CHƯƠNG 3: LỪA DỐI BẢN THÂN

Ngày hôm sau - Quán cà phê gần trường
Trần Dịch Hằng vừa ngồi xuống đã thấy Tả Kì Hàm cười gian.
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Ông nghĩ xem, ông tránh Vương Lỗ Kiệt dữ vậy, liệu có trốn được không?
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Trước sau gì cũng phải dứt
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Thế sao tay ông còn run vậy?
Trần Dịch Hằng cứng người, vội giấu tay dưới bàn. Cậu ghét bị nhìn thấu như vậy.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vương Lỗ Kiệt sẽ không để yên đâu. "Anh bước tới, ngồi xuống cạnh Tả Kì Hàm." Hắn ta đang thực sự mất kiên nhẫn rồi
Trần Dịch Hằng không nói gì, chỉ siết chặt cốc cà phê trong tay. Cậu biết điều đó. Và nó khiến cậu sợ
Nhưng ngay lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên sau lưng, khiến cả ba người đều sững lại.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Em trốn ở đây à?
Cả quán cà phê dường như chìm vào tĩnh lặng.
Trần Dịch Hằng cảm thấy toàn thân mình cứng đờ. Cậu không cần quay lại cũng biết ánh mắt của Vương Lỗ Kiệt đang ghim chặt vào cậu.
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Ơ kìa, sao ông biết tụi này ở đây?
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Anh có cách của anh
Dương Bác Văn thở dài, nhưng không can thiệp. Anh biết, chuyện này không ai có thể ngăn được
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Đứng dậy
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Anh đừng có mà quá đáng
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Anh kiên nhẫn đủ rồi." Giọng anh trầm xuống, nguy hiểm." Bây giờ, đi với anh, ngay.
Tả Kì Hàm nhìn chằm chằm Vương Lỗ Kiệt rồi quay sang Trần Dịch Hằng.
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Ông có muốn đi không?
Trần Dịch Hằng cắn môi, không trả lời. Cậu biết mình không còn lựa chọn nào khác.
Và điều tệ nhất là... một phần trong cậu, vẫn luôn muốn đi theo anh.
Quán cà phê - Không khí căng thẳng đến nghẹt thở
Trần Dịch Hằng ngồi yên, cốc cà phê trên tay cậu đã nguội lạnh. Cậu không muốn đi. Nhưng ánh mắt của Vương Lỗ Kiệt khiến cậu cảm thấy mình chẳng còn lựa chọn nào khác.
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Này, Vương Lỗ Kiệt, nếu Dịch Hằng không muốn đi thì ông không thể ép—
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Cậu im đi
Tả Kì Hàm lập tức ngậm miệng. Đây không còn là chuyện mà cậu có thể xen vào nữa
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Vương Lỗ Kiệt, đủ rồi
Nhưng Vương Lỗ Kiệt không nghe
Anh bước đến, túm lấy cổ tay Trần Dịch Hằng, kéo mạnh cậu đứng dậy
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Anh điên rồi à?! Bỏ tôi ra!
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Không
Cả quán cà phê bắt đầu xì xào. Nhưng Vương Lỗ Kiệt không quan tâm. Anh chỉ muốn đưa cậu đi, đưa cậu ra khỏi nơi này, kéo cậu về lại bên anh
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Dịch Hằng—
Cậu không kịp phản ứng. Trong khoảnh khắc tiếp theo, Trần Dịch Hằng đã bị lôi ra khỏi quán cà phê, bước chân loạng choạng theo sau Vương Lỗ Kiệt
Cậu có thể cảm nhận được sự tức giận trong từng bước đi của anh
Ngõ vắng sau quán cà phê
Vương Lỗ Kiệt dừng lại, đẩy Trần Dịch Hằng dựa vào tường.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Tại sao em cứ phải trốn anh?
Cả hai đối mặt nhau, hơi thở gấp gáp. Cậu vùng vẫy, nhưng không thoát khỏi bàn tay anh.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Em nghĩ em có thể thoát khỏi anh sao?
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Anh có biết mình trông bệnh hoạn thế nào không?
Anh cười nhạt
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Ừ. Bệnh vì em
Trần Dịch Hằng cảm thấy tim mình nhói lên. Cậu ghét cái cách anh nói như thể cậu là toàn bộ thế giới của anh
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Anh muốn gì từ tôi?
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Muốn em đừng trốn nữa
Trần Dịch Hằng bật cười, nhưng trong lòng lại đau đớn.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Anh không nhận ra sao? Tôi không còn là người anh yêu ngày trước nữa
Vương Lỗ Kiệt im lặng
Rồi đột nhiên, anh cúi xuống, siết chặt cằm cậu, ép cậu nhìn thẳng vào mắt mình.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Vậy thì để anh khiến em nhớ lại
Nói rồi, anh cúi xuống
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
Anh—
Lời chưa kịp dứt, môi anh đã chạm xuống môi cậu.
Mạnh mẽ. Ép buộc
Không phải một nụ hôn dịu dàng, mà là một sự chiếm đoạt đầy tuyệt vọng
Cậu vùng vẫy, đấm mạnh vào vai anh, nhưng không thể đẩy anh ra
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
//Mình ghét anh ta. Mình ghét anh ta...//
Nhưng trái tim cậu thì lại phản bội cậu
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Em có thể nói dối, nhưng cơ thể em không biết nói dối
Trần Dịch Hằng siết chặt tay, đôi mắt đỏ hoe.
Cậu không biết bản thân đang hận anh, hay đang hận chính mình nữa.
Hot

