Chương 5

__________
Quang Anh đã xuất viện, nhưng anh không còn là chính mình nữa. Mất mát quá lớn khiến tâm trạng anh rơi vào một hố sâu vô tận. Ngày hôm đó, trời đổ cơn mưa nặng hạt, nhưng anh cứ đứng trước cửa sổ, ánh mắt trống rỗng nhìn vào khoảng không.
Duy đặt một tách trà nóng lên bàn, nhẹ nhàng kéo tay anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh nghỉ một chút đi, đừng đứng như vậy nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy... nếu em mất đi một người quan trọng nhất, em sẽ làm gì?
Duy lặng người, nắm lấy bàn tay lạnh buốt của anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em sẽ đau lòng. Nhưng em sẽ cố gắng sống tiếp, vì người đó chắc chắn không muốn thấy em gục ngã.
Quang Anh cười nhạt, đôi mắt không chút ánh sáng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không mạnh mẽ được như em rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//siết chặt tay anh// Vậy để em mạnh mẽ thay anh.
Nhưng sóng gió chưa dừng lại ở đó. Một tuần sau tang lễ, một người lạ mặt xuất hiện trước cửa nhà Quang Anh. Ông ta đưa ra một tờ giấy, giọng điềm nhiên
???
???
Ba cậu còn nợ tôi một khoản tiền lớn. Giờ ông ấy mất rồi, trách nhiệm này thuộc về cậu.
Quang Anh tái mặt. Đức Duy đứng ngay bên cạnh, nhìn tờ giấy với ánh mắt sắc lạnh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cần bao nhiêu?
???
???
//nheo mắt// Năm trăm triệu.
Quang Anh nắm chặt tay, móng tay gần như cắm vào da thịt. Anh chưa bao giờ biết ba mình có một khoản nợ lớn đến vậy.
Duy kéo anh ra sau, đối diện với người đàn ông kia.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chúng tôi sẽ lo. Nhưng hãy cho chúng tôi thời gian.
Người đàn ông nhếch môi cười, ánh mắt đầy ẩn ý
???
???
Vậy thì tôi sẽ quay lại sớm thôi. Hy vọng các cậu sẽ có cách giải quyết.
Khi cánh cửa đóng lại, Quang Anh ngồi sụp xuống. Duy ôm lấy anh, giọng chắc nịch
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không đơn độc. Chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết chuyện này.
Những ngày sau đó, Quang Anh gần như không thể ngủ yên. Cơn ác mộng về nợ nần, về sự mất mát của ba anh cứ ám ảnh mỗi đêm. Duy vẫn luôn bên cạnh, nhưng cậu biết rõ, những điều này không thể dễ dàng vượt qua.
Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi trong phòng khách, Duy quay sang nói với anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em đã tìm hiểu một số cách. Nếu anh đồng ý, em có thể vay mượn giúp anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười nhạt// Duy, em nghĩ anh đáng giá đến mức ai cũng sẵn sàng cho vay sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cau mày// Đừng nói như vậy. Anh còn có em. Chúng ta không thể để chuyện này đè bẹp anh được.
Quang Anh nhìn cậu thật lâu, rồi đột ngột đứng dậy, đi về phía cửa. Duy vội vã chạy theo
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đi đâu vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh có cách riêng. Em đừng lo.
Nhưng làm sao Duy có thể không lo lắng? Cậu đứng chôn chân một lúc, rồi quyết định đi theo.
Quang Anh dừng lại trước một quán bar sang trọng, ánh đèn neon chiếu rọi lên khuôn mặt tái nhợt của anh. Anh chậm rãi bước vào, tiến về phía một người đàn ông trung niên đang ngồi trong góc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi muốn một giao dịch.
Người đàn ông nheo mắt, môi nhếch lên đầy thích thú
???
???
Ồ? Cậu đang muốn bán thứ gì đây?
Quang Anh nắm chặt tay, hít một hơi thật sâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bản thân tôi. Chỉ cần ông giúp tôi trả nợ.
Duy, từ xa, nhìn thấy tất cả. Cậu siết chặt nắm đấm, lòng quặn thắt. Không, cậu sẽ không để Quang Anh làm vậy. Cậu phải ngăn anh lại, bằng mọi giá..
_______________
Bê Bê
Bê Bê
Kịch tính chưa
Bê Bê
Bê Bê
Xem Vui đét chưa???
Bê Bê
Bê Bê
NovelToon
Bê Bê
Bê Bê
Lúc tuôi up mà nó có trễ thì mn đừng cười bảo tuôi đi sau thời đại.
Bê Bê
Bê Bê
Fic này tuôi viết từ 20/2
Bê Bê
Bê Bê
Và chương này ngay 27/2

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play