Tình cờ hay định mệnh?

-------------------------------------
Sáng hôm sau, ánh nắng dịu nhẹ len lỏi qua tấm rèm cửa, soi rọi vào căn phòng rộng lớn nhưng lạnh lẽo
Anh khẽ mở mắt, đôi mày hơi nhíu lại vì ánh sáng chói chang
Anh ngồi dậy, đưa tay lên trán thở dài một hơi rồi rời khỏi giường. Sau khi vệ sinh cá nhân và thay đồ, anh mặc một chiếc sơ mi trắng đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ thanh lịch và đầy quyến rũ.
Hôm nay là ngày nghỉ, không có lịch trình gì.Bên cạnh đó,anh có một việc quan trọng khác cần làm-đến Cloud Café tìm lại chiếc nhẫn.
Anh rời khỏi căn penthouse của mình,lấy chìa khóa xe rồi vội bước vào trong xe
Bên trong chiếc xe sang trọng, anh tựa lưng vào ghế, một tay đặt hờ trên vô lăng, ánh mắt thoáng vẻ đăm chiêu khi nhìn con đường phía trước. Thành phố buổi sáng đông đúc nhưng trong lòng anh lại trống trải đến lạ
Từ lúc thức dậy, anh đã không thể ngừng nghĩ về chiếc nhẫn đó. Đôi mắt sắc lạnh vô thức liếc xuống ngón áp út trống trơn.
Nơi vốn dĩ lúc nào cũng có một vệt hằn mờ nhắc nhở về quá khứ.
Lee Byung Hun
Lee Byung Hun
Nếu em ấy nhặt được...Liệu có còn nhớ đến hay không?
Ngón tay khẽ siết nhẹ vô lăng, tốc độ xe vẫn lăng đều nhưng tâm trí anh giờ đây rối ren vô cùng
Hai năm qua, anh vẫn giữ chiếc nhẫn ấy bên mình, như một thói quen cũng như một sự cố chấp không thể buông bỏ
Rõ hôm qua, khoảnh khắc ánh mắt cậu khẽ nhìn anh, anh chợt nhận ra, bản thân chưa từng có đủ dũng khí để đối mặt với cảm xúc của chính bản thân mình.
Lee Byung Hun
Lee Byung Hun
Nhưng lỡ như..em ấy vứt nó đi thì sao?
Nghĩ đến đây, lòng anh bất giác trầm xuống, tự cười nhạo chính mình
Dòng xe vẫn lăng bánh, tâm trí anh lại trôi về quá khứ
Ngày hôm ấy, cậu đứng trước mặt anh, đôi mắt sâu thẩm không hề ánh lên tia do dự
Lee Jung Jae
Lee Jung Jae
Mình chia tay đi.
Chỉ bốn chữ, không một lời giải thích, không một cơ hội để anh níu giữ. Đến tận bây giờ anh vẫn không hiểu vì sao em lại rời đi...
Đến đây,anh liền lắc đầu, xua tan những ký ức đau buồn đó,cuối cùng cũng đã đến quán.
Anh đỗ xe gọn gàng rồi bước vào.Không khí quen thuộc của quán cà phê buổi sáng vẫn như ngày hôm qua. Vừa bước vào, anh đã thấy cậu đứng ở quầy pha chế
Hôm nay cậu chỉ làm ca sáng nên tâm trạng cũng thoải mái, sau khi tan làm có thể về nghỉ ngơi. Vừa ngẩn mặt lên, cậu chợt đứng hình khi thấy bóng dáng quen thuộc ấy tiến vào.
Không ngờ, anh lại xuất hiện ở đây lần nữa
Lee Jung Jae
Lee Jung Jae
"Trời ơi tới nữa hả...Muốn làm mình khó xử nữa hay gì vậy.."
