[Rhycap] Tận Cùng Thống Hận

[Rhycap] Tận Cùng Thống Hận

chương 1 : Im lặng

Quang Anh nghiến răng, ánh mắt vằn lên những tia đỏ vì tức giận.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tại sao em không nói gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
" Anh vừa bảo lời nói của tôi không còn giá trị mà.. "
Hắn gằn từng chữ, giọng trầm thấp mà nguy hiểm.
Đức Duy lùi một bước, nhưng Quang Anh không cho em cơ hội trốn tránh. Hắn tóm lấy tóc em, kéo sát lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ cần một lời giải thích, dù có là nói dối đi chăng nữa! Tại sao em lại chọn im lặng?
Hơi thở của hắn phả vào mặt em, nóng rực như lửa. Cơn giận của hắn không đơn thuần là phẫn nộ, mà còn xen lẫn thất vọng, đau đớn.
Đức Duy cắn môi, đôi mắt tối sầm. Em có thể dễ dàng bịa ra một lời nói dối để xoa dịu hắn, nhưng em không làm vậy.
Vì em không muốn... hay vì em không thể?
Quang Anh siết chặt tóc em hơn, buộc em phải nhìn thẳng vào hắn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nhíu mày vì đau //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mở mồm!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// im lặng //
Lòng bàn tay hắn run lên. Cơn tức giận dâng trào như con sóng muốn nhấn chìm tất cả.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ha! Được
Quang Anh lặng người trong giây lát, rồi bất chợt bật cười. Một tiếng cười trầm thấp, lạnh lẽo đến mức khiến sống lưng Đức Duy thoáng run lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy, em giỏi lắm. Giỏi đến mức khiến tôi phát điên
Hắn buông tóc em ra, ánh mắt vẫn chằm chằm nhìn em như muốn khắc sâu hình ảnh này vào tâm trí. Một giây sau, hắn tháo thắt lưng da từ hông mình, kéo mạnh khiến nó vang lên tiếng "soạt" đầy áp lực.
Đức Duy giật mình, theo bản năng lùi lại, nhưng chưa kịp thoát khỏi tầm với của hắn, thì "chát!"—đầu roi quất mạnh lên lưng áo em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
A!
Em cắn môi, không để bản thân phát ra âm thanh lớn hơn.
Quang Anh không dừng lại. Hắn tiến lên, vung tay thêm một lần nữa.
CHÁT
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thích im lặng đến thế sao?
CHÁT
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không muốn nói một lời nào với tôi?
Hắn đánh không mạnh đến mức làm em gục ngã, nhưng đủ để đau. Đủ để buộc em phải cảm nhận từng vết hằn đỏ rát bỏng trên lưng mình.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy...
Hắn cúi xuống, bàn tay mạnh mẽ bóp chặt cằm em, ép em ngẩng đầu nhìn hắn. Ánh mắt hắn vẫn rực cháy, nhưng trong đáy sâu của nó có một nỗi đau nào đó mà hắn cố che giấu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không cần sự thương hại. Cũng không cần em phải giả vờ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng đừng đối xử với tôi như một kẻ không xứng đáng được biết sự thật
Lời nói đó khiến tim Đức Duy nhói lên. Nhưng em vẫn im lặng.
Quang Anh nhìn em thật lâu. Rồi hắn cười nhạt, vứt sợi thắt lưng sang một bên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng được. Nếu đây là điều em muốn
Hắn quay người lấy bao thuốc lá trên bàn, rút một điếu châm.
Còn nhớ ngày nào.. Lần đầu tiên hắn đánh em, hắn đã mất ngủ cả đêm, nhìn vết thương trên người em mà lòng quặn thắt. Hắn tự nhủ sẽ không làm vậy lần nữa. Nhưng rồi ngày hôm nay...hắn đã phá vỡ chính giới hạn của mình lần thứ hai.
Gần một năm qua, hắn vẫn hành hạ em—chỉ là bằng cách khác.
Hắn không đánh, nhưng hắn dùng lời nói để cứa vào tim em. Hắn khiến em dằn vặt, khiến em mệt mỏi, khiến em như bị bóp nghẹt đến mức không thể thở. Mỗi lần nhìn em đau khổ, hắn đều tự nhủ rằng em đáng bị như thế. Nhưng sâu trong lòng, hắn lại đau không kém.
Quang Anh ghét em vì sự im lặng đó. Ghét em vì cứ trốn tránh. Và quan trọng nhất... hắn ghét chính bản thân mình vì vẫn còn yêu em.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play