Đến lúc này cô không thể nào kiểm soát được hành động của bản thân nữa, cô bước tới định vung tay tát cho đứa em trời đánh này một cái. Chưa kịp đánh thì đã bị Tiêu Thiên Tứ cản lại.
“Ai nói với cô, tôi là bạn trai của cô vậy. Suốt ngày cứ bám lấy tôi không buông, còn rêu rao khắp nơi tôi là của cô. Cô không biết xấu hổ à ”
“Anh dám nói thế à, ai nói yêu tôi, ai bảo cần 50 triệu xoay sở việc gia đình hả? Phủi mông một cái là không liên quan gì?”
“Cô nhìn lại cô đi. Cả trường này ai cũng biết tính cách của cô chẳng khác nào một con cọp cái. Tôi bị mù mới thích cô. Không như cô, Ngọc Cầm rất hiền thục, nét na, nhan sắc của em ấy cũng đẹp hơn cô”
Nghe thấy những lời nói này, Tô Phấn Nhi không những không còn tức giận mà ngược lại cảm thấy trong lòng có chút vui, vui vì hạn người này đã lộ mặt cáo rồi. Nếu không cô đã hao tâm tổn trí vì một thằng chẳng ra gì.
Cô nở một nụ cười thật tươi và nói to.
“Ô! Vậy à, hôm nay tôi mới thấy được bộ mặt thật của anh. Tra nam!”
“Ha…ha…ha. Thật nực cười. Tao tặng thằng tra nam này cho mày đó. Cóc ghẻ mà tưởng mình là thiên nga sao? Còn mày tưởng mình là hoàng tử chắc?”
“Thôi. Tao không muốn làm bẩn bộ quần áo của mình. Chào nha! đôi cẩu nam nữ”
Tô Phấn Nhi vừa dứt câu, cặp đôi rác rưởi đã không kiềm nén được bẩn chất dơ bẩn của mình.
“Con khốn! Mày nghĩ mày nói những lời đó xong thì bỏ đi được à!”
“Mày dám đụng vào tao thì coi chừng mạng của gia đình mày đó tra nam! À quên mất, số tiền cậu mượn tớ đó. Tớ xem như cúng cô hồn nên khỏi trả!” - Tô Phấn Nhi cười nói.
“Lúc thì đáng sợ sau thì lại tỏ ra ngoan hiền đây là cách mà chị gái dùng để dụ dỗ người khác sao?”
“Chỉ có mấy đứa không được người khác chú ý mới làm như vậy thôi em gái à, chị đây không cần”
Sau đó thì Tô Phấn Nhi bỏ đi. Tiêu Thiên Tứ và Tô Ngọc Cầm tức giận đùng đùng.
Nhưng có thể làm gì ngoài việc quát vào người khác.
“Nhìn cái gì chứ?? Mấy đứa bây rảnh lắm à. Ngọc Cầm đi thôi! ”
Rồi Tiêu Thiên Tứ kéo tay Tô Ngọc Cầm vào lớp để lánh mặt.
Những học sinh xung quanh nhìn đôi cẩu nam nữ với ánh mắt khinh bỉ và bàn tán.
"Cái gì mà...Giận quá hóa thẹn rồi"
"Sai rồi ba ơi là: Thẹn quá hóa giận!"
“Thì ra số tiền Tiêu Thiên Tứ bao cả lớp đi ăn là của Tô Phấn Nhi. Còn tỏ ra giàu sang”
“Tô gia thật sự phức tạp quá đi mất!”
“Haiz, đi học thôi. Trễ giờ rồi. Đứng nhìn gì nữa, tàn kịch rồi“
“Thật tốn thời gian!!”
Tiếng chuông báo hiệu vào lớp reo lên, tất cả mọi người giải tán và nhanh chóng vào lớp học.
Đôi cẩu nam nữ không chỉ nổi tiếng trong trường mà ngay cả trên facebook. Có người đã cố tình quay lại và đăng lên.
Thế là trở thành tin hot của trường trong vòng một tháng.
Sau khi về nhà thì ngày nào Tô Phấn Nhi cũng bị mụ mẹ ghẻ nhắc đến chuyện này và la hét. Nhưng chỉ khi có một mình Tô Phấn Nhi ở nhà bà ta mới dám nói.
“Không nhận mẹ cũng đã đành, giờ còn tranh bạn trai với em con và rêu rao nó trên mạng là sao?”
“Bà mù à, có xem hết clip chưa vậy trời? Ai cướp bạn trai còn chưa biết! Mà nói chung là do ăn ở cả thôi”
“Mình xấu xa thì nghĩ ai cũng xấu xa như mình à!” - Tần Tuyết nói
“Mà với lại nó xứng để tôi phải quay hả? Tôi sợ hư camera điện thoại lắm”
“ Con nhỏ này hôm nay không dạy dỗ thì mày không xem người mẹ này ra gì”
Đúng lúc đó Tô lão gia về, bà ta chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay chứ không dám hé nửa lời.
