Chương 11: Cô mang thai rồi sao?

Bùi Thanh Vân mang theo chút hy vọng bước vào, nhưng khi thấy trong phòng bệnh chỉ có một mình Diệp Thanh Thanh, ánh mắt cô thoáng tối sầm lại.

“Sao thế? Cô tưởng Hạ Tây Thành gọi cô đến đây sao?” Diệp Thanh Thanh nhếch môi cười mỉa, ánh mắt khinh thường: “Đừng tự đa tình nữa! Hạ Tây Thành ghét cô đến mức còn muốn tránh xa cô, làm sao có thể gặp cô được?”

Lời của Diệp Thanh Thanh sắc bén vô cùng, nhưng những gì cô ta nói không sai. Hạ Tây Thành ghê tởm cô như vậy, làm sao có thể chủ động gặp cô?!

Từ đầu đến giờ, đều là cô tự đa tình mà thôi!

Nhìn dáng vẻ cay đắng của Bùi Thanh Vân, Diệp Thanh Thanh cảm thấy khoái trá. Cô ta liếc nhìn đĩa trái cây bên cạnh, kiêu ngạo hất cằm lên: “Tôi muốn ăn táo, cô gọt cho tôi đi!”

“Cô gọi tôi đến đây chỉ để bảo tôi gọt táo cho cô sao?” Bùi Thanh Vân kinh ngạc hỏi.

Diệp Thanh Thanh che giấu vẻ ác ý trong mắt, lạnh nhạt nói: “Cô có thể vừa gọt táo vừa giải thích chuyện của anh trai tôi. Nếu cô có thể chứng minh anh tôi chết không liên quan gì đến cô, tôi sẽ bảo Hạ Tây Thành tha cho anh trai cô! Tất nhiên, nếu cô không muốn…”

“Tôi muốn, tôi muốn!”

Đây có lẽ là cơ hội duy nhất để cứu anh trai cô, cô không thể bỏ lỡ!

Bùi Thanh Vân cầm lấy con dao gọt trái cây, vừa định bắt đầu gọt táo thì bất ngờ Diệp Thanh Thanh túm chặt lấy tay cô.

Bùi Thanh Vân sững sờ: “Thanh Thanh?”

Khóe môi Diệp Thanh Thanh hiện lên nụ cười đắc ý. Nhân lúc Bùi Thanh Vân còn chưa kịp phản ứng, cô ta đột nhiên lao cả người về phía mũi dao.

Kèm theo âm thanh "phập" khi dao đâm vào da thịt, là tiếng rên khẽ vì đau của Diệp Thanh Thanh.

“…” Bùi Thanh Vân chết lặng. Cô không hiểu tại sao Diệp Thanh Thanh lại hành động như vậy. Đột nhiên cảm thấy tay mình ấm nóng và ướt át. Cô cúi đầu nhìn, chỉ thấy tay mình đầy máu. Cô kinh hoàng trợn to mắt, theo bản năng muốn buông tay ra và lùi lại, nhưng Diệp Thanh Thanh lại túm chặt lấy tay cô không chịu buông.

“Thả tôi ra…”

Bùi Thanh Vân vùng vẫy rút tay ra, ánh mắt Diệp Thanh Thanh trở nên lạnh lẽo. Cô ta cố nhịn đau, giữ chặt tay Bùi Thanh Vân, không để lưỡi dao rời khỏi vết thương, thậm chí khiến dao đâm sâu hơn.

Đau quá…

Diệp Thanh Thanh cắn răng chịu đau, ánh mắt liếc về phía cửa. Khi thấy tay nắm cửa động đậy, cô ta lập tức thay đổi sắc mặt, hoảng sợ hét lên: “Thanh Vân, xin cô đừng giết tôi…”

“Cô đang nói gì vậy…”

Bùi Thanh Vân còn chưa kịp nói hết, phía sau vang lên giọng nói giận dữ của Hạ Tây Thành: “Bùi Thanh Vân, cô sao có thể độc ác như vậy?”

