[TF Gia Tộc] Cửu Linh Hồn

[TF Gia Tộc] Cửu Linh Hồn

1 nè

: Này cái cậu kia, không chịu trả tiền còn la oái oái như oan lắm vậy, trả tiền đây
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
ai không trả tiền, có mà bà vừa ăn cướp vừa la làng
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
bán thì bán đắt còn bày đặt ghi bảng số giá nhỏ như vậy, ai mà nhìn thấy cho được, định lừa ai hả
Dương Hàm Bác cầm trên tay túi to túi nhỏ, đấu vỏ mồm cùng với bà bán cá
:là cậu muốn mua trước, giờ trả tiền lại không chịu, thế hệ trẻ bây giờ thật không có phép lịch sự nào cả
: Một là cậu trả tiền, hai là hôm nay cậu đừng hòng bước khỏi đây
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
cái bà này, đúng là tức chết mà// định xông đến//
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Trời ơi trời, Hàm Bác bình tĩnh lại
Trương Dịch Nhiên vì khi nãy mua thiếu gia vị nên chạy đi mua, mới xa Hàm Bác một chút thì lại gây loạn ở đây
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Cút, để tôi trừng trị cái bà ăn gian nói dối này
: Ngon thì vào đây, bà mày va hết không sợ thằng nào
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
ời ời ời, sợ bà già chắc
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Thôi thôi, Đinh ca còn chờ bọn mình về kìa không nên gây sự lung tung
: Trước khi đi trả tiền đi đã
Bà bán cá đứng chống nạnh mặt nghênh nghênh đòi tiền
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Tiền chứ gì, đây khỏi thối
Bà ta nhìn mệnh giá to, mắt sáng trưng chộp lấy
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Nè sao đưa tiền cho bả, là bả gian dối trước
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
bớt gây phiền phức đi, lại gây chú ý, không nên
Dương Hàm Bác tức giận, liếc nhìn bà ta rồi quay ngoắt đi, Trương Dịch Nhiên lắc đầu bất lực cũng đành xách đồ mới mua đi theo
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
mới xa cậu một chút lại gây náo loạn như vậy, tôi mà méc Đinh ca thì xác định đi là vừa
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
méc thì méc tôi chả sợ
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
đúng là trẻ con
Cả hai sóng vai nhau đi hết đoạn đường cho tới khi dừng lại ở một bức tường xám xịt, reo bám đầy tường
Trương Dịch Nhiên lẩm bẩm gì đó trong miệng, bức tường vững chắc trước mắt đột nhiên trở nên mờ ảo, cả 2 đi xuyên qua tường mặc dù vẫn có người qua lại nhưng họ hoàn toàn không thấy được sự kỳ lạ này vẫn đi qua đi lại bình thường, bức tường như có như không liền biến mất một cách bí ẩn
-----------------------------------
Thế giới của các linh thần
Trương Dịch Nhiên và Dương Hàm Bác đặt túi đồ trên bàn
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
về trễ vậy 2 đứa
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Đinh ca, sau này đừng kêu em đi chung với Hàm Bác mua đồ nữa, cậu ta đi một đoạn lại kiếm chuyện cãi, thật nhức hết cả tai
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
này, bớt nói xấu
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
tôi chỉ bất bình mấy người làm ăn lừa đảo mới cãi với họ thôi
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Cũng không phải do miệng cậu quá độc mới chọc tức cả khu chợ ở đó à
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
ai bỉu họ đều như nhau, giả dối
Trương Dịch Nhiên chịu thua không thèm cãi tay đôi với kẻ cứng đầu
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
thôi thôi, cứ cãi nhau miết, 2 em mau đi lên kêu mọi người dậy ăn sáng đi nè
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Hàm Bác, đi đi
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
mắc gì phải là tôi
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Tôi lười, cậu đi kêu tí có chết à
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
tôi cũng lười
Cả 2 liếc nhau như tóe ra lửa
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Cả 2 bây đều đi, mau lên lầu kêu bọn nó dậy cho anh, NHANH LÊN
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
nhưng mà ca à, em không dám gọi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
có gì mà không dám gọi
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Toàn thú dữ ở trển, lỡ lên đó kêu là xuống chỉ còn mẫu xương
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
đúng rồi đó ca, bọn họ bị làm phiền giấc ngủ sợ lắm
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
nhất là Dịch Hằng và Quế Nguyên
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