Comments

Bôngxinhiu🎀

Bôngxinhiu🎀

kiểu còn yêu ấy hả..

2025-02-21

1

nhốt vk vô trg toilet 2 ngày☺️

nhốt vk vô trg toilet 2 ngày☺️

là s dị tg ơi

2025-02-20

0

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 1: Người Cũ
2 CHƯƠNG 2: TỪ CHỐI
3 CHƯƠNG 3: LỪA DỐI BẢN THÂN
4 CHƯƠNG 4: CHIẾM ĐOẠT
5 CHƯƠNG 5: GIAM GIỮ
6 CHƯƠNG 6: KHÔNG THỂ QUÊN ĐƯỢC
7 CHƯƠNG 7: TRÒ CHƠI TÂM LÝ
8 CHƯƠNG 8: TỪ BỎ?
9 CHƯƠNG 9: NGỤC NGÃ
10 CHƯƠNG 10: NÊN HAY KHÔNG NÊN
11 CHƯƠNG 11: KHÔNG HỒI KẾT
12 CHƯƠNG 12: NGƯỜI THỨ BA
13 CHƯƠNG 13: KHÔNG THUỘC VỀ AI CẢ
14 CHƯƠNG 14: KHÔNG THỂ TRỐN THOÁT
15 CHƯƠNG 15: LẠ MÀ QUEN
16 CHƯƠNG 16: NGƯỜI ĐƯA LỜI KHUYÊN
17 CHƯƠNG 17: GIẰNG CO
18 CHƯƠNG 18: TIN ĐỒN
19 CHƯƠNG 19: NGƯỜI ĐỨNG SAU
20 CHƯƠNG 20: QUYẾT TÌM HUNG THỦ
21 CHƯƠNG 21: CHUYỆN THÊM NGHIÊM TRỌNG
22 CHƯƠNG 22: TAI NẠN NHỎ
23 CHƯƠNG 23: NGƯỜI CŨ KHÔNG HẸN MÀ GẶP
24 CHƯƠNG 24: KHIÊU KHÍCH
25 CHƯƠNG 25: TRỐN TRÁNH
26 CHƯƠNG 26: ANH BẢO VỆ EM
27 CHƯƠNG 27: ĐẢO LỘN
28 CHƯƠNG 28: MỌI CHUYỆN CÀNG XA HƠN
29 CHƯƠNG 29: KẾ HOẠCH TIẾP THEO
30 CHƯƠNG 30: LUÔN CÓ NGƯỜI KỀ BÊN
31 CHƯƠNG 31: KHÔNG ĐỂ CẬU MỘT MÌNH
32 CHƯƠNG 32: CÀNG TIẾN - CÀNG LÙI
33 CHƯƠNG 33: KHÔNG CÓ Ý ĐỊNH BUÔNG TAY
34 CHƯƠNG 34: ĐỐI ĐẦU
35 CHƯƠNG 35: VÁCH NGĂN VÔ HÌNH
36 CHƯƠNG 36: ANH LUÔN Ở BÊN EM
37 CHƯƠNG 37: LỜI CẢNH BÁO
38 CHƯƠNG 38: CHỈ CẦN EM TIN ANH
39 CHƯƠNG 39: BẾ TẮC
40 CHƯƠNG 40: ĐỐI ĐẦU NGẦM
41 CHƯƠNG 41: TÌNH CẢM BỊ DỒN NÉN
42 CHƯƠNG 42: CỐ CHẤP ĐẾN CÙNG
43 CHƯƠNG 43: KHÔNG NHƯỢNG BỘ
44 CHƯƠNG 44: DƯ LUẬN
45 CHƯƠNG 45: BẺ NGƯỢC TÌNH THẾ
46 CHƯƠNG 46: ĐỐI ĐẦU TRỰC DIỆN
47 CHƯƠNG 47: BIẾN MẤT
Chapter