Dù sự việc xảy ra một tháng rồi nhưng Tô lão gia không hỏi hay trách mắng cách hành xử của Tô Phấn Nhi nữa lời.
Ngày hôm sau,
“Phấn Nhi! Có nghe tin gì chưa, có đứa sắp chuyển vào học viện đó”
“Mẫn Mẫn, rồi mày tính nói với tao nhiêu đó thôi à?”
“Nghe nói là con trai, siêu giàu, quan trọng là rất đẹp trai nha”
“Rồi sao?? ”
“Đương nhiên với tư cách là một người bạn tốt! Tao sẽ se duyên cho mày. Tìm một tên tốt hơn cái tên khốn nạn kia”
Phụt…ha..ha..ha
“Thôi khỏi!”
Chưa kịp phản bác cô bạn, thì chuông vào lớp lại reo, Mẫn Mẫn đành chờ lúc nghỉ giải lao mới xử lý cô bạn cứng đầu này.
Vào lớp, Tô Phấn Nhi được biết là bạn nam sinh đó sẽ vào ngay lớp của cô. Đúng thật là trùng hợp quá đi mất, lại còn ngồi cạnh cô ấy.
Nam sinh bước vào với thân hình cao ráo, giọng nói trầm ấm, gương mặt tuấn tú. Trang phục của học viện đúng là thiết kế dành cho nam sinh này.
“Thưa thầy. Em không đồng ý, em không muốn ngồi cạnh bạn nam sinh này” - Tô Phấn Nhi giơ tay nói.
Vừa nghe dứt câu, bạn nam sinh này liền đập xuống bàn một cái rất mạnh.
“Cậu là ai? Mà dám không cho tôi ngồi ở đây”
“Tôi Là Tô Phấn Nhi, tôi không thích cậu ngồi cạnh tôi thôi. Ngoài ra chẳng có lý do gì!”
Gương mặt nam sinh vừa nghe thấy tên của Tô Phấn Nhi hết sức ngạc nhiên, anh ta nhìn Tô Phấn Nhi chầm chầm một lúc rồi mới mở miệng nói.
“Thì ra là đại tiểu thư Tô gia, tôi là Tề Thiên Hàn, hân hạnh được làm quen!!”
“Xin lỗi. Tôi không có hứng thú kết bạn”
Thấy hai người có vẻ không mấy hòa hợp, biết được thân phận nam sinh này rất bí ấn, thầy giáo hết mình ngăn cản, thầy sợ chuyện này sẽ làm liên lụy đến trường.
Cú bẻ lái cực gắt của thầy giáo để chuyển sang chủ đề khác.
“Thôi! Thôi! Nhanh chóng ổn định chỗ ngồi, bắt đầu học. Bài hôm nay rất khó.”
Thế là thừa cơ hội Tề Thiên Hàn liền vào ngồi cạnh Tô Phấn Nhi.
Sau khi tiết học kết thúc. Thầy giáo mời Tề Thiên Hàn đến phòng hiệu trưởng nói về chuyện gì đó. Sau đó hai người cùng đến phòng hiệu trường.
“ Hiệu trưởng. Người thầy cần tới rồi.”
Vừa nghe thấy thế, hiệu trưởng lập tức bật dậy, mặt mày hớn hở. Liền mời Tề Thiên Hàn vào phòng ông ta. Lập tức bưng trà rót nước, như tiếp đãi khách quý.
Thầy giáo kia ở ngoài phòng luôn muốn biết bên trong có chuyện gì.
“Không biết ngọn gió nào, đưa Cung thiếu gia đến đây vậy.”
“Từ khi nào tôi làm việc phải báo cáo với người khác.” - Hắn lạnh lùng đáp.
“Dạ, không dám…không dám!”
“À mà, tên thật của tôi là Cung Thiên Hàn, nhưng ở học viện này tôi tên Tề Thiên Hàn. Nhớ giữ bí mật về thân phận của tôi. Bất cứ tin tức nào lọt ra ngoài thì…”
Hiểu được ý của Cung Thiên Hàn, hiệu trưởng liền lấy khăn lau mồ hôi rồi lại tươi cười và nói.
“Xin Cung thiếu yên tâm, tôi sẽ phân phó việc này cho tất cả các thầy cô để bọn họ chú ý.”
“ Ừ ”
Vừa dứt câu Tề Thiên Hàn đứng dậy, và rời khỏi phòng hiệu trưởng mà không cần chào.
Updated 60 Episodes
Comments
Daisy
❤❤❤
2021-10-23
0