mỗi lần kêu họ dậy đều bị đánh cho u đầu
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
không nói nhiều, mau thực hiện nhiệm vụ
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Ca
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
1....2....
2 đứa đành bứt rứt trong lòng cùng nhau chạy lên lầu
đầu tiên là phòng Dịch Hằng
Cánh cửa màu xám cứ tỏa ra sát khí làm Dịch Nhiên và Hàm Bác chảy mồ hôi hột
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
phải làm sao giờ
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
còn làm gì nữa, gõ cửa đi
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
tôi không dám
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
cậu ta đáng sợ như gì ấy
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
vậy phải làm sao giờ // chần chừ //
"2 anh làm gì ở đây vậy"
giọng nói vừa mới ngủ dậy, cả 2 đồng thời cùng nhau nhìn lên lầu
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
chào 2 người// đi đến gần //
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
may quá, có người thế mạng rồi// nói nhỏ với Dịch Nhiên//
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
thoát nạn rồi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Này, 2 người vẫn chưa trả lời em đấy nhé
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
à à.... anh đang định kêu mọi người dậy, em có ở đây thì tốt quá cùng anh kêu mọi người dậy nhé
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
vâng ạ, thế giờ phải kêu ai thế
Nhiên Bác:" đây" Cả 2 phối hợp ăn khớp chỉ vào cánh cửa trước mặt
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
em...em có thể không gọi người này được không
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
tụi anh tin tưởng vào em
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
chúc em may mắn, paiiiii
Vừa kịp nói xong cả hai xách giò chạy vèo đi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
đồ anh tồi
Tuấn Minh đành nuốt nước mắt vào trong, tay ngập ngừng đưa lên gõ mấy tiếng vào cửa
Không có tiếng đáp lại, Tuấn Minh gõ thêm mấy tiếng nữa cho đến khi cách cửa xám mở ra
Trần Dịch Hằng đứng đó với bộ đồ ngủ bằng lụa màu xám, dù không thể hiện cảm xúc nhưng ánh mắt nhìn người đối diện thập phần lạnh lẽo
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
anh...anh....anh xuống..xuống ăn sáng.....// lắp bắp//
Trần Dịch Hằng gật đầu
Cánh cửa phòng lập tức đóng lại
Trần Tuấn Minh nhìn cánh cửa bỉu môi, chân đạp một cái vào cánh cửa vì chủ nhân của nó quá ưng là đáng ghét
Tuấn Minh chửi rủa trong miệng, đột nhiên cánh cửa mở ra lần nữa làm em suýt chút cắn trúng phải lưỡi
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
muốn gì?
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
không...không giờ em đi kêu người khác xuống ăn sáng, anh...anh buổi sáng vui vẻ// chạy đi//
Trần Dịch Hằng liếc mắt nhìn bóng hình đã đi mất, trong lòng không khỏi khó chịu vì bị làm phiền
_________________
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Phòng tiếp theo là ai đây nhỉ
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Nguyên ca
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
Cái gì? thằng cha đó ai mà dám gõ cửa nói chi là gọi dậy
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
nhiệm vụ khó khăn quá
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
chuồng thôi
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
đổi người khác đi
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
Tân Hạo ca ca thì sao
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
được, mau đi thôi
Cả 2 bá cổ nhau cùng hoàn thành nhiệm vụ
Đến 1 tiếng sau mới gọi hết được người xuống ăn
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
Buổi sáng tốt lành Đinh ca// lấy chai nước trong tủ lạnh//
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
giỏi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
hôm qua mới đi chơi xong giờ mệt chết đi được// nằm bẹp xuống bàn//
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
bàn đồ ăn không, Hương Hương đừng có nằm// gõ vào đầu Hạo Tường//
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
em đã nói là đừng có gọi em tên đó rồi mà ca
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
không phải rất hợp sao
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
không hợp chút nào// bỉu môi//
"Hương Hương mang dép trong nhà chưa đó"
Tiếng nói vọng từ trên lầu xuống
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hương Hương mang rồi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
