3 quả xoài "đặc biệt"

quỹ đạo lớp học quay về, em âm thầm lật từng trang sách hồng xem xét
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
mày là người thành phố à?
đầu anh gục xuống bàn khẽ hỏi
hoàng đức duy
hoàng đức duy
đã từng đấy
ngoại hình em vẫn tinh khiết nhưng lời nói lại có chút sắt nhọn
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
mày sinh năm bao nhiêu?
em thoáng sững người, bởi lẽ chả phải ai học lớp 10 thì cũng ở độ tuổi 16 mà nhỉ?
hoàng đức duy
hoàng đức duy
năm nay tôi 16
em nghiêng người sang phía anh, tay chống càm đưa ánh mắt vừa nghi hoặc lại vừa có gì đó cợt nhả
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
à
hoàng đức duy
hoàng đức duy
sao vậy?
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
không có gì đâu
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
mà này mày canh cho tao ngủ đi, cảm ơn người đẹp nhiều
em chưa kịp phản ứng thì đã nghe tiếng “khò,khò”
nhìn anh như chú rái cá nằm im thin thít trên mặt biển mà đánh một giấc ngon lành khiến cậu bậc cười nhẹ
hoàng đức duy
hoàng đức duy
đúng là ngốc, không học thì không có tương lai đâu~ //chọt vào đầu rái cá//
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
ưm~
anh gục đầu quay đi cứ đáng iu thế nào
ánh dương buông trên đôi vai anh, gió đưa từng hồi vào mái tóc
đôi mắt em chợt bị thu hút vào dáng vẻ này
hoàng đức duy
hoàng đức duy
nhìn kĩ thì…cũng không xấu lắm //mỉm cười nhẹ//
nói rồi em quay đi, mặc cho anh kéo một giấc ngon lành
trống trường rộn ràng hồi trống dài, báo hiệu một giờ ra chơi đã đến
vừa nghe tiếng trống, anh phóng như bay với hội anh em đi đâu mất
để lại em nằm dài trên chiếc bàn bình dị, nhớ ngày nào lớp học của em đầy tiện nghi và hiện đại, đến trường ai ai cũng lắm tiền mà giờ đây lớp học lại nghèo nàn như thế
em đưa mắt nhìn trái nhìn phải, lớp học tuy có phần đứng tuổi nhưng vẫn rất sạch sẽ
bề mặt bàn học ở đây được làm bằng bằng gỗ, chi chít vết điêu khắc, nghịch vẽ, chứng tỏ nó đã từng đón tiếp bao thế hệ học sinh
bên cạnh đó, còn có chiếc bảng đen nằm chiễm chệ trên bục giảng, khác với chiếc bảng trắng được thầy cô viết bằng bút lông ở trường cũ của em
ở đây không có máy chiếu càng không có điều hoà nhưng lại đón trọn những cơn gió mùa xuân mát lạnh từ ô cửa sổ to và dài
hoàng đức duy
hoàng đức duy
nhìn thật chán… //lẩm bẩm một mình//
lớp học trống vắng không một bóng học sinh, cũng bởi ai cũng có bạn bè tụ tập nói chuyện chỉ có em là một công tử cô đơn
trái lại với sự nhàm chán của em, Quang Anh bên này lại rất vui vẻ, anh còn trổ tài trèo cây hái trộm xoài
sân trường rộng lắm, phía trước trồng toàn bằng lăng, phượng vĩ cho tụi con gái ngắm hoa, đằng sau lại trồng cả dàn cây ăn quả cho hiệu trưởng tiếp đãi khách
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
bọn mày canh bảo vệ, tao hái cho
nói rồi anh leo thoăn thoắt lên tận ngọn cây, tham lam hái lấy hái để những trái xoài chín mọng
từng trái xoài vàng ươm, thơm nồng nàn được nằm cuộn tròn trong chiếc áo sơ mi
trái xanh trái vàng thi nhau cho anh ôm trọn vào lòng
nvp
nvp
aexđ: lẹ anh ơi bảo vệ đến là chết toai cả lũ //hét vọng lên//
ốc sên
ốc sên
chú thích: aexđ-anh em xã đoàn
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
xoài năm nay ngon phết quả nào cũng to hết
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
//hít một hơi siêu sâu//
làn gió cuốn lấy mùi hương trái cây nhè nhẹ quấn chặt vào người anh làm anh thích mê
anh tranh thủ lột quả xoài vàng, ngoạm lấy một miếng to cho thật đã
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
ngọtt~
lớp vỏ xoài căng bóng. khi lột ra để lộ lớp thịt vàng căng mọng, chỉ cần cắn một miếng là vị ngọt tràn ngập khoang miệng
hương xoài ngọt ngào kết đọng lại nơi đầu lưỡi, làm anh sướng run người
tụi anh em bên dưới nhìn cảnh thì thèm chảy nước miếng liền thúc giục
nvp
nvp
aexđ: anh ơi bọn em sắp xỉu rồi mà anh còn ăn nữa chứ
nvp
nvp
aexđ: em kêu bảo vệ ra túm cổ anh cho xem
anh từ từ tụt xuống, vẻ mặt không hài lòng thấy rõ
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
bọn mày mà hối, anh không chia cho đâu
nvp
nvp
aexđ: 18 tuổi mà keo với con nít, nhanh chia cho bọn em
đám tầm 3 4 người mỗi người vài quả cầm tay, 1 quả trên miệng thế là đủ mãn nguyện rồi
Tùng!Tùng!Tùng! hồi trống quen thuộc lại vang lên
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
vãi thật ra chơi gì nhanh thế
dứt lời mạnh ai nấy chạy về lớp mong sao kịp dấu đống xoài vừa trộm
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
hộc hộc..mệt quá //thở dốc//
em ngẩng mặt nhìn anh thở hổn hển, tay cầm đống xoài từ đâu ra, miệng còn lem nhem nhìn như vừa ăn cướp
sơ mi trắng đầu giờ còn sơ vin cẩn thận đến giờ này thì lắm len bụi bẩn khiến em nhăn mặt lên giọng
hoàng đức duy
hoàng đức duy
đừng nói cậu vặt sau sân nhé
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
sao…sao mày biết??
anh ấp úng, tò mò, bởi em vừa mới đến, thường chỉ có bọn học sinh ở đây lâu mới biết được đống xoài sân sau
nhưng thôi đành gạt qua, quan trọng tính mạng trước!
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
đúng rồi đừng có méc cô nhe tao cho mày 1 quả
anh vội dúi vào tay em quả xoài to nhất, rồi cười thật tươi để lấy lòng em
hoàng đức duy
hoàng đức duy
//giả bộ nghiệm túc, mặt nghiêm lại//
nhưng chỉ vài giây sau em liền phụt cười
hoàng đức duy
hoàng đức duy
haha cậu có lòng thì tôi đành nhận, nhưng trước khi tôi tố cậu thì vết xoài trên miệng cậu đã tố cậu trước rồi
anh nghe vậy xấu hổ lấy tay chùi chùi, cứ ngỡ nãy giờ mình vẫn đẹp trai lắm còn tự tin cười nhưng thật ra lại bị vết xoài trên miệng phong ấn
nguyễn quang anh
nguyễn quang anh
này đừng có cười nữaa
hoàng đức duy
hoàng đức duy
Hahahaa
em cười khoái chí ôm bụng bởi vẻ ngại ngùng của anh
hóa ra người Vũng Tàu cũng dễ thương lắm!
À không là nhờ có anh người Vũng Tàu trong mắt em mới đáng iu như này mới đúng!
end

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play