Chương 2

Năm Duy mười tám tuổi, Quang Anh hai mươi hai.
Cậu đã không còn là cậu bé suốt ngày bám theo anh nữa, mà đã trở thành thiếu niên nổi bật giữa giới thượng lưu—xinh đẹp, rực rỡ, kiêu hãnh như ánh nắng ngày xuân.
Hôm ấy, đại sảnh khách sạn lớn nhất thành phố được trang hoàng lộng lẫy.
Tiệc mừng sinh nhật của Duy cũng chính là tiệc thông báo đính hôn.
Cậu đứng giữa sảnh, khoác lên người bộ vest trắng thanh lịch, bên môi là nụ cười nhẹ, lặng lẽ đợi người mà cậu luôn đặt trong tim.
Quang Anh.
Anh bước vào bữa tiệc muộn hơn một chút, nhưng vẫn chiếm trọn ánh nhìn của mọi người.
Anh mặc vest đen, dáng người cao lớn, từng bước đi đều vững chãi và đầy áp lực.
Cả đại sảnh như tĩnh lại khi anh xuất hiện.
Nhưng ánh mắt anh chỉ có một người.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[khẽ nhếch môi, nâng ly rượu lên chạm vào ly của cậu, cười khẽ]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúc mừng sinh nhật em.
Duy không đáp, chỉ dùng ánh mắt dịu dàng nhất nhìn anh.
Cả khán phòng lặng đi.
Ba mẹ hai bên bước lên sân khấu, chính thức thông báo tin vui.
Ba mẹ
Ba mẹ
Chúng tôi rất vui mừng thông báo rằng hai con chúng tôi, Quang Anh và Duy, sẽ chính thức đính hôn vào tháng sau.
Tiếng vỗ tay vang lên rộn ràng, mọi người đều tán thưởng.
Cặp đôi hoàn hảo nhất giới thượng lưu.
Không ai nghi ngờ tình cảm của họ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[cầm tay Duy, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mu bàn tay cậu, giọng trầm thấp nhưng đầy chắc chắn]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta sinh ra là để dành cho nhau.
Duy cười, đôi mắt sáng lên như chứa cả bầu trời sao.
Từ nhỏ đến lớn, cậu luôn chờ đợi ngày này.
Cậu yêu anh, yêu đến mức chưa từng nghĩ đến việc từ bỏ.
Tối hôm ấy, khi mọi khách khứa đã rời đi, chỉ còn lại hai người trong phòng riêng của khách sạn.
Duy ngồi trên sô pha, đôi chân thon dài vắt chéo, tay cầm ly rượu vang đỏ, lắc nhẹ chất lỏng sóng sánh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh có vui không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[mắt cong cong nhìn anh]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[đứng trước bàn, tháo caravat ra, cúi đầu nhìn cậu]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vui.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[ngồi xuống cạnh cậu, tay ôm lấy eo cậu kéo sát vào lòng]
Duy ngước mắt nhìn anh, gương mặt xinh đẹp đến mức khiến người ta lạc lối.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy… hôn em đi.
Quang Anh không do dự.
Anh cúi đầu, môi chạm vào môi cậu, nụ hôn vừa dịu dàng vừa chiếm đoạt.
Không có ai trong căn phòng ấy, chỉ có hơi thở giao hòa và nhịp tim dồn dập.
Duy mỉm cười giữa nụ hôn, vòng tay ôm lấy cổ anh.
Đây là vị hôn phu của cậu, là người cậu yêu nhất.
Cậu nghĩ rằng, từ nay về sau, hai người sẽ mãi mãi bên nhau, không gì có thể chia cách.
Hot

Comments

hận đời vô đối

hận đời vô đối

nghe điềm😇

2025-04-19

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play