[PangbowenxLiujialiang] Tao Xin Lỗi...
Chap 3
T/G Chem Chép
Mấy bữa trước kêu là khi nào end bộ "Ngoại Lệ Của Sát Nhân" thì ra truyện mới
T/G Chem Chép
Mà t rảnh quá, ra luôn
T/G Chem Chép
Sợ tới lúc đó quên ý tưởng🥰🥵
Sân trường buổi sáng như thường lệ vẫn náo nhiệt, nhưng cậu lại không cảm nhận được một chút ấm áp nào
Vừa bước vào, ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía cậu. Những cái nhìn, tiếng xì xào, những nụ cười khinh bỉ chĩa thẳng vào cậu như những mũi dao sắc nhọn
Bàng Bác Văn [Hắn]
Ê, thằng kia!!!
Bàng Bác Văn [Hắn]
Mày định đứng ở đó làm tượng luôn à ?!
Giọng hắn vang lên từ xa, đủ lớn để tất cả học sinh trong trường nghe thấy
Cậu giật mình, ánh mắt sợ hãi lướt qua đám đông. Hắn đang đứng tựa vào cây cột, nụ cười nửa miệng đầy chế giễu
Cậu cúi gằm mặt, không dám đáp lại. Cậu chỉ muốn đi nhanh qua đám đông, nhưng từng bước nặng trĩu như đang kéo theo cả một ngọn núi
Bàng Bác Văn [Hắn]
Đứng lại!!! /Gằn giọng + Tiến lại gần/
Cậu dừng chân, cơ thể cứng đờ một chú thỏ con trước kẻ săn mồi
Bàng Bác Văn [Hắn]
Nhìn quần áo mày kìa, quê mùa muốn chết!
Bàng Bác Văn [Hắn]
Mày không biết cái trường này chỉ nhận học sinh có đẳng cấp thôi sao? Hay mày nghĩ cái mặt nhà quê của mày đủ làm người ta thương hại? /Cười lạnh + Chỉ tay vào bộ đồng phục cũ của cậu/
Tiếng cười rộ lên từ xung quanh. Từng lời châm chọc như những con dao cắt sâu vào lòng tự trọng của cậu. Cậu chỉ biết đứng đó, tay nắm chặt quai cặp, cúi đầu chịu trận
NVP
73: Ê, Văn, thằng này bị câm hay sao mà không dám nói gì vậy ?
Bàng Bác Văn [Hắn]
Câm thì tốt chứ sao, khỏi phải phải nghe cái giọng nghèo hèn của nó /Nhếch môi/
Bàng Bác Văn [Hắn]
Thôi, đừng phí thời gian với loại này nữa
Bàng Bác Văn [Hắn]
Mày chỉ cần nhớ, từ giờ đừng có bén mảng lại gần bọn tao. Nhìn là đã thấy mất hứng! /Nói cậu/
Cậu bước đi, nhưng chưa kịp rời khỏi sân, một chiếc cặp từ đâu ném thẳng vào lưng cậu
Lương nghe tiếng cười hả hê vang lên, từng bước chân lùi về phía lớp học đầy nặng nề
Ngồi ở góc cuối lớp, Lương cố gắng thu mình nhỏ nhất có thể, nhưng những ánh mắt khinh thường vẫn bủa vây
NVP
92: Chỗ này là chỗ của tao, mày biến đi chỗ khác ngồi đê!!! /Đập mạnh sách xuống bàn của Lương/
Lưu Giai Lương [Cậu]
N-Nhưng mà..../Lắp bắp/
NVP
92: Không nhưng nhị gì hết! Đây là trường của tụi tao, không phải chỗ cho loại như mày! /Gằn giọng/
92 tiện tay, đẩy sách của Lương xuống đất
Cậu cúi xuống nhặt, đôi tay run rẩy. Trái tim cậu như bị bóp nghẹt. Cậu không thể hiểu nổi "Tại sao mình lại rơi vào tình cảnh này?"
Bàng Bác Văn [Hắn]
Thôi, tha cho nó đi
Bàng Bác Văn [Hắn]
Nhưng mà này, tao cảnh cáo. Từ giờ đừng có ngồi gần tao, đừng để tao thấy mày
Bàng Bác Văn [Hắn]
Biết chưa???
Cậu gật đầu, không nói được lời nào. Trong lòng cậu là một nỗi sợ hãi không thể diễn tả bằng lời
Comments
Gaidep cotu(Yaa)🍣💤
ủa ai thèm lại gần anh??
2025-05-07
2
em nhiều chồng😋
ừ biết m đẳng cấp r
2025-05-07
3
dờ ly 💤🍣
ý là mình bị md ấy chứ ko hay j đâu
2025-02-25
1