Chap 5

T/G Chem Chép
T/G Chem Chép
Ê bây, bữa tao lướt tiktok rồi có video nói cái filter á
T/G Chem Chép
T/G Chem Chép
Là sẽ biết cái mặt mình người khác nhìn vô sẽ như thế nào á
T/G Chem Chép
T/G Chem Chép
Cái tao cũng dùng mà cái đầu tao nó méo sang 1 bên luôn bây 🥰🥰🥰
T/G Chem Chép
T/G Chem Chép
Ý là ê nha😶
_____
Cậu ngồi bệt trên nền đất, áo quần xộc xệch, gương mặt lấm lem bụi bẩn. Nước mắt rơi lã chã, hòa cùng cảm giác nhục nhã và đau đớn trong lòng. Cậu không hiểu sao mọi chuyện lại thành ra như thế này
Khi Lương gượng đứng dậy, bóng dáng quen thuộc của Văn xuất hiện từ cuối hành lang. Hắn tựa người vào bức tường, ánh mắt sắc lạnh dán chặt vào cậu. Một nụ cười nửa miệng hiện trên khuôn mặt hắn, đầy sự khinh miệt
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Lại khóc à???
Hắn nhếch môi, từng bước tiến về phía cậu
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Tao tưởng mày phải quen với điều này rồi chứ!?
Cậu lùi lại, nhưng lưng đã chạm vào tường. Không còn đường thoát, cậu chỉ biết cúi gằm mặt, tránh ánh mặt của hắn
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Nhìn cái mặt sợ hãi của mày kìa!!!
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Đáng thương thật...
Hắn cười nhạt rồi cúi xuống, giật lấy cặp của cậu
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Mày nghĩ rằng mày trốn được bọn kia thì thoát khỏi tao sao ?
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Mày sai rồi, Lương à.
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Tao vẫn sẽ luôn ở đây và nhắc nhở mày...
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
MÀY KHÔNG THUỘC VỀ NƠI NÀY
Cậu mím môi, đôi tay nắm chặt. Cậu muốn phản kháng, nhưng cơ thể không đủ sức. Hắn nhận ra sự phản kháng yếu ớt ấy và điều đó chỉ càng khiến hắn thêm thích thú
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Mày chịu đựng giỏi nhỉ ?
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Nhưng để tao xem, hôm nay mày chịu nổi đến đâu!!!
Hắn cười lạnh rồi bất ngờ giáng một cú đấm vào vai cậu. Cậu khuỵu xuống, tay ôm lấy vai, nhưng không dám thốt lên một lời
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Đau không ?
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Nếu đau thì cứ hét đi, tao cho phép
Hắn cúi xuống, nắm lấy cổ áo cậu, kéo cậu lên gần sát mặt mình
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Nhưng nhớ này, Lưu Giai Lương
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Dù mày có hét tới đâu, hét khàn cả cổ hay đi chăng nữa, cũng chẳng có ai giúp mày đâu
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Mọi người đây đều chỉ xem mày là đồ bỏ đi, là nỗi xấu hổ của ngôi trường này mà thôi
Những lời ấy như những mũi dao đâm thẳng vào lòng cậu. Cậu muốn hét, muốn nói ra những uất ức nhưng cổ họng nghẹn cứng. Chỉ còn vài những tiếng nấc nhỏ vang lên trong im lặng
Hắn buông tay, để cậu ngã nhào xuống đất, rồi quay lưng bước đi, nhưng trước khi rời khỏi, hắn ngoảnh đầu lại, giọng đầy mỉa mai
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Nhớ đấy, Lương
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
Đừng có nghĩ đến chuyện chống lại tao. Vì....
Bàng Bác Văn [Hắn]
Bàng Bác Văn [Hắn]
...Mày không bao giờ thắng được đâu ! /Cười/
Hot

Comments

Pangbobo

Pangbobo

Xin lỗi lỡ cười 🥰

2025-01-26

1

chip xinh(vợ pbw)

chip xinh(vợ pbw)

xin lỗi nha nhma em lỡ cười rồi..🥰🥰

2025-02-01

1

𝐧ơ𝐱𝐢𝐡𝐣𝐮𝐮~🍣

𝐧ơ𝐱𝐢𝐡𝐣𝐮𝐮~🍣

cười rớt xg giường

2025-01-31

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play