Chương 19: Không ghét cô nữa

Mộc Thái nhanh chóng tiến lên, cúi người cung kính nói:

"Bẩm Hoàng thượng, phía sau đã chuẩn bị phòng tiếp khách. Nếu người có việc muốn bàn bạc, thần xin được dẫn đường."

Thẩm Hàn Dạ khẽ gật đầu, ánh mắt quét qua toàn bộ sảnh một lượt, khiến mọi người đồng loạt cúi đầu không dám nhìn thẳng.

"Được, Mộc khanh gia dẫn đường đi. Trẫm quả thực có đôi chuyện cần bàn."

Các di nương nhanh chóng kéo theo con cái rời khỏi sảnh, không ai muốn nấn ná trước sự hiện diện của binh lính hoàng gia. Lão phu nhân chậm rãi đứng dậy, ánh mắt hiền từ nhìn Lý Yến, dịu dàng nói:

"Yên Nhi, tiệc cũng đã tàn, con nên cùng tổ mẫu về phòng nghỉ ngơi đi."

Lý Yến cúi người hành lễ, giọng nói mềm mại nhưng dứt khoát:

"Tổ mẫu cứ yên tâm về trước, Yên Nhi sẽ ở lại sắp xếp lại buổi tiệc. Chút việc nhỏ này không đáng nhọc lòng người khác."

Lão phu nhân thoáng ngập ngừng, ánh mắt đầy lo lắng: "Nhưng mà... con đừng quá sức. Có gì cứ giao cho hạ nhân làm, đừng tự mình ôm đồm."

Lý Yến mỉm cười, ánh mắt kiên định:

"Yên Nhi hiểu rồi. Tổ mẫu về nghỉ ngơi trước, con sẽ sớm quay lại."

Nghe vậy, lão phu nhân đành gật đầu, để nha hoàn dìu mình rời đi. Trước khi khuất bóng, bà không quên quay lại dặn dò: "Con nhớ giữ gìn sức khỏe. Đừng làm tổ mẫu lo lắng."

Đợi bóng dáng lão phu nhân khuất hẳn, nụ cười trên môi Lý Yến dần tắt. Cô quay lại, ánh mắt thoáng chút lạnh lẽo khi nhìn sảnh đường giờ đây trống vắng.

"Ngươi rất ngưỡng mộ hắn sao?"

Giọng nói trầm thấp mang theo chút châm biếm vang lên bên tai, khiến Lý Yến giật mình quay đầu. Chỉ thấy Thẩm Mặc vẫn đứng đó, bóng dáng cao lớn tựa như hòa vào bóng tối của sảnh đường trống vắng.

Ánh mắt hắn lạnh lùng như hồ nước mùa đông, nhìn chằm chằm về phía cô. Lý Yến nhíu mày, nhanh chóng hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn. "Hắn" mà Thẩm Mặc nhắc đến, không ai khác chính là Thẩm Hàn Dạ.

Hệ thống trong đầu Lý Yến đột ngột vang lên một giọng nói lạnh lùng, như thể muốn nhắc nhở cô về điều quan trọng nhất trong tình huống này:

[ Hệ thống ]: " Ký chủ không nên làm phật lòng phản diện, cô chỉ được ngưỡng mộ hắn, không được bày tỏ sự yêu thích với người khác."

Khẽ mỉm cười, Lý Yến đứng thẳng dậy, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn về phía Thẩm Mặc, nhưng vẫn không dám thể hiện bất kỳ sự lấn lướt nào. "Vương gia, Yên Nhi không dám bất kính nhưng mà...người Yên Nhi ngưỡng mộ không phải là ngài sao ? "

Thẩm Mặc khẽ nhíu mày, ánh mắt không hề thay đổi, nhưng một tia sắc bén chợt lóe lên trong đôi mắt lạnh lùng của hắn. Lý Yến vừa dứt lời, hắn vẫn đứng im một lúc, như thể đang suy nghĩ về ý nghĩa trong câu nói của cô. Một khoảng lặng ngắn ngủi bao phủ không gian, khiến Lý Yến không khỏi cảm thấy hơi lo lắng.

