Cậu vừa phải ở bệnh viện chăm Quang Anh, vừa lo chu toàn mọi chuyện trong tang lễ của ba anh. Gia đình Quang Anh có nhiều họ hàng, nhưng ai cũng bận rộn với việc riêng, chỉ có mẹ anh là người duy nhất có thể sắp xếp được. Nhưng bà cũng đang quá đau lòng để gánh vác tất cả.
Vì vậy, mọi chuyện đều đổ dồn lên vai Duy.
Cậu chạy qua chạy lại giữa nhà tang lễ và bệnh viện, thậm chí còn chẳng có thời gian nghỉ ngơi. Nhưng điều duy nhất cậu quan tâm là sức khỏe của Quang Anh.
Hoàng Đức Duy
Anh có muốn ăn gì không? //vừa mở hộp cháo vừa hỏi//
Quang Anh lắc đầu, ánh mắt trống rỗng nhìn ra cửa sổ.
Nguyễn Quang Anh
Em cứ lo cho ba anh đi, anh không sao.
Hoàng Đức Duy
Anh đang bệnh, đừng nói là không sao! //bật lên, giọng nghẹn lại// Anh nghĩ em có thể yên tâm để anh một mình thế này sao?
Quang Anh im lặng, rồi thở dài. Anh vươn tay, kéo Duy lại gần.
Nguyễn Quang Anh
Anh xin lỗi... Anh chỉ không biết phải đối diện thế nào thôi.
Hoàng Đức Duy
Không sao. Em sẽ ở đây với anh. Mọi chuyện, cứ để em lo.
Những ngày tiếp theo trôi qua trong sự hỗn loạn của nỗi đau và trách nhiệm. Đức Duy cố gắng điều phối mọi thứ—từ việc lo hậu sự cho ba Quang Anh, trấn an mẹ anh, cho đến việc chăm sóc người yêu của mình.
Có những đêm, cậu chỉ chợp mắt được một hai tiếng, rồi lại phải thức dậy chạy giữa hai nơi.
Mẹ Quang Anh nắm tay cậu, đôi mắt đầy biết ơn.
???
Mẹ Quang Anh: Duy à, nếu không có con, bác cũng không biết phải làm thế nào nữa...
Hoàng Đức Duy
//mỉm cười// Đây là điều con nên làm mà bác.
Nhưng dù cố tỏ ra mạnh mẽ đến đâu, cậu cũng chẳng thể che giấu được đôi mắt trũng sâu vì thiếu ngủ.
Tối hôm đó, khi quay lại bệnh viện, cậu ngồi xuống bên giường Quang Anh, nhìn anh một lúc lâu.
Nguyễn Quang Anh
// mở mắt, thì thầm// Em mệt rồi phải không?
Hoàng Đức Duy
Không //lắc đầu, nhưng mắt đã díp lại//
Nguyễn Quang Anh
Ngủ đi. //kéo cậu lại, vòng tay ôm lấy// Anh ở đây rồi.
Đức Duy khẽ nhắm mắt, nhưng một giọt nước mắt đã rơi xuống.
Cậu không muốn khóc. Nhưng lúc này đây, giữa hai nỗi đau—sự mất mát của gia đình và nỗi sợ mất đi người mình yêu—cậu chẳng thể kìm nén được nữa.
Comments
Bngoccc:)))
Đề nghị ra dài hơn đi ạaaa
2025-03-05
0