[Pernut] The Snow Guy, Secretly Loves, The Sweet Guy
Tuyết đêm Noel
Tác giả em bội
Tôi lại lên cơn viết fic mới nữa rồi
Tác giả em bội
Có hứng viết mấy bộ mới mới nhưng viết được nữa chừng lại chán
Tác giả em bội
Đừng bỏ lại tuii nha, kh tim nhưng đừng bỏ theo dõi tui tui buồn là drop hết truyện luôn á:(((
Ba wangho
Han wangho, con có hiểu chuyện này quan trọng thế nào không hả?
Giọng nói nghiêm nghị của bố wangho vang vọng khắp phòng khách lớn, nơi cả gia đình đang ngồi quây quần nhưng không khí nặng nề đến nghẹt thở.
Han wangho
Quan trọng với ai? Với con thì không
Wangho hét lên, đôi mắt tràn đầy sự phẫn nộ
Han wangho
Ba mẹ muốn con kết hôn với một người mà con thậm chí chưa từng gặp
Han wangho
Chỉ để củng cố cái gọi là quan hệ gia đình?
Han wangho
Con không phải là công cụ của ba mẹ!
Người mẹ ngồi bên cạnh cố gắng xoa dịu
Mẹ wangho
Wangho à, mẹ biết điều này khó chấp nhận
Mẹ wangho
Nhưng đối tác lần này thực sự rất tốt
Mẹ wangho
Họ sẽ mang lại tương lai sáng lạn cho con và cả gia đình chúng ta
Mẹ wangho
Con chỉ cần cho họ một cơ hội thôi...
Han wangho
Để hủy hoại cuộc sống của con sao?
Wangho bật cười chua chát
Han wangho
Mẹ có bao giờ nghĩ đến cảm giác của con chưa?
Câu nói lạnh băng của bố cậu cắt ngang mọi tiếng trang cãi. Ông đứng dậy, bước tới trước mặt wangho. Ánh mắt ông sắt lạnh như một lưỡi dao
Ba wangho
Nếu con không chịu nghe lời, đừng trách ta không coi con là con trai nữa
Wangho cắn môi cố kìm nén những giọt nước mắt đã dâng đầy trong hốc mắt
Han wangho
Ba..lúc nào cũng chỉ quan tâm đến danh dự của gia đình
Han wangho
Ba đã bao giờ thật sự coi con là một con người chưa?
Bố cậu không nói thêm lời nào, nhưng thay vào đó, một cái tát mạnh giáng xuống má wangho
Tiếng tát vang vọng khắp căn phòng, khiến cả người mẹ lẫn người anh trai của cậu sững sờ.
Wangho ôm lấy má, nơi nóng rát như bị thiêu đốt, và ngước lên nhìn người cha trước mặt
Đôi mắt cậu rưng rưng nước mắt, nhưng thay vì khóc, cậu chỉ bật ra một tiếng cười nhạt
Han wangho
Nếu ba muốn như vậy, con sẽ đi
Han wangho
Nhưng đừng mong con quay lại
Không chờ phản ứng từ bất kỳ ai, wangho vơ lấy chiếc áo khoác trên sofa rồi lao ra khỏi nhà.
Cậu không quan tâm mình sẽ đi đâu, chỉ biết rằng không thể ở lại nơi này thêm một giây nào nữa
Bên ngoài, tuyết rơi dày đặc, từng bông tuyết trắng phủ đầy trên mái tóc và đôi vai run rẩy của cậu.
Cậu đi mãi, để lại những dấu chân in hẳn trên nền tuyết lạnh. Đôi mắt cậu đỏ hoe, không phải vì cái lạnh, mà vì nỗi đau ầm ỉ trong tim.
Phía cuối con đường, ánh đèn lung linh từ cây thông Noel khổng lồ thu hút ánh nhìn của cậu
Nhưng cậu không nhận ra, chỉ vài bước chân nữa, cậu sẽ gặp một người thay đổi hoàn toàn cả cuộc đời mình.
Han wangho
Mình sẽ đi đâu bây giờ // ngước nhìn//
Han wangho
Ông trời chẳng thương tiết mình tí nào
Han wangho
Mình đâu phải con gái đâu, tại sao họ cứ ép buộc mình
Han wangho
Mình cũng có cuộc sống riêng của mình mà
Wangho cứ thế bước đi trong cái lạnh tê tái. Tuyết rơi dày đặc, phủ kín mặt đường và che lấp những dấu chân của cậu.
