[ RhyCap ] Cái Thời Ấy...Có Một Chuyện Tình.
#2. Ngày ấy...Ta gặp được nhau
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
/Ngồi trong chiếc xe Ford của nhà ông hội đồng Nguyễn mà nhìn ra ngoài cửa kính/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
*Sao ngồi trong đây cứ thấy lành lạnh... không lẽ có ma?!* /Phản ứng của thằng nhóc lần đầu tiên ngồi trên xe hơi từ khi má đẻ ra/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
Nè! /Xoay người nhìn lên tên quan nhà Nguyễn/
Quan lại nhà Nguyễn
Gì? / Đang lái xe nhưng vẫn đáp lại lời cậu/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
Nếu tui nghe theo lời ông mà làm nô cho ông bà hội đồng thì má tui sẽ hết nợ luôn đúng không?/ Ngây ngô nhìn ông ta/
Quan lại nhà Nguyễn
Ừ, nếu mà mày làm tốt
Quan lại nhà Nguyễn
Không chỉ hết nợ mà má mày còn hết kiếp/Giọng nhỏ dần, ánh mắt nhìn xa xăm/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
Hả hả! hết nợ rồi còn gì nữa??/ nhìn ông/
Quan lại nhà Nguyễn
Con nít con nôi, biết nhiều làm gì, nín để ông đây còn chở mày về!/ gào lên với cậu/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
!!!/Giật mình/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
*Hỏi xíu làm gì căng dữ dậy* /lời trong lòng nào dám thốt ra/
Trước một ngôi nhà ba gian lớn
Ngôi nhà ướm lên mình một chiếc mái đỏ với màu sơn tường cam nhạc vướn bụi thời gian, trước ánh nắng ban chiều chiếu vào lại làm ngôi nhà trở nên thêm phần đẹp đẽ giữa vùng quê sông nước, nhìn vào là biết người có tiền
_Nhà ông hội đồng Nguyễn_
Quan lại nhà Nguyễn
/Đem Duy vô nhà/
Quan lại nhà Nguyễn
/Xoay đầu tìm kiếm đủ kiểu/
Quan lại nhà Nguyễn
Ông bà hội đồng đâu?? /hỏi một tên gia nhân trong nhà/
Gia nhân nhà Nguyễn
D-dạ ông thì đi lên tỉnh còn bà thì đang đi lên chợ lớn chưa dìa ạ /hoảng hồn nói/
Quan lại nhà Nguyễn
ch-/ tặc lưỡi/
Quan lại nhà Nguyễn
Nè! /nhìn Duy/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
Dạ? /Dù đang ngó nghiên xung quanh nhưng vẫn đáp lại lời ông ta/
Quan lại nhà Nguyễn
Bây giờ, tao có việc đi khỏi nhà tí, mày ở nhà đợi ông bà hội đồng dìa tao đưa mày lên gặp hai người đó
Quan lại nhà Nguyễn
Nhớ! /nghiêm giọng/
Quan lại nhà Nguyễn
Mày ở đây không chạy lung tung, lỡ mà có đổ vỡ gì, tao cho đầu mày vỡ i như dậy, nghe chưa?!
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
Dạ dạ! /gấp gáp/
Quan lại nhà Nguyễn
À quên, còn nữa, tao mà biết mày bỏ trốn là coi chừng cái nhà với con mẹ của mày đi
Quan lại nhà Nguyễn
Không toàn mạng đâu! /nói rồi xoay người bỏ đi đâu đó/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
/Đang ngồi đón gió ở dưới một góc cây xoài vì không có gì làm/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
*Nãy là ổng nói sự thật đúng không?*
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
*Vậy...nếu mình có bỏ đi, má của mình sẽ ch.ết dưới tay ông ấy?*
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
không được /nói thầm, lắc đầu dữ dội/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
Mình phải cố lên!
Có ai hiểu tâm tình của một đứa trẻ chỉ chập chững 14 không?
Ở cái thời mà mọi người đoạt mạng dựt dây nhau mà sống
Chỉ có những cơ hội ít ỏi như vậy mới cứu vớt được vài mảnh đời thoi thóp ngoài kia
Nhưng xem mình có được ông cha phù hộ cho rớt vô nhà tâm tình thiện lương hay ác nhân thất đức hay không nữa
Nhưng lần này là Duy không may rồi...
Gia nhân nhà Nguyễn
1: Nè nè!
Gia nhân nhà Nguyễn
Tới giờ rồi mau đợi đón cậu về nhanh lên!!/hối hả chạy qua chạy lại/
Hình như nhà này có một đứa con
Thấy gia nhân trong nhà hối hả như vậy chắc tên kia cũng không hiền lành gì
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
*Lại chẳng toàn công tử bột*/nghe loáng thoáng được và đánh giá/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
*Mà chắc nếu làm ở đây thì phải cẩn thận rồi, không lại chẳng toàn mạng về với má nữa*/ánh mắt nhìn xa xăm/
Biết nói gì với cậu bây giờ
Là một đứa con của một người mẹ nợ nần chồng chất dù công lưng ra làm như trâu như bò cũng không đủ tiền, hai mẹ con chỉ biết nương tựa nhau mà sống
Cậu muốn đi học lắm, thấy có mấy bạn đồng trang lứa trong vùng được cấp sách tới trường, thì sâu trong thâm tâm cậu đang nuôi nấng một ước mơ cầm viết đọc thơ
Nhưng sao giờ, tới miếng ăn còn phải chia xét từng chút, huống chi việc ngữa đầu lên một lần xin mẹ cho con được đi học
Nói đi nói lại, cậu thấy tủi thân mà chẳng biết nói với ai. Có khắc khổ tới mấy việc nói mong muốn với mẹ cậu chỉ khiến cho mẹ thêm phần khốn đốn không biết làm sao?