Cô cố gắng duy trì nụ cười, dù trong lòng thầm lo sợ. Hệ thống lại vang lên trong đầu cô, nhắc nhở thêm một lần nữa.

[ Hệ thống ] : " Ký chủ, làm tốt lắm. "

Cuối cùng, hắn khẽ hừ một tiếng, một sự châm biếm lướt qua khóe miệng. "Ngưỡng mộ?" Hắn lặp lại câu nói của cô, giọng nói đầy khinh miệt, nhưng lại mang theo một tia thăm dò." Ngươi mà lại ngưỡng mộ ta sao ? Vì điều gì ? "

Lý Yến không hề do dự khi trả lời, ánh mắt cô lấp lánh một chút kính trọng. "Vì trước đây, khi Cảnh An gặp chiến loạn, chính ngài là người lãnh binh đi bình định, mang lại sự bình yên cho bá tánh. Dù chiến trường nguy hiểm, ngài vẫn không nề hà, dũng cảm đứng lên bảo vệ đất nước, bảo vệ dân chúng. Điều đó khiến Yên Nhi rất ngưỡng mộ."

Cô cúi đầu một chút, để tránh ánh mắt sắc bén của Thẩm Mặc có thể nhận ra bất kỳ dấu hiệu nào của sự giả dối. Cô không nói quá về những lý do khác, nhưng cũng không thể không thừa nhận rằng, chính việc hắn luôn là người lạnh lùng, cứng rắn, không lùi bước trước khó khăn, đã khiến cô phải kính trọng. Hắn có sức mạnh mà cô không thể không ngưỡng mộ, dù có thể hắn không phải là người dễ gần.

Thẩm Mặc nghe vậy, môi hơi nhếch lên, một sự châm biếm khó tả lướt qua ánh mắt hắn. Hắn không ngay lập tức phản ứng, chỉ lặng lẽ quan sát cô, như thể đang tìm kiếm một dấu hiệu lạ trong những lời nói của cô.

"Vậy sao?" Giọng hắn trầm thấp, hơi lạnh lẽo. "Cô thật sự nghĩ rằng ta làm tất cả chỉ vì dân chúng, vì Cảnh An quốc sao?"

Lý Yến ngẩng đầu nhìn hắn, không tỏ vẻ bất ngờ trước câu hỏi. "Yên Nhi không dám phán xét. Nhưng trong mắt Yên Nhi, một người có thể bỏ qua vinh hoa phú quý, một người có thể đi vào chiến trường vì con dân, không thể chỉ là một kẻ tìm kiếm quyền lực."

Thẩm Mặc nhướng mày, dường như không ngờ Lý Yến lại trả lời thẳng thắn như vậy. Một giây im lặng, hắn nhìn cô, ánh mắt có chút suy tư.

"Ngươi thật sự biết rất nhiều nhưng lại không biết chuyện ta năm đó lãnh binh tàn bạo, giết địch một nghìn tổn hại tám trăm, bị người đời căm ghét đến mức nào. "

Cô nhẹ nhàng đáp, không hề rút lui, vẫn giữ nguyên vẻ bình thản, "Dù có thế nào, Yên Nhi vẫn chỉ thấy được hành động của ngài trong trận chiến đó. Một người lãnh binh không thể chỉ vì sự căm ghét của người đời mà lùi bước. Chính vì vậy, Yên Nhi ngưỡng mộ sự kiên định của ngài, chứ không phải hành động đơn lẻ trong quá khứ."

Sau một lúc lâu im lặng, Thẩm Mặc cuối cùng khẽ cười, nụ cười ấy có chút u ám, nhưng lại mang theo một vẻ thỏa mãn khó tả.

"Ngươi ngưỡng mộ một người như ta, không sợ sao?" Hắn hỏi, giọng có chút mỉa mai, nhưng vẫn giữ được sự trầm tĩnh.

Lý Yến mỉm cười, không né tránh ánh mắt sắc bén của hắn. "Nếu chỉ vì sợ mà không dám ngưỡng mộ, thì có lẽ trong thế giới này, chẳng ai còn có thể làm gương mẫu cho người khác."