“Nếu Thanh Thanh có chuyện gì, tôi muốn cả nhà họ Bùi phải đền mạng!” Hạ Tây Thành hai mắt đỏ ngầu, thô bạo đẩy Bùi Thanh Vân ra, bế Diệp Thanh Thanh lao ra khỏi phòng bệnh.

Bùi Thanh Vân ngã xuống đất, không hề cảm thấy đau. Cô chỉ ngơ ngác nhìn hai tay mình đầy máu.

Diệp Thanh Thanh gọi cô đến đây không phải để cho cô cơ hội giải thích, mà là muốn hãm hại cô. Để làm điều đó, cô ta thậm chí không tiếc tự làm tổn thương chính mình—

Sự tàn nhẫn của Diệp Thanh Thanh khiến Bùi Thanh Vân cảm thấy sợ hãi. Nhưng điều khiến cô lo lắng hơn cả là câu nói của Hạ Tây Thành trước khi rời đi.

Không được, cô phải tìm Hạ Tây Thành để giải thích rõ ràng—

Bùi Thanh Vân vội vàng chạy tới phòng cấp cứu, nhìn thấy Hạ Tây Thành đang sốt ruột đi qua đi lại. Cô bước nhanh tới: “Hạ Tây Thành, chuyện không phải như anh thấy đâu. Tôi không làm hại Diệp Thanh Thanh, là cô ta tự mình…”

Hạ Tây Thành đột ngột bóp cổ cô, ép cô vào tường: “Cô muốn nói là Thanh Thanh tự đâm mình sao?”

“Tôi không lừa anh…”

Lời cô vừa dứt, Hạ Tây Thành bóp cổ nhấc cô lên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bùi Thanh Vân, ba năm trước tôi đáng lẽ nên giết cô!”

Như vậy, cô đã không có cơ hội hết lần này đến lần khác làm tổn thương người phụ nữ anh yêu!

Hạ Tây Thành mặc kệ sự giãy giụa của cô, dần siết chặt tay, như muốn bẻ gãy cổ cô.

Cảm giác nghẹt thở ập tới, Bùi Thanh Vân thấy khó thở, trước mắt dần tối sầm.

Cô sắp chết sao?

Đứa con… đứa con của cô—

Nghĩ đến đứa trẻ, ý thức của Bùi Thanh Vân chợt tỉnh táo hơn. Cô dồn hết sức lực cắn mạnh vào tay Hạ Tây Thành.

Cơn đau trên mu bàn tay khiến Hạ Tây Thành hoàn hồn. Anh nhìn gương mặt đỏ bừng của Bùi Thanh Vân, đôi mắt thoáng hiện sự kinh ngạc, sau đó đột ngột buông cô ra.

“Á…” Bùi Thanh Vân nặng nề ngã xuống đất, bụng đau dữ dội, máu chảy ra từ giữa hai chân cô.

Đứa trẻ!

Bùi Thanh Vân cố đứng dậy, muốn đi tìm bác sĩ, nhưng lại bị Hạ Tây Thành giữ chặt tay. Anh chăm chú nhìn dòng máu không ngừng chảy ra, giọng nói lạnh lùng chất vấn: “Cô mang thai rồi sao?”

