2 hoàng tử xuất hiện

hoàng đức duy
hoàng đức duy
con xin mẹ, con xin mẹ về biển cũng được đừng ép con nghỉ học…hức
giữa màn đêm tĩnh mịt, một giọng nói nhỏ bé quỳ xuống nền nhà lạnh lẽo cất lên
cái giọng ấy yếu ớt như bị chèn ép bởi những giọt nước mắt cầu xin
ba duy
ba duy
mày phiền quá rồi đấy, mày biết tiền học mày ngốn bao nhiêu của tao không?
hắn-người cha dượng của cậu thét lên một cách đanh thép
ba duy
ba duy
tao cho mày đi học với điều kiện mày phải ngoan ngoãn nghe lời của tao, chịu không?
tay hắn siết chặt càm em nâng lên ngay tầm mắt
em biết rõ hắn đang lấy oai với mẹ em nhưng ánh mắt trừng trừng của gã làm em không dám thút thích một tiếng
hắn thấy em chẳng còn cải cọ, đòi hỏi liền quay lưng ôm eo người mẹ rời khỏi
hoàng đức duy
hoàng đức duy
hức…hức..
em sợ hãi nấc nhẹ vài tiếng rồi đứng dậy đi theo hắn vào mẹ
bến đỗ xe khách hôm nay sao lạ lẫm, gió phả cắt xén vào lớp da, không còn áo lông mềm mại, không còn quần áo hàng hiệu chỉ có chiếc áo sơ mi khoác vội quấn lấy da thịt đang run lên
hoàng đức duy
hoàng đức duy
mình không biết sẽ đi đâu nữa… //lầm bầm//
bíp bíp
chiếc xe khách vang còi chuẩn bị cho chuyến xe về Vũng Tàu
âm thanh khuấy động tâm trí em, cứ như báo hiệu cho một bánh răng bắt đầu xoay ngược vòng
ba duy
ba duy
mày có đi nhanh không thì bảo?
hoàng đức duy
hoàng đức duy
vâng…
em bê đống đồ chất vào xe khách rồi chậm rãi bước lên chuyến xe, mặt vương vẻ luyến tiếc không rời
khi bánh xe lăn bánh, là lúc chấm dứt cho cuộc sống xa hoa ở chốn phố thành này
hoàng đức duy
hoàng đức duy
ây da
đây là lần đầu trong đời em được đi xe khách
từ bé vốn là cậu ấm, chiếc xe chật chội này khiến em khó chịu, trằn trọc cả đêm
xe lao vun vút trên con đường quốc lộ trống vắng chỉ để lại tiếng gió xé ngang bầu trời tĩnh mịt và đen tối
Vũng Tàu chào đón em với xóm chài nhọn nhịp trong nắng mai
bình minh vừa đến cũng là lúc chiếc xe khách dừng lại
nắng vàng e ấp sau tán cây, len lỏi vào mái tóc em vài vệt nắng mai
em vội vã mang chiếc cặp trên vai, nôn nóng đến ngay ngôi trường mới mà không thèm về nhà
ba duy
ba duy
này mày thèm đi học lắm à?
chưa dứt câu em đã phi vèo vèo đến trường
ba duy
ba duy
học lắm chi không biết phiền thật
lúc em rảo bước đến trường cũng là lúc…
cơn gió đưng đưa tán lá non xanh rì, chim véo von nô đùa trên cây
ánh nắng vàng chiếu qua bóng ai đang thẩn thờ bên khung cửa
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
ắt chì
sân trường mang vẻ nên thơ, yên bình khiến mắt anh không ngừng đắm chìm trong khoảng không gian an nhiên đó
bụp
nvp
nvp
gv: này Quang Anh tập trung vào
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
ui!
viên phấn bay vào đầu làm anh suýt thì té ngửa
anh cau mày, ngậm lấy đầu bút rồi lại tiếp tục ngắm cảnh mặc cho tiếng giáo viên ngân lên từng con chữ
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
giảng gì chán phèo nghe 1 năm trời vẫn thế //nói nhỏ//
anh vừa phàn nàn vài câu tiếng giáo viên bỗng im phăn phắt chừa chỗ cho giai điệu xuân vui đùa
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
*im lặng như này có phải tốt hơn không*
cạch
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
//vội quay đầy nhìn về hướng cửa lớp//
cánh cửa lớp bị đẩy ra mang theo một chàng trai bảnh bao bước vào
nvp
nvp
gv: em vào đây
cậu trai ấy có làn da trắng ngần khác xa với những cô gái ở vùng biển, mái tóc nâu mềm như bông bay phất phới theo hơi thở xuân, đôi mắt to tròn, long lanh như mặt nước trong vắt, đôi môi căng mọng như quả đào tươi cùng đôi gò má ửng hồng vì ngại ngùng làm anh thẩn thờ nhìn chằm chằm không thể rời mắt
bước chân điềm tĩnh của chàng trai thư sinh trong chiếc áo sơ mi phẳng phiu cứ như một hoàng tử vừa xé truyện bước ra
nvp
nvp
gv: giới thiệu đi em
hoàng đức duy
hoàng đức duy
tôi là Hoàng Đức Duy mong mọi người giúp đỡ
nvp
nvp
gv: đây là bạn mới lớp ta, từ nay các em giúp đỡ bạn nhé
nvp
nvp
gv: còn 1 vị trí trống em xuống đó đi
nvp
nvp
gv: Quang Anh liệu hồn mà học hành, đừng làm ảnh hưởng đến bạn mới
hoàng đức duy
hoàng đức duy
Quang Anh à…cái tên thật lạ //thì thầm//
em chậm rãi ngồi xuống vị trí bên cạnh Quang Anh đem theo ánh mắt phán xét từ trên xuống
trong mắt em bây giờ ở đây chỉ được mỗi cảnh đẹp, chẳng có gì là thú vị hơn thành phố
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
đẹp quá…
từ nảy giờ anh chăm chú quan sát tỉ mỉ từng cử chỉ hành động của em đến mức đồng tử sắp giãn hết cỡ
hoàng đức duy
hoàng đức duy
làm gì mà cậu nhìn tôi hoài vậy? //cười tươi//
hoàng đức duy
hoàng đức duy
NovelToon
miệng thì cười là thế nhưng trong lòng em thật sự đang đem lòng ghét bỏ những con người ở đây rồi
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
//tâm trí rối bời//
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
//tim đập loạn trong lòng ngực//
lúc cậu nở nụ cười cũng là lúc trái tim anh dường như hững đi vài nhịp
em cười đẹp tựa nắng mai, ấm áp giữa gió xuân se lạnh
hoàng đức duy
hoàng đức duy
sao đật mặt ra đấy, thôi kệ cậu vậy
đợi em quay đi, lúc này tâm trí anh mới bình tĩnh
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
ơ…này.. //lí nhí//
đường đường là một thằng phá phách nay lại bị tiếng sét ái tình đánh ngang qua làm cho khờ khạo!
end
ốc sên
ốc sên
hơi ngắn á ta
Hot

Comments

thích allrhy

thích allrhy

chăm hơn tôi rồi

2025-05-19

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play