chương 2 : Nhận ra

Hoàng Đức Duy ngã quỵ trong góc phòng, cơ thể chằng chịt vết thương.
Cơn đau quặn thắt lan khắp da thịt, nhưng không bằng nỗi đau đang giằng xé trong lòng.
Quang Anh đứng lặng trong bóng tối, đôi mắt hờ hững nhìn thành phẩm mình tạo ra.
Mùi khói thuốc lẩn quẩn trong không khí, vương vất khắp căn phòng như một thứ ám ảnh vô hình. Trước đây, Đức Duy căm ghét thuốc lá. Em ghét cái mùi cay nồng bám vào quần áo, ghét cả việc Quang Anh hút thuốc.
Biết em bé của mình khó chịu, hắn không những vứt sạch mà còn tập bỏ thuốc.
Nhưng tất cả đều đã là quá khứ...
Giờ đây, khi làn khói mờ nhạt phủ kín không gian, em lại chẳng còn cảm giác gì nữa. Không cau mày, không khó chịu, không né tránh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lúc đó khi em làm vậy với tôi...em có từng nghĩ đến hậu quả phải gánh nặng đến mức nào không?
Hắn khẽ nhả làn khói mờ mịt, trầm giọng nói.
Đức Duy ngẩng đầu lên, ánh mắt vô hồn đối diện với Quang Anh. Gương mặt em tái nhợt.
Nhưng nụ cười nhạt trên môi lại khiến Quang Anh càng thêm tức giận.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hậu quả ư?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đang hỏi tôi về hậu quả sao , Quang anh?
Giọng đức duy khàn đặc
Quang Anh siết chặt nắm tay, từng khớp ngón tay trắng bệch.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con mẹ nó!!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khi em lựa chọn phản bội tôi, khi em biến tất cả những gì tôi tin tưởng thành một trò cười...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em có từng nghĩ đến tôi đã đau đến mức nào không?
Đức Duy im lặng, chỉ có gió ngoài cửa sổ thổi vào, cuốn theo mùi tanh của máu.
Quang Anh cười lạnh, nhưng đôi mắt hắn lại đỏ hoe.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vẫn nghe
Em hờ hững đáp lại hắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có một giây nào em cảm thấy hối hận không?
Đức Duy rũ mắt xuống, bàn tay yếu ớt siết chặt mép áo đã nhuốm đầy vết máu khô. Một giây? Có lẽ đã từng. Nhưng ngay cả khi có, thì sao chứ? Em vốn không thể quay đầu, cũng không thể thay đổi điều gì.
Còn em? Em của năm tháng đó yêu một người hơn cả bình yên của chính mình. Nhưng tiếc là em và anh chỉ là những người " bất hạnh " chẳng thể đến được với nhau.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Quang Anh đứng đó, nhìn em bằng ánh mắt phức tạp, nhưng em chẳng buồn đáp lại.
Bao năm qua, hắn hành hạ em cả về thể xác lẫn tinh thần, đến mức tình yêu em dành cho hắn cũng dần héo úa.
Bỗng Quang Anh nhận ra, hôm nay em chẳng còn rơi một giọt nước mắt nào, cũng không còn những lời trách móc hay oán hận như trước. Chỉ có sự im lặng tĩnh mịch đến đau lòng, như thể tất cả những giông tố trong em đã tan biến, chỉ để lại một khoảng trống vô định.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muốn bị đánh nữa?
Quang Anh nhìn em, lòng dâng lên một cảm giác bất an lạ lẫm. Hắn đã quen với một Đức Duy quật cường, dù bị tổn thương đến đâu vẫn cố gắng vùng vẫy, giận dữ, thậm chí cầu xin. Nhưng hôm nay, em chỉ đứng đó, lặng lẽ như một mặt hồ đã chết, không gợn lên dù chỉ một tia dao động.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy!!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Lúc này, hắn mới thực sự hiểu ra—tình cảm em dành cho hắn đã không còn.
Không phải phai nhạt dần, mà đã hoàn toàn vỡ vụn, như mảnh gương rơi xuống nền đá cẩm thạch, vụn vỡ đến mức chẳng thể nào hàn gắn lại được nữa.
CỐC
CỐC
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tch!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai?
Bà Oanh
Bà Oanh
Tôi, bà Oanh đây
Bà Oanh
Bà Oanh
Tôi mang đồ ăn đến cho Đức Duy
Bà Oanh nói vọng từ ngoài vào.
Quang Anh liếc sang em, thấy em vẫn ngồi đó với ánh mắt thẫn thờ nhìn xuống nền sàn lạnh.
Bàn tay thon dài xoa nhẹ lên những " vết tích " mà hắn để lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vào đi!
________________________
Hot

Comments

Xờ Vy

Xờ Vy

📸mày hee,teo chụp lại gòi đó! chetmemaychuacon?

2025-03-05

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play