|Tokyo Revengers •Alltakemichi| Màu Máu
C1. Bất lực
Takemichi không nhớ rõ đó là khi nào
chỉ biết rằng hôm đó trời mưa rất to
sấm chớp cuồng phong từ xa thi nhau kéo đến
những âm nhanh đùng ành thay phiên nhau nện vào khoảng trời đã phủ một tầng âm ưu ấy
cơn mưa nặng hạt bắt đầu rơi xuống
nhiều người không hẹn mà cùng nhau tìm chỗ trú
tiếng chân vội vã, âm thanh ồn ào hòa cùng vào nhau vô cùng hỗn độn
dưới cơn mưa dữ dội dây dẵng ấy, takemichi mặc cho mọi thứ xung quanh có ồn ào xoay chuyển, đến cả bị nước mưa tạt vào mặt đến mức đau rát
cả người ướt sũng, đôi chân thất thỉu vẫn cứ đi trong màn mưa
nhiều người không khỏi nhìn cậu bằng ánh mắt khó hiểu
takemichi với đôi mắt vô hồn tự hỏi:
rõ ràng cậu đã cố gắng nhiều lắm
tại sao vẫn không thể cứu vãn
tại sao mikey vẫn bị kéo vào bóng tối
vì sao baji, emma, daken, hina, chifuyu,.. vẫn chết
đã biết bao lần cậu quay về quá khứ
số lần nhiều đến mức cậu không còn thể đếm được nữa
rốt cuộc là cậu sai ở đâu
Chỉ những vết thương không lành trên cơ thể là minh chứng cho mọi nổ lực của cậu
là nổi đau khi phải chứng kiến những người mình yêu quý ngã xuống hoặc là sự bất lực của bản thân...
Hanagaki Takemichi
Aaaaaaaaaaaa
cậu ngước mặt lên trời, thầm than thân trách phận
sự đau rát do cơn mưa mang tới cũng không thể khiến cậu tỉnh táo
Hanagaki Takemichi
Mọi thứ đâu phải như thế này, không nên như thế này... "lẩm nhẩm"
Hanagaki Takemichi
lẽ ra mình đã có thể kết hôn với hina
Hanagaki Takemichi
lẽ ra mình nên sống hạnh phúc
Hanagaki Takemichi
Mọi người nên còn sống
Hanagaki Takemichi
toman...mikey
khi mà dưới cơn mưa mọi người đều có cho mình một chỗ núp
takemichi cậu không có nổi một chiếc ô
cậu không có nơi để đi, không còn chỗ để về...
cậu ước gì mọi thứ chưa từng xảy ra
ước gì nổi đau không bao giờ tồn tại
và rồi cậu tự hỏi, liệu thời gian có cho cậu thêm một cơ hội nữa không.
ngay khi suy nghĩ ấy vừa lóe lên
âm thanh của chiếc xa tải từ xa lau vút tới trong màn mưa
nó xuất hiện trước mặt cậu, càng ngày càng gần
cậu nhìn thấy, nhưng lại đứng yên, không né
nhiều người dân ở hai bên đường thấy chiếc xe chạy tới với tốc độ cao, liền hoảng hốt
thấy cậu không nhúc nhích, vài người còn hoảng loạn vung dù định chạy ra kéo cậu vào
người dân
Aaaa không kịp rồi
người dân
Aaaaaaaaaa tại nạn rồi
chỉ là không hiểu sao cậu không muốn né
chân cậu lúc ấy không nhúc nhích được
Hoặc chắc vì cậu muốn thế
có lẽ cậu đã quá mõi mệt hay chăng
đã đến lúc cậu cũng cần một kết thúc cho mình
Hanagaki Takemichi
ha ha " thở hổn hển"
takemichi nằm trên vũng máu
cậu hình như vẫn còn một chút ý thức, nhưng tai lại không thể nghe được gì nữa, dù đang có rất nhiều người xung quanh
thế nhưng cơ thể đã mất cảm giác hoàn toàn
dù thế tim cậu vẫn thấy đau
cậu biết mình sắp chết rồi
cậu sẽ sớm gặp lại những người bạn cũ
bỗng nhiên cậu thấy vui quá
hóa ra sau rất nhiều lần cận kề cái chết, cái chết thật sự đến không đáng sợ như vậy
Hanagaki Takemichi
Mọi người ơi... để mọi người chờ lâu quá, tôi đến với mọi người đây
Hanagaki Takemichi
hina anh về với em
ngày hôm ấy takemichi đã chết như thế đó
mặt trời rồi cũng sẽ lặn để nhường chỗ cho bóng đêm
Tokyo sau ngày đó phủ một tầng mây u ám, kéo dài cả ngàn năm
chẳng còn ánh sáng nào xuất hiện
dáng vẻ nổ lực của chàng trai tóc vàng năm ấy rồi cũng sẽ bị lãng quên theo thời gian
ôi ánh dương của tôi... mặt trời nhỏ của tôi
Comments
著者は人生に退屈している
tác giả chắc viết văn giỏi lớp lắm
2025-03-02
6
khả hân
chào tác giả nhé ♪☆\(^0^\) ♪(/^-^)/☆
2025-03-08
0
Sam Sam
tác giả chuyên văn hả:)
2025-03-24
1