Chương 3: Vị Phật gia không dễ đụng (3)

Trong sân trường, trước khu vực giám thị, chiếc Rolls-Royce đắt tiền sang trọng thu hút không ít ánh mắt của những sinh viên qua lại.

Giang Sơ Niệm bị Quý Khanh Hoài kéo vào ghế sau của xe, nhưng khi cô còn chưa kịp ngồi vững, Thẩm Ninh Kiều từ ngoài bỗng chen vào, vô tình khiến cô ngã úp mặt vào ngực anh.

Trong giây lát mơ hồ, Giang Sơ Niệm cảm nhận được dưới bộ ngực rắn chắc của Quý Khanh Hoài, dường như nhịp tim đang đập nhanh hơn.

Có lẽ nhận ra Giang Sơ Niệm ngả vào người Quý Khanh Hoài, Thẩm Ninh Kiều vội đỡ lấy giúp cô ngồi dậy.

Sau khi ngồi ngay ngắn lại, Giang Sơ Niệm khẽ hắng giọng cho bớt ngại ngùng. Có điều, ánh mắt của Quý Khanh Hoài vẫn dán chặt trên gương mặt cô.

“Ninh Kiều.”

Bỗng nhiên bị Quý Khanh Hoài gọi tên, Thẩm Ninh Kiều giật bắn mình, vội quay qua đáp: “Dạ?”

“Tiền tiêu vặt tháng này… không còn nữa.”

Về cuối câu, giọng của Quý Khanh Hoài có hơi chậm lại. Thẩm Ninh Kiều khó hiểu nhăn mặt, cố ra sức biện minh: “Cậu, con đánh nhau với bạn học vì bảo vệ Niệm Niệm mà.”

Thẩm Ninh Kiều giải thích với Quý Khanh Hoài, nhưng tay lại lắc cánh tay Giang Sơ Niệm như muốn cầu cứu.

Hiểu ý, cô cũng vội nói đỡ vào: “Cậu nhỏ, quả thật là bọn họ gây sự trước, Ninh Kiều vô tội.”

Quý Khanh Hoài yên lặng cúi đầu nhìn Giang Sơ Niệm, sau một hồi lâu, anh mới dời ánh mắt sang chỗ khác: “Chỉ có lần này.”

Thành công giữ được tiền tiêu vặt, Thẩm Ninh Kiều kích động, lần nữa lại sơ ý đẩy ngã Giang Sơ Niệm vào người Quý Khanh Hoài.

Mà Quý Khanh Hoài cũng theo phản xạ nắm lấy bàn tay của Giang Sơ Niệm đang đặt trên đùi giữ lại.

Cả người Giang Sơ Niệm cứng ngắt không dám động, Thẩm Ninh Kiều biết bản thân lại tiếp tục gây chuyện nên vội vàng giơ tay ra đỡ lấy cô.

Chỉ là, khi cánh tay Thẩm Ninh Kiều vừa giơ về phía Giang Sơ Niệm, ánh mắt sắc bén của Quý Khanh Hoài đột nhiên hướng thẳng về cô nàng.

Thẩm Ninh Kiều lập tức rụt tay lại, chuyển người ngồi thu mình một góc, đầu óc cũng bừng tỉnh. Nhờ có ánh mắt kỳ lạ đó của anh, cô nàng dường như cũng hiểu ra lý do thật sự bị cắt tiền tiêu vặt.

Tròng đen của Thẩm Ninh Kiều lén lút chuyển động thăm dò, cuối cùng vẫn không nhịn được phải giơ tay che miệng cười trộm.

Phía bên này, Giang Sơ Niệm cứng nhắc ngồi thẳng người dậy, ánh mắt lúng túng không biết đặt chỗ nào. Tuy trông Quý Khanh Hoài có vẻ khó gần, nhưng cô phải thừa nhận khi ở gần, anh lại mang cảm giác rất ấm áp, an toàn.

Ngày trước còn ngây thơ, Giang Sơ Niệm có thể xem như người thân trong nhà tương tác với nhau. Nhưng bây giờ cô đã hai mươi tuổi, suy nghĩ và cảm xúc sẽ có sự dao động rất khác biệt.

Hơn hết, Quý Khanh Hoài là người Giang Sơ Niệm mãi mãi không với tới. Vì vậy cô không thể tự lừa dối bản thân, tự đào hố rồi tự chôn mình trong thứ tình cảm khó nói.

Đợi một lúc Tần Thanh ra tới, xe cũng bắt đầu khởi động chuyển bánh.

Về nhà chính của ông bà Quý, xe dừng lại trong khuôn viên, Thẩm Ninh Kiều ôm cặp mở cửa bước xuống, Giang Sơ Niệm cũng định xuống theo nhưng bỗng bị bàn tay của Quý Khanh Hoài giữ lấy.

Giữa lúc cô còn đang khó hiểu, Thẩm Ninh Kiều đứng ngoài xe nói vào: “Niệm Niệm, tớ học đàn xong sẽ tìm cậu, cậu… chơi với cậu tớ đi.”