Updated 47 Episodes

1
CHƯƠNG 1: Người Cũ
2
CHƯƠNG 2: TỪ CHỐI
3
CHƯƠNG 3: LỪA DỐI BẢN THÂN
4
CHƯƠNG 4: CHIẾM ĐOẠT
5
CHƯƠNG 5: GIAM GIỮ
6
CHƯƠNG 6: KHÔNG THỂ QUÊN ĐƯỢC
7
CHƯƠNG 7: TRÒ CHƠI TÂM LÝ
8
CHƯƠNG 8: TỪ BỎ?
9
CHƯƠNG 9: NGỤC NGÃ
10
CHƯƠNG 10: NÊN HAY KHÔNG NÊN
11
CHƯƠNG 11: KHÔNG HỒI KẾT
12
CHƯƠNG 12: NGƯỜI THỨ BA
13
CHƯƠNG 13: KHÔNG THUỘC VỀ AI CẢ
14
CHƯƠNG 14: KHÔNG THỂ TRỐN THOÁT
15
CHƯƠNG 15: LẠ MÀ QUEN
16
CHƯƠNG 16: NGƯỜI ĐƯA LỜI KHUYÊN
17
CHƯƠNG 17: GIẰNG CO
18
CHƯƠNG 18: TIN ĐỒN
19
CHƯƠNG 19: NGƯỜI ĐỨNG SAU
20
CHƯƠNG 20: QUYẾT TÌM HUNG THỦ
21
CHƯƠNG 21: CHUYỆN THÊM NGHIÊM TRỌNG
22
CHƯƠNG 22: TAI NẠN NHỎ
23
CHƯƠNG 23: NGƯỜI CŨ KHÔNG HẸN MÀ GẶP
24
CHƯƠNG 24: KHIÊU KHÍCH
25
CHƯƠNG 25: TRỐN TRÁNH
26
CHƯƠNG 26: ANH BẢO VỆ EM
27
CHƯƠNG 27: ĐẢO LỘN
28
CHƯƠNG 28: MỌI CHUYỆN CÀNG XA HƠN
29
CHƯƠNG 29: KẾ HOẠCH TIẾP THEO
30
CHƯƠNG 30: LUÔN CÓ NGƯỜI KỀ BÊN
31
CHƯƠNG 31: KHÔNG ĐỂ CẬU MỘT MÌNH
32
CHƯƠNG 32: CÀNG TIẾN - CÀNG LÙI
33
CHƯƠNG 33: KHÔNG CÓ Ý ĐỊNH BUÔNG TAY
34
CHƯƠNG 34: ĐỐI ĐẦU
35
CHƯƠNG 35: VÁCH NGĂN VÔ HÌNH
36
CHƯƠNG 36: ANH LUÔN Ở BÊN EM
37
CHƯƠNG 37: LỜI CẢNH BÁO
38
CHƯƠNG 38: CHỈ CẦN EM TIN ANH
39
CHƯƠNG 39: BẾ TẮC
40
CHƯƠNG 40: ĐỐI ĐẦU NGẦM
41
CHƯƠNG 41: TÌNH CẢM BỊ DỒN NÉN
42
CHƯƠNG 42: CỐ CHẤP ĐẾN CÙNG
43
CHƯƠNG 43: KHÔNG NHƯỢNG BỘ
44
CHƯƠNG 44: DƯ LUẬN
45
CHƯƠNG 45: BẺ NGƯỢC TÌNH THẾ
46
CHƯƠNG 46: ĐỐI ĐẦU TRỰC DIỆN
47
CHƯƠNG 47: BIẾN MẤT

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play