Thẩm Mặc nhìn cô một lúc lâu, dường như muốn tìm ra một khe hở nào đó trong lời nói của cô. Nhưng cuối cùng, hắn chỉ nhẹ thở ra, bước qua cô mà không nói thêm gì nữa.

"Ngươi sẽ phải học cách không ngưỡng mộ những người như ta." Hắn bỏ lại một câu đầy hàm ý, rồi bước đi, để lại Lý Yến đứng đó, ánh mắt vẫn không rời theo bóng dáng của hắn.

Lý Yến cảm thấy trái tim mình như bị một thứ gì đó kìm chặt lại, nhưng cô vẫn giữ vững dáng vẻ bình thản. Khi bóng dáng Thẩm Mặc khuất dần, Lý Yến đứng một mình ở chính sảnh. Bất ngờ, hệ thống lên tiếng, giọng điệu có phần khô khan nhưng lại khiến trái tim cô đập mạnh:

[ Hệ thống ] : "Độ hảo cảm của phản diện hiện tại là 0%, chúc mừng ký chủ, Thẩm Mặc không ghét người nữa."

Lý Yến ngẩn người, ánh mắt có chút hoang mang rồi lập tức bừng tỉnh. 0% là một tín hiệu không quá tệ. Hắn không còn xem cô như một kẻ thù, điều này đồng nghĩa với việc cô đã thành công trong việc không để lại ấn tượng xấu trong mắt hắn. Vậy là tốt rồi, không phải sao?

Ngay lập tức, niềm vui và sự thỏa mãn dâng trào trong lòng cô, khiến cô không thể kìm chế được sự phấn khích. Cô nhảy cẫng lên, vung tay làm động tác ăn mừng như một đứa trẻ vừa nhận được phần thưởng.

" Tốt quá, tốt quá rồi !" Lý Yến nói một mình, nở nụ cười rạng rỡ.

Nhưng hành động bất ngờ của cô khiến Ý Liễu, nha hoàng đứng phía sau, hoàn toàn ngơ ngác. Cô cúi đầu, mắt lộ vẻ khó hiểu, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Nhị tiểu thư...lại làm sao rồi?" Ý Liễu không nhịn được mà lên tiếng hỏi, giọng có chút lo lắng.

Lý Yến quay lại, nhìn thấy ánh mắt thắc mắc của nha hoàng, cô bật cười khúc khích, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

"Không có gì, Ý Liễu. Chỉ là ta vui quá thôi." Cô xua tay, làm vẻ mặt bình thản nhưng trong lòng vẫn không thể ngừng vui mừng.

Ý Liễu vẫn còn hơi mơ hồ nhưng thấy Lý Yến cười, cô cũng chỉ đành im lặng, thầm nghĩ có lẽ là một chuyện vui mà tiểu thư chưa muốn chia sẻ.

"Đi thôi, gọi người tới chúng ta dọn dẹp mấy thứ này." Lý Yến nói rồi khẽ bước đi, một cảm giác nhẹ nhõm bao phủ tâm trí, dù thế nào thì hôm nay cũng là một ngày thuận lợi.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Mặc dù hiện tại điểm hảo cảm của anh cũng chỉ là một con số không tròn trĩnh thôi nhưng đây cũng là một thành công lớn của chị. Không còn âm nữa là một may mắn lớn rồi. Cố lên

2025-01-02

12

bblucha/Linh

bblucha/Linh

ngày mà độ hảo cảm lên đến 100% cũng là lúc mà khoảng cách giữa hai người từ 0 thành -18😼

2025-01-09

2

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Hoàng thượng cũng ưu ái quần thần quá ha, có việc cần bàn mà không cho triệu hồi người vào cung mà đích thân phải tới gặp. Lý do này cũng cùi bắp quá đi🤣🤣🤣🤣