Chapter
1 Chương 1: Khiến Em Đau Đớn Tột Cùng
2 Chương 2: Cô chẳng khác nào một con cá chết
3 Chương 3: "Chẳng phải là sắp chết"
4 Chương 4: Sao cô lại độc ác như vậy
5 Chương 5: Tôi sẽ tự tay phá bỏ nó!
6 Chương 6: Tôi muốn ly hôn
7 Chương 7: Chúng ta sắp ly hôn
8 Chương 8: Chuyện này chưa kết thúc
9 Chương 9: Nhờ Phước Của Cô
10 Chương 10: Cô muốn anh trai mình bị xử tử hình sao?
11 Chương 11: Cô mang thai rồi sao?
12 Chương 12: Trói cô lên bàn phẫu thuật
13 Chương 13: Nhìn xem con của cô đi
14 Chương 14: Không ai được cứu được
15 Chương 15: Cô Bùi đã qua đời
16 Chương 16: Bảo cô ấy ra đây
17 Chương 17: Gã đàn ông tệ bạc đối với tiểu tam đúng là chân ái
18 Chương 18: Muốn sớm trở thành phu nhân Hạ
19 Chương 19: Xuất viện và kết hôn
20 Chương 20: Qua cầu rút ván
21 Chương 21: Lấy thân để báo đáp
22 Chương 22: Sự Thật
23 Chương 23: Anh đã mù quáng
24 Chương 24: Cô không xứng đáng
25 Chương 25: Tôi Có Bằng Chứng
26 Chương 26: Chuộc Tội
27 Chương 27: Nợ Bao Nhiêu Trả Bấy Nhiêu
28 Chương 28: Formalin
29 Chương 29: Chết rồi cũng là ma của hắn
30 Chương 30: Đao phủ trao giao
31 Chương 31: Anh đến đón em về nhà
32 Chương 32: Cốt huyết dung hòa thành một
33 Chương 33: Xin hãy cho tôi một cơ hội
34 Chương 34: Mũi kim trong tim
35 Chương 35: Xương Cốt Không Thể Thiếu
36 Chương 36: Trở Về
37 Chương 37: Cô Ấy Không Muốn Gặp Anh
38 Chương 38: Bệnh dạ dày
39 Chương 39: Không gặp không về
40 Chương 40: End
41 Ngoại Truyện
42 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1: Khiến Em Đau Đớn Tột Cùng
2
Chương 2: Cô chẳng khác nào một con cá chết
3
Chương 3: "Chẳng phải là sắp chết"
4
Chương 4: Sao cô lại độc ác như vậy
5
Chương 5: Tôi sẽ tự tay phá bỏ nó!
6
Chương 6: Tôi muốn ly hôn
7
Chương 7: Chúng ta sắp ly hôn
8
Chương 8: Chuyện này chưa kết thúc
9
Chương 9: Nhờ Phước Của Cô
10
Chương 10: Cô muốn anh trai mình bị xử tử hình sao?
11
Chương 11: Cô mang thai rồi sao?
12
Chương 12: Trói cô lên bàn phẫu thuật
13
Chương 13: Nhìn xem con của cô đi
14
Chương 14: Không ai được cứu được
15
Chương 15: Cô Bùi đã qua đời
16
Chương 16: Bảo cô ấy ra đây
17
Chương 17: Gã đàn ông tệ bạc đối với tiểu tam đúng là chân ái
18
Chương 18: Muốn sớm trở thành phu nhân Hạ
19
Chương 19: Xuất viện và kết hôn
20
Chương 20: Qua cầu rút ván
21
Chương 21: Lấy thân để báo đáp
22
Chương 22: Sự Thật
23
Chương 23: Anh đã mù quáng
24
Chương 24: Cô không xứng đáng
25
Chương 25: Tôi Có Bằng Chứng
26
Chương 26: Chuộc Tội
27
Chương 27: Nợ Bao Nhiêu Trả Bấy Nhiêu
28
Chương 28: Formalin
29
Chương 29: Chết rồi cũng là ma của hắn
30
Chương 30: Đao phủ trao giao
31
Chương 31: Anh đến đón em về nhà
32
Chương 32: Cốt huyết dung hòa thành một
33
Chương 33: Xin hãy cho tôi một cơ hội
34
Chương 34: Mũi kim trong tim
35
Chương 35: Xương Cốt Không Thể Thiếu
36
Chương 36: Trở Về
37
Chương 37: Cô Ấy Không Muốn Gặp Anh
38
Chương 38: Bệnh dạ dày
39
Chương 39: Không gặp không về
40
Chương 40: End
41
Ngoại Truyện
42
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play