Dứt lời Thẩm Ninh Kiều đã chạy vào nhà, Giang Sơ Niệm khó xử nhìn qua Quý Khanh Hoài, cố gắng nặn ra một nụ cười ngượng.

Xe tiếp tục đi trên một lối mòn giữa khoảng sân lớn, cuối cùng dừng lại trước một căn nhà gỗ.

Quý Khanh Hoài là người thích yên tĩnh và thờ Phật, thế nên nơi ở của anh là một nơi vô cùng tĩnh lặng, ngay cả phong cách thiết kế lẫn nội thất đều mang hơi hướng tự nhiên tối giản, gần gũi với thiên nhiên.

Đến nơi, Quý Khanh Hoài xuống xe trước, anh thuận tay cầm cặp giúp Giang Sơ Niệm, cùng cô đi vào trong.

Giang Sơ Niệm ngồi ở phòng khách chờ, Quý Khanh Hoài treo áo khoác lên giá treo gần cửa ra vào, tiếp đó đi lấy hộp thuốc y tế lại chỗ cô.

Ngồi xuống bên cạnh Giang Sơ Niệm, Quý Khanh Hoài đặt vòng chuỗi lên hộp gỗ trên bàn, sau đó giúp cô sát trùng vết thương ở đuôi chân mày và khóe miệng.

Vừa dùng tăm bông thấm thuốc đỏ lau vết thương cho Giang Sơ Niệm, Quý Khanh Hoài vừa kiên nhẫn dặn dò: “Sau này Ninh Kiều đánh nhau thì tránh xa ra một chút, da thịt nó dày chịu được vết thương.”

Nghe đến đây, Giang Sơ Niệm không nhịn được mím môi nhịn cười. Quý Khanh Hoài đối xử với cháu gái phũ phàng, khó trách Thẩm Ninh Kiều vẫn luôn miệng trách móc.

“Cậu nhỏ, con đã hai mươi tuổi rồi.”

Ý Giang Sơ Niệm muốn nói rằng cô đã lớn, cô có thể tự bảo vệ chính mình, đáp trả những người ức hiếp mình và tự chịu lấy hậu quả. Nhưng không rõ vì sao, khi nghe câu này từ miệng cô, động tác của Quý Khanh Hoài có hơi khựng lại.

Trong chốc lát, hai ánh mắt giao nhau trong khoảng cách gần, Giang Sơ Niệm ngại ngùng nhìn đi nơi khác, cổ họng cũng không tự chủ nuốt khan nước bọt một cái.

Nét mặt Quý Khanh Hoài thoáng chút đăm chiêu, khẽ hỏi: “Đến tuổi yêu đương rồi?”

“Dạ?”

Giang Sơ Niệm kinh ngạc nhìn thẳng lại vào Quý Khanh Hoài. Bấy giờ ánh mắt anh lại chuyển từ đuôi chân mày xuống vết thương ở khóe miệng cô.

Trái tim mất khống chế, lý trí mất điều khiển, Quý Khanh Hoài bỗng buông lỏng tay, hạ người hôn lên vết thương ở khóe môi Giang Sơ Niệm.

Trước hành động của anh, linh hồn của cô tựa như bị bay ra khỏi thể xác. Giống như dù có đánh chết, cô cũng không tin chuyện vừa xảy ra là thật.

“Chủ tịch Quý…”

Nghe tiếng Tần Thanh, Giang Sơ Niệm giật mình rụt người, cô xoay đầu ra phía cửa, đúng lúc bắt gặp biểu cảm vừa kinh ngạc vừa khó tin của anh chàng. Đến lúc này, máu huyết dưới da cô bỗng sôi sục, tê rần đến ngứa ngáy.

Giang Sơ Niệm cứng nhắc xoay đầu nhìn lại Quý Khanh Hoài, dáng vẻ anh vẫn rất điềm thản thu dọn hộp y tế như không có gì xảy ra, nhưng khóe môi đang cong lên kia đã tố cáo ngược lại.

Quá xấu hổ, Giang Sơ Niệm vội vàng bật dậy, ôm cặp tìm cớ chạy đi trước.

Dõi theo bóng lưng của Giang Sơ Niệm, trong đáy mắt Quý Khanh Hoài càng lộ rõ sự hứng thú: “Đến lúc… thu lưới.”