Những lời nói cay nghiệt của bố cứ vang vọng, khiến lòng cậu đau nhói
Khi đi qua một con hẻm vắng, bước chân của wangho bất ngờ khựng lại. Trước mặt cậu là một nhóm người lạ mặt đang tụ tập. Bọn chúng năm sáu gã đàn ông với vẻ ngoài lôi thôi, nhìn cậu bằng ánh mắt soi mói.
•••
Một cậu nhóc dễ thương đi lạc à?
Một gã cao lớn trong nhóm nhếch mép cười, giọng đầy trêu chọc wangho không nói gì, chỉ cố bước qua. Nhưng ngay khi cậu đi được vài bước
Một gã khóc đã nhanh chóng chắn trước mặt cậu ,tay chống hông, ngả ngớn nói:
•••
Này, đi đâu mà vội thế?
•••
Để tụi anh chơi cùng cậu một chút đi
Wangho quát lên, đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào gã trước mắt. Nhưng bọn chúng chỉ cười phá lên. Gã cao lớn bước tới, bàn tay to lớn đẩy mạnh vào vai wangho khiến cậu lùi lại vài bước
•••
Cái thái độ đó là sao hả?
•••
Không biết lễ phép với đàn anh à
Han wangho
Đừng chạm vào tôi...!
Wangho gạt tay hắn ra, nhưng ngay lập tức một gã khác túm lấy cổ áo cậu, kéo sát lại
•••
Láo nhỉ, nhóc nghĩ mình là ai hả?
Gã gầy gò cười nham hiểm, rồi bất ngờ vung tay tát mạnh vào má wangho
Cú tát khiến cậu loạng choạng, suýt ngã xuống đất. Nhưng bọn chúng vẫn chưa dừng lại ở đó, một gã khác đạp vào chân cậu, khiến cậu ngạc khụyu xuống
Cảm giác đau nhói, lần khắp cơ thể khi cậu cảm nhận được tuyết lạnh ngấm qua lớp áo mỏng
•••
Đứng lên! Đừng giả vờ yếu đuối chứ
Một trên khác vừa cười, vừa túm lấy cổ áo của wangho, kéo cậu lên rồi đẩy mạnh vào tường cậu cố vùng vẫy nhưng lực của bọn chúng quá mạnh
Wangho không thể làm gì ngoài nghiến răng chịu đựng. Những cú đấm, cú đá của bọn chúng. Máu bắt đầu rỉ ra từ khoé môi hoà với những giọt nước mắt không thể kìm được.
Một giọng nói trầm vang lên, khiến bọn chúng dừng lại, cã nhóm quay đầu lại nhìn về phía cuối con hẻm. Một người đàn công cao lớn với dáng vẻ lạnh lùng bước tới, ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm bọn chúng.
•••
Mà kệ đi biết tên để làm gì
•••
Tụi bây đang làm gì đấy?
•••
Bắt nạt một người chỉ vì đông người hơn à?
Bọn chúng nhìn nhau, vẻ mặt khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt. Một gã lên tiếng
•••
Liên quan gì đến mày! Biến đi
Người đàn ông, park dohyeon, nở một nụ cười lạnh. Anh chậm rãi rút điện thoại ra, giơ lên như thể đang quay lại toàn bộ sự việc.
Park dohyeon
Ồ! Thật ra rất liên quan
Park dohyeon
Có cần tao gọi cảnh sát đến chung vui cùng không?
Park dohyeon
Tụi bây muốn thử không? Vui lắm đấy
Đám người lạ mặt thoáng bối rối, một trên chửi thề rồi ra hiệu cho cả bọn rút lui
•••
Coi như hôm nay mày may mắn đấy nhóc con
Hắn hằn học trước khi cả nhóm rời đi để lại wangho lả người tựa vào tường.
Dohyeon nhanh chóng bước tới, cuối xuống đỡ lấy wangho. Ánh mắt anh thoáng chút lo lắng khi thấy vết bầm và máu trên khuôn mặt cậu.
Dohyeon hỏi giọng trầm nhưng đầy quan tâm
Wangho, đôi mắt vẫn còn rưng rưng ngẩng lên nhìn người đàn ông vừa cứu mình. Cậu khẽ gật đầu nhưng trong lòng cậu không thể ngừng nghĩ” người đàn..ông..này là ai?”
Comments
Yêu ZOFGK
là ck của anh đấy
2025-01-26
1
Hemingway 💌
sốp chăm viết mấy bộ mới quá ha/Drool/
2025-01-26
0
Hemingway 💌
tao là pờ đờ hờ người chồng đoạn mệnh của wangho /Angry//Applaud/
2025-01-26
2