[ANHDUY] Ngước Lên Trời Đi, Cực Quang Vừa Tắt Rồi
2
Môi anh chậm rãi lướt dọc theo xương quai xanh của cậu, để lại từng dấu vết đỏ nhàn nhạt trên làn da trắng nhưng khoẻ khoắn
Hoàng Đức Duy
/Siết chặt lấy áo anh/
Anh vừa hôn vừa cởi từng cúc áo của cậu, đầu ngón tay lướt nhẹ trên da thịt nóng rực
Môi anh dừng lại ngay nơi hõm cổ, hôn mút đến khi lưu lại một vết đỏ ám muội
Hoàng Đức Duy
Ư~…mm.. rát.. rát.. ư
Nguyễn Quang Anh
/Giọng trầm khàn như hòa lẫn vào hơi thở gấp gáp/
Nguyễn Quang Anh
Sắp tới tiệc ra mắt dự án mới của Nguyễn gia rồi..
Nguyễn Quang Anh
Em cũng phải để họ biết vợ chồng chúng ta…
Nguyễn Quang Anh
Hạnh phúc như nào chứ…
Hoàng Đức Duy
/Mắt phủ sương hơi thở dồn dập nhìn anh/
Lời vừa dứt môi anh tiếp tục trượt xuống, hôn lên xương đòn, rồi cắn nhẹ lên đó
Âm thanh này lọt vào tai anh lại càng kích thích hơn bất cứ loại rượu mạnh nào
Hoàng Đức Duy
/Thở dốc bấu chặt vào vai anh/
Nguyễn Quang Anh
Còn đau không?
Hoàng Đức Duy
/Khẽ lắc đầu/
Nguyễn Quang Anh
/Cười hài lòng/
Anh biết rõ dù miệng cậu nói không, nhưng cơ thể cậu lại thành thật đến đáng thương
Môi anh dời xuống ngực cậu đầu lưỡi nhẹ nhàng quét qua một điểm mẫn cảm
Hoàng Đức Duy
/Giật nảy đôi mắt phủ một tầng hơi nước/
Cảm giác ngứa ngáy khó nhịn khiến cậu không nhịn được mà rướn người lên
Nhưng ngay lập tức bị anh đè chặt xuống
Cậu run rẩy muốn đẩy anh ra nhưng lại vô thức vòng tay ôm lấy cổ anh
Dường như cậu càng chìm sâu vào cơn kích thích mà anh mang tới
Điện thoại đột ngột reo lên kéo cậu về thực tại
Hoàng Đức Duy
/Với tay ra bàn muốn lấy điện thoại/
Nguyễn Quang Anh
/Miệng vẫn kích thích đầu ngực cậu/
Nguyễn Quang Anh
/Đưa tay kéo tay cậu lại/
Giọng anh khàn khàn mang theo chút không vui lẫn dục vọng chưa thỏa mãn
Nguyễn Quang Anh
Tập trung vào anh..
Hoàng Đức Duy
/Giọng nói mang theo chút nghẹn ngào/
Chưa kịp nói xong môi cậu đã bị anh nuốt lấy, nụ hôn lần này còn sâu hơn
Như muốn triệt để cướp đi toàn bộ suy nghĩ của cậu
Thế nhưng điện thoại lại tiếp tục reo, không chút nhân nhượng
Cậu cố gắng đẩy đầu anh đang vùi trên ngực mình ra để với lấy điện thoại
Nhưng vừa chạm được mép bàn anh lại mạnh mẽ kéo tay cậu trở về
Hoàng Đức Duy
/Thở dốc liếc anh/
Nhưng khi nhìn thấy cái tên trên màn hình, ánh mắt cậu lập tức khựng lại
Hoàng Đức Duy
Ức~.. đợi chút..
Hoàng Đức Duy
/Thẳng thừng gạt tay anh ra/
Không khí vốn dĩ còn vương chút ám muội nhưng ngay khoảnh khắc đó
Anh nhìn cậu, ánh mắt vốn tràn đầy ham muốn nay chỉ còn lại tĩnh lặng
Nguyễn Quang Anh
/Lặng lẽ thu tay về/
Anh tựa lưng vào sofa môi nhếch lên nụ cười nhạt, nhưng không hề vui vẻ
Cậu chỉnh lại quần áo hít sâu một hơi rồi cầm điện thoại lên
Hoàng Đức Duy
/Giọng vẫn còn chưa kịp ổn định/
Hoàng Đức Duy
Alo, đã có chuyện gì sao?
Nguyễn Quang Anh
/Ánh mắt tối sầm lại/
Nguyễn Quang Anh
/Giọng trầm thấp/
Cậu ngẩng đầu chạm phải ánh mắt sắc bén của anh, môi khẽ mím lại
Ngay khoảnh khắc này anh biết rõ người gọi tới là ai
Anh chỉ lặng lẽ đứng dậy cầm chiếc áo sơ mi vứt trên sofa lên
Mặc lại từng cúc áo mà vừa nãy cậu đã cởi giúp anh
Hoàng Đức Duy
/Cúp máy sự gấp gáp hiện rõ trên mặt/
Hoàng Đức Duy
Em.. em ra ngoài một chút
Nguyễn Quang Anh
/Nhíu mày nhìn cậu/
Ánh mắt của anh càng trở lên nặng nề hơn, giờ đã gần nửa đêm thực sự đến mức phải ra ngoài sao
Nguyễn Quang Anh
Tôi đưa em đi..
