi
88
Chương 88: 100 ngày ở bên
89
Chương 89: Ta trở về rồi
90
Chương 90: Khế ước
91
Chương 91: Ánh sáng của đời ta

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play