2025-01-02

12

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hệ thống đáng ghét
2 Chương 2: Bắt sao trên trời
3 Chương 3: Không muốn tiến cung
4 Chương 4: Địa vị vững chắc
5 Chương 5: Tửu lâu
6 Chương 6: Người chết
7 Chương 7: Không bỏ qua
8 Chương 8: Thiết lập chế độ bảo vệ
9 Chương 9: Suốt ngày bận tâm
10 Chương 10: Không dính líu đến
11 Chương 11: Có chút tức giận
12 Chương 12: Khởi đầu mới
13 Chương 13: Gửi thiệp mời
14 Chương 14: Thanh Vương giá đáo
15 Chương 15: Trò chơi trẻ con
16 Chương 16: Yêu cầu đặc biệt
17 Chương 17: Rượu giao bôi
18 Chương 18: Nam chính
19 Chương 19: Không ghét cô nữa
20 Chương 20: Thuận Thái Phi
21 Chương 21: Tuyệt đối không thua kém
22 Chương 22: Đông Hoa Yến
23 Chương 23: Vào cung
24 Chương 24: Vẽ Thần Nữ
25 Chương 25: Người chiến thắng
26 Chương 26: Ngã xuống hồ
27 Chương 27: Bí mật của Thanh Vương
28 Chương 28: Tăng hảo cảm
29 Chương 29: Sẽ có bất ngờ
30 Chương 30: Bảo vệ người
31 Chương 31: Thái tử Thiên Dực Quốc
32 Chương 32: Cầu thân
33 Chương 33: Thật đáng thương
34 Chương 34: Kế hoạch gặp Thanh Vương
35 Chương 35: Muốn gì ở ta
36 Chương 36: Vừa trốn nhà đi
37 Chương 37: Ám sát
38 Chương 38: Cứu người
39 Chương 39: Giúp bổn vương bôi thuốc
40 Chương 40: Gọi ta Thẩm Mặc
41 Chương 41: Không phải huynh muội
42 Chương 42: Giúp nàng lột tôm
43 Chương 43: Hội bái Thủy Thần
44 Chương 44: Đóng vai Thủy Thần
45 Chương 45: Cây ước nguyện
46 Chương 46: Tiếp tục chuyện dang dở
47 Chương 47: Không sao xóa nhòa
48 Chương 48: Một nước cờ sai, mọi thứ đổ vỡ
49 Chương 49: Người quan trọng nhất
50 Chương 50: Phía sau Ám Dạ Thủ
51 Chương 51: Ngài là của ta
52 Chương 52: Nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ
53 Chương 53: Đi cùng nhau
54 Chương 54: Đến gặp mẫu phi
55 Chương 55: Giết một người
56 Chương 56: Bệnh điên
57 Chương 57: Độc dược
58 Chương 58: Bên ngoài cửa sổ
59 Chương 59: Là lỗi của ta
60 Chương 60: Tham gia hội săn
61 Chương 61: Hoàng đế hay Thanh Vương
62 Chương 62: Mất kiểm soát
63 Chương 63: Tìm đường ra ngoài
64 Chương 64: Cân nhắc thiệt hơn
65 Chương 65: Kế hoạch thất bại
66 Chương 66: Nhận ra sự thật
67 Chương 67: Không tranh giành
68 Chương 68: Kế sách
69 Chương 69: Con đường cuối cùng
70 Chương 70: Đợi ta trở về
71 Chương 71: Một trang thơ
72 Chương 72: Chung lòng
73 Chương 73: Phương thuốc giải
74 Chương 74: Đến được quân doanh
75 Chương 75: Ở lại với ngài
76 Chương 76: Vương phi
77 Chương 77: 99%
78 Chương 78: Tinh Sứ
79 Chương 79: Người được chọn
80 Chương 80: Trao đổi
81 Chương 81: Là giả dối sao ?
82 Chương 82: Không cần hắn
83 Chương 83: Người kế thừa chính thống
84 Chương 84: Âm mưu thâm độc
85 Chương 85: Đèn cạn dầu
86 Chương 86: Thay đổi số mệnh
87 Chương 87: Để hắn mang nàng đi
88 Chương 88: 100 ngày ở bên
89 Chương 89: Ta trở về rồi
90 Chương 90: Khế ước
91 Chương 91: Ánh sáng của đời ta