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Cậu nhỏ thiên vị quá nha, cậu xót cho mỗi người trong lòng của cậu còn cô cháu gái kia da thịt dày nên chịu khổ thoải mái ah. Chịu cậu lun ời/Facepalm//Facepalm//Facepalm/

2025-02-27

10

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Cô vk nhỏ bảo bối anh cất công chăm nom bao năm, giờ cũng tới lúc thu lưới lấy lại cả vốn lẫn lời rồi. Ngày này giờ này phút này anh chờ đã lâu/Chuckle//Chuckle//Chuckle//Chuckle/

2025-02-27

13

NgọcAnh99

NgọcAnh99

Chúc mừng tác phẩm mới nhé tác giả/Rose//Rose/

2025-02-27

7

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Vị Phật gia không dễ đụng (1)
2 Chương 2: Vị Phật gia không dễ đụng (2)
3 Chương 3: Vị Phật gia không dễ đụng (3)
4 Chương 4: Ý tứ rõ ràng (1)
5 Chương 5: Ý tứ rõ ràng (2)
6 Chương 6: Ý tứ rõ ràng (3)
7 Chương 7: Ý tứ rõ ràng (4)
8 Chương 8: Ý tứ rõ ràng (5)
9 Chương 9: Ý tứ rõ ràng (6)
10 Chương 10: Ý tứ rõ ràng (7)
11 Chương 11: Ý tứ rõ ràng (8)
12 Chương 12: Người giấu trong lòng (1)
13 Chương 13: Người giấu trong lòng (2)
14 Chương 14: Bí mật chưa tiết lộ (1)
15 Chương 15: Bí mật chưa tiết lộ (2)
16 Chương 16: Tư tưởng sai lệch (1)
17 Chương 17: Tư tưởng sai lệch (2)
18 Chương 18: Tư tưởng sai lệch (3)
19 Chương 19: Bí mật bị lộ (1)
20 Chương 20: Bí mật bị lộ (2)
21 Chương 21: Bí mật bị lộ (3)
22 Chương 22: Quả báo nhãn tiền (1)
23 Chương 23: Quả báo nhãn tiền (2)
24 Chương 24: Quả báo nhãn tiền (3)
25 Chương 25: Quả báo nhãn tiền (4)
26 Chương 26: Quả báo nhãn tiền (5)
27 Chương 27: Quả báo nhãn tiền (6)
28 Chương 28: Quả báo nhãn tiền (7)
29 Chương 29: Quả báo nhãn tiền (8)
30 Chương 30: Tính toán cho tương lai (1)
31 Chương 31: Chuyện không thể ngờ (2)
32 Chương 32: Chuyện không thể ngờ (3)
33 Chương 33: Chuyện không thể ngờ (4)
34 Chương 34: Chuyện không thể ngờ (5)
35 Chương 35: Tính toán cho tương lai (1)
36 Chương 36: Tính toán cho tương lai (2)
37 Chương 37: Tính toán cho tương lai (3)
38 Chương 38: Tính toán cho tương lai (4)
39 Chương 39: Kết thúc viên mãn (1)
40 Chương 40: Kết thúc viên mãn (2)
41 Ngoại truyện: Góc nhìn của Quý Khanh Hoài
Chapter

Updated 41 Episodes

1
Chương 1: Vị Phật gia không dễ đụng (1)
2
Chương 2: Vị Phật gia không dễ đụng (2)
3
Chương 3: Vị Phật gia không dễ đụng (3)
4
Chương 4: Ý tứ rõ ràng (1)
5
Chương 5: Ý tứ rõ ràng (2)
6
Chương 6: Ý tứ rõ ràng (3)
7
Chương 7: Ý tứ rõ ràng (4)
8
Chương 8: Ý tứ rõ ràng (5)
9
Chương 9: Ý tứ rõ ràng (6)
10
Chương 10: Ý tứ rõ ràng (7)
11
Chương 11: Ý tứ rõ ràng (8)
12
Chương 12: Người giấu trong lòng (1)
13
Chương 13: Người giấu trong lòng (2)
14
Chương 14: Bí mật chưa tiết lộ (1)
15
Chương 15: Bí mật chưa tiết lộ (2)
16
Chương 16: Tư tưởng sai lệch (1)
17
Chương 17: Tư tưởng sai lệch (2)
18
Chương 18: Tư tưởng sai lệch (3)
19
Chương 19: Bí mật bị lộ (1)
20
Chương 20: Bí mật bị lộ (2)
21
Chương 21: Bí mật bị lộ (3)
22
Chương 22: Quả báo nhãn tiền (1)
23
Chương 23: Quả báo nhãn tiền (2)
24
Chương 24: Quả báo nhãn tiền (3)
25
Chương 25: Quả báo nhãn tiền (4)
26
Chương 26: Quả báo nhãn tiền (5)
27
Chương 27: Quả báo nhãn tiền (6)
28
Chương 28: Quả báo nhãn tiền (7)
29
Chương 29: Quả báo nhãn tiền (8)
30
Chương 30: Tính toán cho tương lai (1)
31
Chương 31: Chuyện không thể ngờ (2)
32
Chương 32: Chuyện không thể ngờ (3)
33
Chương 33: Chuyện không thể ngờ (4)
34
Chương 34: Chuyện không thể ngờ (5)
35
Chương 35: Tính toán cho tương lai (1)
36
Chương 36: Tính toán cho tương lai (2)
37
Chương 37: Tính toán cho tương lai (3)
38
Chương 38: Tính toán cho tương lai (4)
39
Chương 39: Kết thúc viên mãn (1)
40
Chương 40: Kết thúc viên mãn (2)
41
Ngoại truyện: Góc nhìn của Quý Khanh Hoài

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play