[Tokyo Revengers] [Izana] Chưa Bao Giờ Quên Anh
Gia Đình?
Con nhỏ t/gia
Occ nha mình sẽ thay đổi tình tiết nha Không đọc thì đi ra ngoài ko toxic nếu đọc thì đừng báo cáo Ooc nha
Kokonoi và Yukiko là 2 anh em ruột
Lúc này Yukiko 6 tuổi Kokonoi 9 tuổi
Những buổi sáng rộn rã tiếng cười, mẹ nấu bữa sáng, ba đọc báo, còn Kokonoi thì luôn tìm cách trêu chọc cô
Một buổi sáng mùa xuân, nắng xuyên qua cửa sổ, hương bánh pancake lan tỏa khắp gian bếp
Yukiko Kokonoi
// tay cầm dĩa pancake, mắt lấp lánh vui vẻ //
Anh Hai! Hôm nay em làm bánh đó!
Kokonoit Hajime
// khoanh tay dựa vào ghế, nhướng mày //
Thật không? Để anh thử xem có ăn được không đã.
Ba
// cười lớn, đặt tờ báo xuống bàn //
Con gái ba chắc chắn giỏi nhất rồi.
Mẹ
// xoa đầu cô , ánh mắt dịu dàng //
Nhưng đừng cho quá nhiều đường như lần trước nhé.
Yukiko Kokonoi
// bật cười//
Đó chỉ là một buổi sáng bình thường, nhưng với cô, đó là hạnh phúc
Những ngày tháng ấy, cô cứ nghĩ sẽ kéo dài mãi mãi
Thời gian trôi qua,Yukiko nhận ra ba bắt đầu về muộn hơn
Những bữa cơm tối dần trở nên trống vắng
Mẹ vẫn ngồi đó, chờ đợi. Kokonoi vẫn im lặng ăn
cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra
khi Yukiko đi học về, cô thấy mẹ ngồi trong phòng khách, mắt đỏ hoe
Yukiko Kokonoi
// đặt cặp xuống, lo lắng //
Mẹ… Mẹ sao vậy?
Mẹ
// vội lau nước mắt, gượng cười //
Không sao đâu con gái, chỉ là bụi bay vào mắt mẹ thôi.
NhưngYukiko biết, mẹ đang nói dối
Yukiko Kokonoi
Một chiếc khuyên tai của phụ nữ lạ nằm trên ghế sofa sao?
Ông hay cầm điện thoại cười một mình, về nhà với mùi nước hoa lạ. Và có một người phụ nữ thường xuyên xuất hiện
Bà ta đẹp. Sắc sảo. Hoàn hảo theo cách mà Yukiko cảm thấy đáng sợ
Cô vô tình đi ngang qua phòng ba mẹ
Mẹ
// giọng run run, đầy tổn thương //
Cô ta là ai?
Ba
// thở dài, lạnh lùng //
Chuyện không quan trọng.
Mẹ
// siết chặt nắm tay //
Không quan trọng? Anh có biết anh đang phá hủy gia đình này không?
Ba
// cười nhạt, giọng mệt mỏi //
Chính em cũng biết, tình cảm giữa chúng ta không còn như trước.
Mọi chuyện cứ thế tệ hơn.
Mẹ dần trở nên cáu gắt. Ba càng xa cách hơn.
Một ngày nọ, khi Yukiko đi học về, cô thấy mẹ quăng một ly nước xuống sàn
Mẹ
// hét lên, mắt đỏ ngầu //
Anh có thể nói thẳng là anh không còn yêu tôi nữa không?!
Ba
// đứng yên, ánh mắt lạnh băng //
Phải. Tôi không còn yêu em nữa.
Yukiko Kokonoi
// run rẩy đứng sau cánh cửa, hai tay nắm chặt //
Yukiko Kokonoi
// không thể tin vào tai mình//
Yukiko Kokonoi
// giật mình nhìn qua khe cửa ba đã tát mẹ//
Lần đầu tiên trong đời, cô thấy ba ra tay với mẹ
Kokonoit Hajime
// lao đến, chắn trước mặt mẹ, ánh mắt giận dữ //
Ba đang làm cái gì vậy?!
Ba
// nhíu mày, giọng trầm xuống //
Ba không muốn ồn ào nữa, chấm dứt đi
Mẹ
// cười nhạt, nước mắt rơi xuống //
Phải, chấm dứt đi.
Comments