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Hệ thống đáng ghét
2
Chương 2: Bắt sao trên trời
3
Chương 3: Không muốn tiến cung
4
Chương 4: Địa vị vững chắc
5
Chương 5: Tửu lâu
6
Chương 6: Người chết
7
Chương 7: Không bỏ qua
8
Chương 8: Thiết lập chế độ bảo vệ
9
Chương 9: Suốt ngày bận tâm
10
Chương 10: Không dính líu đến
11
Chương 11: Có chút tức giận
12
Chương 12: Khởi đầu mới
13
Chương 13: Gửi thiệp mời
14
Chương 14: Thanh Vương giá đáo
15
Chương 15: Trò chơi trẻ con
16
Chương 16: Yêu cầu đặc biệt
17
Chương 17: Rượu giao bôi
18
Chương 18: Nam chính
19
Chương 19: Không ghét cô nữa
20
Chương 20: Thuận Thái Phi
21
Chương 21: Tuyệt đối không thua kém
22
Chương 22: Đông Hoa Yến
23
Chương 23: Vào cung
24
Chương 24: Vẽ Thần Nữ
25
Chương 25: Người chiến thắng
26
Chương 26: Ngã xuống hồ
27
Chương 27: Bí mật của Thanh Vương
28
Chương 28: Tăng hảo cảm
29
Chương 29: Sẽ có bất ngờ
30
Chương 30: Bảo vệ người
31
Chương 31: Thái tử Thiên Dực Quốc
32
Chương 32: Cầu thân
33
Chương 33: Thật đáng thương
34
Chương 34: Kế hoạch gặp Thanh Vương
35
Chương 35: Muốn gì ở ta
36
Chương 36: Vừa trốn nhà đi
37
Chương 37: Ám sát
38
Chương 38: Cứu người
39
Chương 39: Giúp bổn vương bôi thuốc
40
Chương 40: Gọi ta Thẩm Mặc
41
Chương 41: Không phải huynh muội
42
Chương 42: Giúp nàng lột tôm
43
Chương 43: Hội bái Thủy Thần
44
Chương 44: Đóng vai Thủy Thần
45
Chương 45: Cây ước nguyện
46
Chương 46: Tiếp tục chuyện dang dở
47
Chương 47: Không sao xóa nhòa
48
Chương 48: Một nước cờ sai, mọi thứ đổ vỡ
49
Chương 49: Người quan trọng nhất
50
Chương 50: Phía sau Ám Dạ Thủ
51
Chương 51: Ngài là của ta
52
Chương 52: Nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ
53
Chương 53: Đi cùng nhau
54
Chương 54: Đến gặp mẫu phi
55
Chương 55: Giết một người
56
Chương 56: Bệnh điên
57
Chương 57: Độc dược
58
Chương 58: Bên ngoài cửa sổ
59
Chương 59: Là lỗi của ta
60
Chương 60: Tham gia hội săn
61
Chương 61: Hoàng đế hay Thanh Vương
62
Chương 62: Mất kiểm soát
63
Chương 63: Tìm đường ra ngoài
64
Chương 64: Cân nhắc thiệt hơn
65
Chương 65: Kế hoạch thất bại
66
Chương 66: Nhận ra sự thật
67
Chương 67: Không tranh giành
68
Chương 68: Kế sách
69
Chương 69: Con đường cuối cùng
70
Chương 70: Đợi ta trở về
71
Chương 71: Một trang thơ
72
Chương 72: Chung lòng
73
Chương 73: Phương thuốc giải
74
Chương 74: Đến được quân doanh
75
Chương 75: Ở lại với ngài
76
Chương 76: Vương phi
77
Chương 77: 99%
78
Chương 78: Tinh Sứ
79
Chương 79: Người được chọn
80
Chương 80: Trao đổi
81
Chương 81: Là giả dối sao ?
82
Chương 82: Không cần hắn
83
Chương 83: Người kế thừa chính thống
84
Chương 84: Âm mưu thâm độc
85
Chương 85: Đèn cạn dầu
86
Chương 86: Thay đổi số mệnh
87
Chương 87: Để hắn mang nàng đi
88
Chương 88: 100 ngày ở bên
89
Chương 89: Ta trở về rồi
90
Chương 90: Khế ước
91
Chương 91: Ánh sáng của đời ta

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play