Nỗi bất hạnh.

__________
Fujiko Satoru.
Fujiko Satoru.
Đừng cố mò theo tôi nữa, Kisaki.
Fujiko Satoru.
Fujiko Satoru.
Về với người mà cậu thích đi.
Ẩn Danh.
Ẩn Danh.
--: Chà~ ai đây ????
Kisaki Tetta.
Kisaki Tetta.
Mày câm đi Hanma
Hanma Shuji.
Hanma Shuji.
Hể?~
Chị không nói thêm lời nào, chỉ lạnh lùng kéo Mizuki ra khỏi đó, để lại phía sau một bầu không khí nặng nề.
Kisaki Tetta.
Kisaki Tetta.
" Chị đừng trách tôi ác, Satoru. " | đẩy gọng kính |
.
.
.
Rời khỏi căn nhà hoang, vừa đi được một đoạn, Mizuki ngẩng lên, khẽ hỏi bằng giọng đầy sự nghi hoặc.
Gillies Mizuki.
Gillies Mizuki.
Kisaki ? Là thằng nhóc đó sao Toru ?
Fujiko Satoru.
Fujiko Satoru.
Ừm, cái thằng chết tiệt đó quay về rồi. | lo lắng |
Mí mắt chị khẽ động đậy, như bị kéo ngược về một đoạn ký ức cũ kỹ và đau đớn. Những gì Kisaki đã làm... không đơn thuần là cố giữ chị lại bên mình, mà là một chuỗi hành động lạnh lùng, toan tính.
Hắn cướp đi những người chị yêu thương nhất, từng bước bẻ gãy mọi điểm tựa khiến chị cảm thấy an toàn. Tất cả... chỉ để chị chẳng còn nơi nào để đi, ngoài quay lại bên hắn.
Mỗi lần nhớ lại, tim em như bị ai bóp chặt.
Fujiko Satoru.
Fujiko Satoru.
Khi đó, thằng nhóc đó chỉ mới 17 tuổi.
Khi chị kể lại, giọng vẫn đều đều như thể đã học cách giấu hết cảm xúc. Nhưng Mizuki thì không thể.
Cô đứng im lặng, đôi mắt mở lớn, ánh nhìn dần trĩu nặng. Cơn tức giận pha lẫn xót xa dâng lên trong cổ họng, nghẹn lại.
Gillies Mizuki.
Gillies Mizuki.
Kisaki đã làm tất cả những điều đó… chỉ vì ích kỷ của bản thân?
Giọng Mizuki run run, không phải vì sợ, mà vì đau thay.
Cô siết chặt tay lại, móng tay hằn vào da mà không hề hay biết. Cơn căm phẫn như thiêu đốt trong lồng ngực, nhưng xen lẫn trong đó... là nỗi đau không tên khi nhìn người con gái mình quý trọng đã phải chịu đựng nhiều đến thế.
Fujiko Satoru.
Fujiko Satoru.
Giờ nhóc đó 21 tuổi rồi, không biết lại bày ra cái trò gì đây..
Bắt gặp được hành động của Mizuki, chị khẽ nghiêng đầu nhìn cô bạn thân của mình, đôi mắt lặng như nước đứng sóng. Một cái nhìn vừa dịu dàng... vừa mỏi mệt.
Fujiko Satoru.
Fujiko Satoru.
Bạn giận thay tui hả ?
Chị hỏi, giọng nhỏ nhưng sắc như dao cắt. Không đợi cô trả lời, chị quay mặt đi, ánh mắt hướng về bầu trời xám xịt phía xa.
Fujiko Satoru.
Fujiko Satoru.
Nhưng nếu được chọn lại..có lẽ mình vẫn sẽ đi con đường đó.
Lặng vài giây, chị nói tiếp, lần này như đang thì thầm với chính mình.
Fujiko Satoru.
Fujiko Satoru.
Vì nếu không có những vết nứt đó, mình chẳng bao giờ biết mình đã yếu đuối đến mức nào… và cũng chẳng bao giờ học được cách đứng dậy.
Lưng chị thẳng hơn sau từng lời. Nhưng Mizuki biết, mỗi chữ chị thốt ra đều được đánh đổi bằng rất nhiều lần gục ngã trong lặng thinh.
___________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play