sao người ấy gọi được mà anh không gọi được hả, đứa em trời đánh này
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
nuôi ông tay áo hết mà
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
kệ em
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hạo Tường, mới nói gì đó// đi từ trên lầu xuống//
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mình không có nói gì hết
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
xin lỗi Đinh ca
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đinh ca, em xin lỗi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
ờ hờ hờ, không sao không sao...Tuấn Lâm vào ăn sáng chung với mọi người đi em
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Dạ
Hạ Tuấn Lâm ngồi vào ghế bên cạnh Hạo Tường
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
nhà Lâm Tường vẫn luôn đáng sợ như vậy// nói nhỏ với Hàm Bác//
Dương Hàm Bác
Dương Hàm Bác
đó giờ rồi mà, riết rồi cũng quen// nhún vai//
Đinh Trình Hâm nhìn một lượt
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
hình như còn thiếu Quế Nguyên, Dịch Hằng và Diệu Văn thì phải
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
3 người họ có khi nào là đúng giờ ăn đâu, ở trong nhà mà tưởng ai bắt cóc, 1 tuần mà thấy được cái mặt chắc đếm trên đầu ngón tay
Dư Vũ Hàm đang gắp miếng cá cũng chung vui vào
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
nói mới nhớ giờ em quên luôn cái khuôn mặt 3 người này rồi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
tính ra em mai mắn chút, nãy em nhìn được mặt Dịch Hằng ca
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
chào mọi người// thình lình xuất hiện//
Cả đám đang bàn chuyện được một phen giật mình quay ngoắt sang nhìn chằm chằm Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng không mấy quan tâm, đi lại bàn ăn chung ngồi vào ghế còn trống
không khí trong bàn trở nên trầm lặng
Trương Tuấn Hào liếc mắt sang Dư Vũ Hàm
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
thấy được rồi
Dư Vũ Hàm
Dư Vũ Hàm
nhớ mặt rồi nhớ mặt rồi
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
không ăn cơm nữa sao?
Trần Dịch Hằng ngước lên nhìn họ
Đinh Trình Hâm bối rối nhưng đành lên tiếng để làm cho không khí bớt căng thẳng
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
đừng mãi nói chuyện nữa mau ăn đi
Người lớn nhất đã lên tiếng, họ cũng chẳng để ý nữa không khí lại trở về bình thường
Tuấn Minh có linh cảm ai đó đang nhìn mình, liền ngẩng đầu ánh mắt nhìn xung quanh chợt dừng tới một người, cảm giác ớn lạnh chảy dọc cả sóng lưng
Ánh mắt Dịch Hằng nhìn chằm chằm Tuấn Minh, nó vô định và sâu hoắm, miệng chợt nói gì đó nhưng Tuấn Minh không đọc được khẩu hình
Nói xong Dịch Hằng mỉm cười rồi cúi đầu, làm Tuấn Minh có phần sợ hãi
Trí Ân Hàm
Trí Ân Hàm
sao thế anh// giật tay áo Tuấn Minh //
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
à...ờ không có gì, em ăn tiếp đi
Trí Ân Hàm
Trí Ân Hàm
dạ
Tuấn Minh lại nhìn về phía Dịch Hằng nhưng dường như hắn không mấy quan tâm, vẫn tiếp tục thưởng thức bữa ăn, Tuấn Minh dù vẫn còn hoang mang nhưng đành cất nỗi niềm này vào trong
Bàn ăn trở lại không khí vốn sôi nổi ban đầu
Cánh cửa đột nhiên phát ra tiếng gõ
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
hở, ai lại đi gõ cửa sáng sớm vậy nhỉ
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Với lại đây là không gian riêng sao lại có người lạ vào được
Cả đám hoang mang chả hiểu chuyện gì xảy ra
Hạ Tuấn Lâm cùng Trương Cực cùng nhau đi mở cửa
Cánh cửa mở ra, một thân ảnh đang ngã gục trước cửa, cả người nhiều chỗ máu me trông rất thảm hại
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
mau...mau đưa vào trong
Hạ Tuấn Lâm nhấc bổng người đang ngất xỉu một mạch đi vào phòng sơ cứu riêng của cả nhà
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Trương Cực, Tuấn Hào vào xem xét tình hình của người bị thương đi, ca lên kêu Quế Nguyên xuống chữa trị cho người đó
Trương Cực
Trương Cực
dạ vâng ca
Trương Cực cùng Tuấn Hào vào phòng sơ cứu
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
thôi ăn đi
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
ủa anh bình thản vậy
Quan Tuấn Thần
Quan Tuấn Thần
chứ có biết làm gì nữa đâu mà không bình thản
Trương Dịch Nhiên
Trương Dịch Nhiên
ờ đúng hê
____________
Đinh Trình Hâm gõ cửa phòng Quế Nguyên
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Nguyên Nguyên
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
dậy chưa em