Hoàng Đức Duy
/Ngập ngừng muốn từ chối/
Hoàng Đức Duy
/Cúi xuống nhìn đồng hồ/
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn anh..
Anh bước qua cậu rồi như trở lại vẻ lãnh đạm vốn dĩ, giọng anh nhàn nhạt nhắc nhở
Nguyễn Quang Anh
Cài lại cúc áo vào
Chiếc Bentley lướt nhanh trong đêm tối
Dưới ánh đèn mờ nhạt biển số xe lấp ló một dãy số đặc biệt
Không khó để nhận ra đây là xe của người đứng đầu Nguyễn gia
Điểm dừng chân của nó là một bệnh viện quốc tế cao cấp, trực thuộc sở hữu của Trần gia
Một trong những tập đoàn y khoa lớn mạnh nhất cả nước
Hoàng Đức Duy
/Vội vã mở cửa xe/
Hoàng Đức Duy
/Không chần chừ đi thẳng vào thang máy VIP/
Cửa thang máy mở ra cậu lập tức bước ra ngoài, phía sau là anh
Không giống sự gấp gáp của cậu, anh bước ra với phong thái trầm ổn
Nhưng gương mặt lại mang theo vẻ lãnh đạm đến lạnh lẽo
Đôi mắt tam bạch hiếm thấy của anh lại càng tăng thêm vẻ đáng sợ
Trước cửa phòng bệnh một người đàn ông cao ráo, vóc dáng chuẩn mực mái tóc đen được chải gọn gàng
Cặp kính gọng bạc càng làm anh tăng thêm vẻ trí thức lạnh lùng
Khoác trên người chiếc áo blouse trắng tinh, Minh Hiếu vừa mang phong thái chỉn chu của một CEO
Cũng vừa toát lên khí chất nghiêm nghị của một bác sĩ đầu ngành
Thấy cậu Minh Hiếu khẽ nhếch môi, động tác dứt khoát cất chiếc điện thoại vào túi áo blouse
Trần Minh Hiếu
/Giọng trầm ổn pha chút mệt mỏi/
Trần Minh Hiếu
Cậu ta lại gặp ác mộng
Trần Minh Hiếu
Tỉnh dậy liền không chịu hợp tác để y tá truyền thuốc
Hoàng Đức Duy
/Mím chặt môi/
Sự lo lắng của cậu hiện rõ qua từng đường nét trên gương mặt
Cậu gật nhẹ đầu giọng nói mang theo sự áy náy
Hoàng Đức Duy
Làm phiền anh rồi ạ…
Trần Minh Hiếu
/Khẽ lắc đầu/
Trần Minh Hiếu
/Đánh ánh mắt về phía sau cậu/
Ánh mắt của Hiếu lướt qua người con trai đang chậm rãi đi sau cậu
Anh không nói gì nhưng từng bước chân của anh đều mang theo sức ép vô hình
Sắc bén và trầm tĩnh đến đáng sợ
Trần Minh Hiếu
/Giọng anh nhẹ nhàng/
Trần Minh Hiếu
Không sao đâu..
Trần Minh Hiếu
/Ánh mắt vẫn không rời khỏi Anh/
Trần Minh Hiếu
Em dâu.. vào với cậu ta đi
Chỉ hai chữ “em dâu” thốt ra nhẹ nhàng nhưng lại như một nhát dao lạnh lẽo chạm đến bầu không khí vốn đã nặng nề
Hoàng Đức Duy
/Không suy nghĩ vội vàng gật đầu/
Hoàng Đức Duy
/Đẩy cửa bước vào phòng bệnh/
Từ đầu đến cuối cậu không hề quay đầu nhìn xem anh có đi theo hay không
Anh bước tới chỗ Minh Hiếu đứng nơi ngưỡng cửa phòng bệnh
Nhưng anh không hề bước vào
Nguyễn Quang Anh
/Ánh mắt trầm mặc như mặt hồ không gợn sóng/
Nhưng trong đáy mắt sâu thẳm của anh dường như có thứ gì đó đã nứt vỡ
Comments
1994
Dù là có tình hay chỉ là có ơn k thể buông bỏ thì cũng sẽ tạo nên vết nứt vỡ. Chỉ sợ nhất kẻ kiểu ngạo sẽ k thừa nhận tổn thương mà đem tổn thương đi đay nghiến lại kẻ gây ra tổn thương. Để r cả 2 cùng vô vàn vết cứa.
Do đêm đọc nên suy thoai đó. Fic chữa này, chap ngọt ha. Người bệnh là anh em bạn dì với Duy ý mà 😭😭😖😖
2025-02-27
0
Cạp từn boi bay tới đây ~~~
mong sẽ là một bộ chữa lành 🥺
2025-02-26
3
1994
Lòng tui đang bộn bề theo chap nên chỉ thả một cmt nhỏ: gia trưởng ha
2025-02-27
2