[ Đản Xác ] Tình Mình Từ Cơn Mưa !

[ Đản Xác ] Tình Mình Từ Cơn Mưa !

Chương 1

_
Mùa hạ, mùa những cơn mưa đầu mùa bắt đầu đổ xuống.
Mùa mà dòng người tấp nấp vội vã chạy, người mang ô người còn không mặc cả áo mưa mà đi về.
Lúc ấy, tại một quán coffee nhỏ.
: Cà phê của quý khách đây. *đưa ly cafe cho cô*
Trần Kha
Trần Kha
Được, tôi cảm ơn. *nhận lấy*
: Cảm ơn quý khách, lần sau ghé qua ạ.
Quán coffee này không quá lớn, nhưng cũng khá đông khách, chủ yếu là vì view ở đây rất đẹp, lại yên bình.
Trần Kha
Trần Kha
*Nhìn ra cửa sổ*
Trần Kha
Trần Kha
"Mưa hôm nay lại lớn hơn rồi."
Trần Kha
Trần Kha
*Đi ra phía cửa*
Trần Kha
Trần Kha
*Nhìn thấy ai đó*
Cô khẽ nhìn thì thấy 1 bóng của 1 cô gái đang đứng dưới mái hiên của quán, hình như vừa tấp vào để trú mưa, người cũng khá ướt rồi.
Trần Kha
Trần Kha
*Mở ô rồi tiến lại che giúp*
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Hửm? *nhìn sang*
Trần Kha
Trần Kha
"Ra là người quen."
Trần Kha
Trần Kha
Học bá Trịnh, cậu sao lại đi ngoài mưa mà không mang ô thế?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Ồ, là cậu sao?
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Ừm, tôi chỉ đi mua một chút đồ. Vậy mà trời mưa bất chợt nên tôi không trở kịp.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Lúc đi chỉ thấy trời hơi tối thôi.
Trần Kha
Trần Kha
Tối thì phòng theo ô chứ, ướt người rồi kìa.
Trần Kha
Trần Kha
Đầu mùa này cũng dễ bị cảm lắm, cẩn thận vẫn hơn.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Ừm.
Trần Kha
Trần Kha
Ừm... về không? Tôi đưa cậu về.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Thế có phiền cậu không?
Trần Kha
Trần Kha
Không phiền. *cười nhẹ, bỏ một tay vào túi quần*
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
*Thoáng dao động* Vậy... cảm ơn nhé.
Trần Kha
Trần Kha
Không gì.
Và rồi cô cùng nàng đi về trong cơn mưa tầm tã, trên đường đi hai người thi thoảng lại trò chuyện với nhau, không khí như ấm đi giữa mưa lạnh vậy.
Hai người là bạn học cùng trường, nhưng không cùng lớp. Nàng chỉ biết cô qua vài lần cô giao bài tập tuần cho mình, và cô cũng hay bắt chuyện.
Còn cô? Cô thực ra là thích nàng, nói đúng hơn là đơn phương và thích nàng vì vẻ ngoài đơn giản, không quá cầu kỳ và không son phấn loè loẹt, nàng có thể nói, không cần đánh phấn hay makeup vẫn đẹp như tiên nữ trong mắt cô.
Vì điều này mà cô đơn phương nàng cũng được 2 năm rồi.
...
Trước Trịnh gia.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Đến nhà tôi rồi.
Trần Kha
Trần Kha
Ừm.
Trần Kha
Trần Kha
Vào nhà cẩn thận, nhớ đừng tắm nước lạnh đấy, cảm ra cho xem.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Rồi, tôi lớn rồi mà.
Trần Kha
Trần Kha
*Cười nhẹ* Sợ cậu bị cảm thôi, lúc đấy ai mà chăm chứ.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Được rồi, về đi.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Cũng muộn rồi.
Trần Kha
Trần Kha
Ừm.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
*Quay lưng, định đi*
Trần Kha
Trần Kha
*Nhíu mày*
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
*Quay lại nhìn cô* Sao còn chưa đi?
Trần Kha
Trần Kha
Cậu vào nhà an toàn rồi thì tôi đi.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Haiz, hết nói nổi.
Trịnh Đan Ny
Trịnh Đan Ny
Đi về mau đi. *quay phắt lại, đi nhanh vào*
Trần Kha
Trần Kha
*Nhìn nàng khuất dần*
Trần Kha
Trần Kha
*An tâm mà rời đi*
End chap
Likeeee

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play