Vậy vào cái thời điểm hai mẹ con cậu rơi vào cái bước đường cùng ấy...
Là đã bỏ quê đi làm ăn xa bỏ má cậu một thân một mình, đớn đau tới mấy cũng im phắt cố gắng nuôi con mình đến tầng tuổi này?
Hay đã có một sự kiện diễn ra khiến ông một đi không trở về?
Có chi vì như vậy, má của cậu mới đeo cả cái đoạn đời bạc mệnh trên vai làm chi?
Có phải kiếp trước má cậu làm gì phật ý đời hay không
Giờ đây mới phải đem cái kiếp 'hồng nhan bạc phận' này buôn reo khắp nơi?
Khổ thân bà lắm khi còn cái tuổi chưa hiểu hết sự đời, chỉ có việc nhặt rau đem bán cũng gặp toàn những thứ oái oăm
Bị lừa lấy hết số tiền dành dụm bấy lâu nay mới có được, còn bị người ta c.ưỡng h.iếp tới mất một đời thiếu nữ đáng ra sẽ đẹp biết bao
Và Hoàng Đức Duy là một vật đi kèm của tên đó...
Nghe tin bà sốc lắm, chỉ cảm thấy k.inh t.ởm tên đó và chán ghét bản thân
Nhưng có lẽ dù ở thời điểm nào tình mẫu tữ cũng cao cả, thiêng liêng tới mức dù chẳng nằm trong kế hoạch của mình vẫn một lòng nuôi nấng yêu thương không than trách đời...
Ấy...tiếng xe hơi kéo dài
Làm lây chuyển sự chú ý của cậu về hướng đó
Gia nhân nhà Nguyễn
/mở cửa xe/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
/Nhìn thấy hốt hoảng núp sau cây xoài/
???
/Liếc mắt nhìn thấy cậu/
???
Ai kia? /nhìn, hỏi tên gia nhân đứng cạnh và chỉ về phía cậu/
Gia nhân nhà Nguyễn
A-dạ là người của quan hồi trưa mới đem về ạ/ nhanh chóng trả lời/
Gia nhân nhà Nguyễn
Dạ chưa kịp hỏi thăm gì thì ông quan đi mất rồi...
Gia nhân nhà Nguyễn
*Ê sợ nha cha!!!*
???
/Đi chầm chậm lại phía cây xoài/
Dù người cậu có gầy nhom cỡ nào, cây xoài có to tới đâu thì mắc người đó đâu có đui mà không thấy khi nãy hành đồng chạy núp sau cây xoài như thế nào?
Gia nhân nhà Nguyễn
*ch.ết mẹ mày rồi con ơi!!!!* /gào thét trong tâm/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
.../ từ từ đi ra/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
/khép nép như gái mới lớn/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
E-em đi trả nợ cho mẹ /giọng nhỏ xíu như sắp khóc tới nơi/
???
Ồ? *đem người về chi nữa đây??* /không quá bất ngờ gì sự có mặt của cậu
Người đó không nghĩ lại có người nhận một đứa trẻ làm việc trả nợ thế này
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
Dạ mẹ em nói là muốn hỏi tên người khác thì phải nói tên của mình trước tiên ạ.../không còn vẻ sợ sệt ban đầu/
???
hừm *ưm nếu được kêu cha cho thằng nhỏ này kè theo mình đỡ chán cũng được, khôn đấy chứ*
Nguyễn Quang Anh (16 tuổi)
Anh tên là Nguyễn Quang Anh, còn tên của nhóc là gì?
Gia nhân nhà Nguyễn
*ê nha chắc cậu bị ai sài bùa rồi sao mà hiền dậy được?!* /người đứng nhìn duy nhất từ nãy đến giờ/
Hoàng Đức Duy (14 tuổi)
Em là Hoàng Đức Duy 14 tuổi ạ /nhìn anh bằng ánh mắt tò mò/
Nguyễn Quang Anh (16 tuổi)
em nhỏ hơn anh 2 tuổi nghe, anh 16 lận / xoa đầu em/
Vậy là chỉ vì một vài sự kiện mà đã có hai trái tim một ấm một lạnh như lửa và nước làm bạn với nhau...
Có lẽ họ sẽ bươn trải kề vài nhau tới khi họ có cuộc sống riêng của mình
Những điều tốt đẹp nhất trên đời này không thể nhìn bằng mắt, mà phải cảm nhận bằng trái tim
Dolp Bi_
Ráng xong chap này trong hôm nay để cho các bạn coi tấm này;))
Dolp Bi_
Có gì cuối chuyện còn áp dụng
Comments