Rồi anh tiến đền quầy, ánh mắt không ngừng nhìn về phía cậu
Lee Jung Jae
Lee Jung Jae
Chào buổi sáng,quý khách. Hôm nay vẫn dùng Cappuccino chứ ạ?
Cậu cố giữ giọng điệu bình thản nhất có thể
Anh gật nhẹ, nhưng lần này ánh mắt anh có chút dao động
Sau khi gọi nước, anh khẽ lên tiếng:
Lee Byung Hun
Lee Byung Hun
Hôm qua tôi có để quên một chiếc nhẫn ở đây. Em có thấy nó ở đâu không..?
Câu hỏi của anh khiến cậu thoáng sững sờ, nhưng nhanh chóng gật đầu:
Lee Jung Jae
Lee Jung Jae
A, có. Tôi đã nhặt được khi dọn bàn, đợi tôi một chút
Cậu bỏ tách cà phê đang làm dang dở xuống, xoay người vào trong lấy ra một chiếc nhẫn quen thuộc. Khi đặt nó lên, ánh mắt cậu có chút luyến tiếc
Đó không chỉ là chiếc nhẫn đơn thuần mà còn là bằng chứng cho quá khứ sâu đậm của cả hai. Cậu liền hỏi:
Lee Jung Jae
Lee Jung Jae
A-Anh vẫn còn đeo nó sao?
Giọng cậu vang lên, cậu hoảng hốt, cậu chỉ buột miệng nói thôi, mà giờ nuốt lại lời cũng không được nữa..
Lee Byung Hun
Lee Byung Hun
...Ừm
Anh cầm chiếc nhẫn, lặng lẽ nhìn nó rồi nhìn cậu. Một khoảng thời gian ngắn ngủi trôi qua trước khi anh nhẹ giọng nói:
Lee Byung Hun
Lee Byung Hun
À, cảm ơn em vì đã giữ giúp tôi. Để trả công, tôi muốn mời em một bữa ăn, thấy thế nào?
Anh nói xong,tim anh đập lên từng nhịp và đối phương cũng vậy. Hai người nhìn nhau mà không nói gì, mãi đến khi giọng cậu vang lên:
Lee Jung Jae
Lee Jung Jae
T-tôi vẫn đang trong giờ làm việc
Cậu có hơi bất ngờ, một phần trong cậu muốn từ chối nhưng một phần lại không nỡ nên đành nói như thế. Chắc cũng gọi là từ chối khéo đi ha?
Anh cong môi, ánh mắt dịu dàng rồi nói:
Lee Byung Hun
Lee Byung Hun
Tôi có thể đợi em đến khi tan làm
Lee Jung Jae
Lee Jung Jae
"Chậc,đùa hả?! Ngượng chết đi được,làm trò gì vậy trời.."
Cậu im lặng, anh vẫn đang đợi cậu trả lời
Lee Jung Jae
Lee Jung Jae
"Giờ sao đây.. hay cứ đi đại đi nhỉ"
Cậu cắn nhẹ môi dưới, nhìn anh một lúc rồi khẽ gật đầu
Có lẽ, một bữa ăn cũng không có gì to tát đâu, nhỉ?
Anh nhận được câu trả lời, liền mỉm cười rồi đi đến bàn ngồi. Dù chỉ là một bữa ăn đơn giản, nhưng với anh đó là cơ hội hiếm hoi để được gần em thêm một chút... chỉ một chút thôi, cũng đủ làm tim anh xao động..
-----End-----
T/g🤓
T/g🤓
tg sủi đây bbai mấy bạn, buổi tối vui vẻ💞
Hot

Comments

Hoang Nin

Hoang Nin

ê, mới vô cái là phải drama vị đó hả

2025-01-31

0

Gà màu zangf°Bị đem đi chiên°

Gà màu zangf°Bị đem đi chiên°

ủa-... sao chia tay vạy

2025-05-11

1

Son

Son

cái này ko thấy chửi lộn giống mấy cái khác

2025-02-02

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play