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Nguyên Nguyên// gõ cửa//
Cánh cửa mở ra, một thiếu niên cao gầy, ánh mắt lờ đờ nhìn Trình Hâm
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Đinh ca
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
có người bị thương em xuống xem thử cần chữa trị gì không ?
Quế Nguyên ngáp ngắn ngáp dài cùng Trình Hâm đi xuống dưới lầu
Bước vào căn phòng sơ cứu, phòng này thường các thành viên không muốn vào nhất, tồi tệ hơn là trở thành người nằm trong đó lại là chính bản thân mình. Căn phòng do Quế Nguyên phụ trách
Quế Nguyên buồn ngủ muốn chết lại bị làm phiền trong lúc này, nhíu mày khó chịu
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
không phải thành viên trong nhà?
Trương Cực
Trương Cực
mới ngất trước cửa cũng chẳng biết là ai
Người đang được nhắc tới đang nằm bất tỉnh trên giường, hơi thở khó khăn, phía ngực có một vết thương rất nặng, máu vẫn từng chút chảy ra
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
không chết, mạng dai như đỉa
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
cậu ta, giờ phải làm sao
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
làm gì nữa
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
cứ để cậu ta chết thôi
Trương Tuấn Hào
Trương Tuấn Hào
em nói vậy là sao
Quế Nguyên chỉ vào vết thương trọng điểm
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
lệt tim chỉ có một chút nhưng nhiễm độc, nữa phút sau sẽ lan ra khắp toàn thân, gây đông máu dẫn đến chết
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
không còn cách nào sao
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
hmmmm
Quế Nguyên mệt mỏi dựa vào Tuấn Hào đang đứng bên cạnh, lại ngáp dài
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
coi như cậu ta mai mắn
Trương Quế Nguyên đưa tay vào túi áo ngủ của mình lục lọi gì đó
Tìm được thứ mình muốn, Quế Nguyên bước lại gần nhấc cả người bị thường dựa vào lòng mình, tay đang giữ một viên ngọc nhỏ, từng chút bỏ vào miệng người đó, tay bụm miệng cậu ta lại
Trương Cực
Trương Cực
em cho cậu ta ăn cái gì vậy
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
thuốc mới sáng chế hôm qua
Sau đó Quế Nguyên ấn từng chỗ trên cơ thể của người nọ. Xong mọi thứ liền thẳng tay đẩy người lại xuống giường
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
may các vết thương lại là được rồi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Tuấn Hào, Trương Cực biết làm gì rồi chứ
Trương Cực và Tuấn Hào gật đầu đã hiểu
Quế Nguyên xong nhiệm vụ liền đi thẳng một đường ra ngoài, cả người uể oải vươn vai
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
suốt ngày mệt mỏi như vậy
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
sống đêm chết ngày
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
không định ăn chút gì à
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
không ca, em buồn ngủ // đi lên lầu//
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
cái thằng này, hết nói nổi
Quế Nguyên lết lên tới phòng, nằm bịch xuống giường, mò mẫm kéo kéo chăng của mình, tay lại chạm tới một thứ gì đó rất lạnh làm Quế Nguyên theo phản xạ thụt tay lại
lười biếng cầm lấy vật lạnh lẽo
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
phát sáng rồi
Quế Nguyên nhìn vào quả cầu pha lê đang hiện hình ảnh một con dao nhọn hoắt khẽ nhíu mày
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
ha~ thú vị
Quế Nguyên nhếch môi, biết bản thân đã phạm sai gì đó nhưng nỗi khát khao được thử cảm giác lạ khiến bản thân không khỏi chờ đời cái sự trả thù đau đớn này
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
ức....
Trái tim đột nhiên trở nên đau đớn, Quế Nguyên ôm tim nhăn mặt cuộn người, hơi thở khó khăn, cậu nắm chặt lấy ga giường, đau đến nỗi trán chảy mồ hôi hột liên tục
"Xin chào, Trương Quế Nguyên "
Quế Nguyên bị câu nói kia làm cho ong ong cả đầu
Qua một lúc cơn đau tim tạm thời biến mất, cơn đau đầu cũng dịu đi
Trương Quế Nguyên như hết sức lực, thở dốc trên giường, ánh mắt mở màng vô định, môi từ từ kéo thành một nụ cười thích thú
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
tới đây a~
Hot

Comments

♡Gwen Zhang Guiyuan♡

♡Gwen Zhang Guiyuan♡

tác giả có thể cho tui biết tại sao Quế Nguyên lại vậy không ạ??

2025-02-04

1

Nii🌷

Nii🌷

vote cho t/g r á nhớ ra chap nhe

2025-01-09

0

Trương Đậu

Trương Đậu

vote cho tg nè hóng tiếp

2025-01-09

0

Toàn bộ
Chapter
Chapter

Updated 3 Episodes

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play