Tắm rửa sạch sẽ xong , Hoắc Nguyên Từ tùy tiện quấn lấy khăn tắm quanh hông rồi đi ra ngoài . Nam nhân dáng người cao lớn hằng năm rèn luyện cơ bắp không quá khoa trương nhưng lại tràn ngập lực lượng quả là dáng người mà bao người mơ ước .
Hắn đi tới tủ quần áo lấy ra một bộ áo ngủ màu đen rồi mặc vào , Hoắc Nguyên Từ vẫn chưa đi ngủ mà đi tới bàn làm việc tiếp tục làm việc .
Bỗng một dòng tin nhắn hiện lên Hoắc Nguyên Từ không chút để ý mà xoá đi , tiếng đánh máy lạch cạch lạch cạch vang lên trong phòng .
Mà bên phía Hoắc gia , Hoắc lão gia tử ngồi nhìn chăm chăm vào điện thoại nhưng lúc lâu vẫn chưa có người nhận tin ông khẽ thở dài .
Thôi vậy dù sao thì làm Hoắc Nguyên Từ kết hôn đã không dễ ông cũng chẳng dám mong chờ gì nhiều .
Thoáng chốc đã qua mấy ngày liền đến ngày nam nữ chủ làm đám cưới.
Hoắc Nguyên Từ không thích rườm rà vậy nên lễ cưới cũng đơn giản nhưng với thân phận của hắn cho dù làm đơn giản nhưng như vậy cũng là rất xa hoa với gia đình bình thường.
Nguyễn mẫu khoác tay Nguyễn Đường đi vào đại sảnh bà có chút co rúm mà nắm chặt Nguyễn Đường tay , bọn họ vốn chỉ là gia đình bình thường nào gặp phải trường hợp này , cũng may không có ai sẽ chú ý tới họ .
“ Ai ~ Đường Đường nha không nghĩ tới Nguyễn Thanh vậy mà lại có thể kết hôn với một một người giàu có như vậy nha “ Nguyễn mẫu muốn giảm bớt căng thẳng liền cùng nhà mình con trai khe khẽ nói nhỏ “
“ Đúng vậy mẹ chị Nguyễn Thanh cũng thật có phúc “ Nguyễn Đường cười mỉm khẽ chấn an mẹ mình , cậu hôm nay ăn mặc một bộ âu phục màu trắng tôn lên làn da trắng nõn mịn màng , thiếu niên một đôi mắt mèo hổ phách xinh đẹp khẽ chớp , sắc mặt bệnh tật nên hơi tái nhợt nhưng càng có vẻ thiếu niên yếu ớt xinh đẹp như bông hoa nhỏ .
Hai người đi tới nơi ba mẹ của Nguyễn Thanh , bởi vì tất cả mọi việc đã có Hoắc gia lo liệu nên bên nhà gái chẳng cần phải làm gì cả mọi người tụ lại ngồi ở một bàn tiệc.
Bọn họ là gia đình bình thường nên không có am hiểu giao tế giữa giới thượng lưu mà Hoắc gia cũng chẳng cần bọn họ làm gì nên chỉ đành ngồi một góc .
Nguyễn Đường vừa ngồi xuống đã được mọi người xung quanh hỏi han về sức khỏe, cậu mỉm cười ôn hoà từng câu mà trả lời câu hỏi của mọi người .
Bên này vui vẻ hoà thuận mà đối diện gần chỗ nhà gái một cô gái vẻ ngoài diễm lệ đứng đó khinh thường mà nhìn bên này .
“ Hừ , thật chẳng hiểu Hoắc gia tại sao lại chọn một người phụ nữ bình thường kia làm vợ cho Hoắc tổng chứ “ Người phụ nữ lẩm bẩm rồi xoay người đi chỗ khác .
Nguyễn Đường bên này cảm thấy hơi mắc tiểu liền nhỏ giọng nói với Nguyễn mẫu rồi rời đi .
Bởi sảnh tiệc quá rộng mà cậu cũng không hiểu rõ đường liền nhờ nhân viên phục vụ dẫn đường.
Nguyễn Đường vừa đi vừa hát nhỏ âm thanh trong vắt như tiếng suối róc rách chảy rất êm tai , cậu vừa đi vừa hát nên đến khúc cong không kịp phòng ngừa mà đâm vào một bức thịt tường .
Nguyễn Đường bị đâm đau hốc mắt ươn ướt cố nén nước mắt ngẩng đầu lên , lọt vào tầm mắt là nam nhân đường cong sắc bén cằm cậu hơi sửng sốt rồi lùi lại một bước lúc này cậu mới thấy người mà mình đâm phải .
Hơn m9 thân cao khí chất thanh lãnh , một đôi mắt đen thâm thúy lạnh lùng nhìn xuống tạo cảm giác áp bách đáng sợ .
Hoắc Nguyên Từ ánh mắt sâu thẳm đánh giá trước mắt cái này xinh đẹp thiếu niên , mắt mèo tròn tròn đáng yêu ngây ngốc nhìn hắn làm hắn không cấm liên tưởng đến con mèo nhỏ . Thân hình nhỏ xinh chỉ cao đến hắn ngực , lộ ra ngoài làn da trắng nõn mềm mại . Chỉ là khuôn mặt nhỏ hơi tái nhợt trông rất đáng thương .
Chẳng lẽ vừa rồi đâm quá mạnh làm cậu bị đau sao hắn nhíu mày nhìn thiếu niên , đang định mở miệng hỏi thăm thì thiếu niên lại trước nói .
" Thật...thật xin lỗi anh , tôi...tôi không phải là cố ý đâu mong anh thứ lỗi "Nguyễn Đường nói xong bất an ngước mắt nhìn Hoắc Nguyên Từ .
Hoắc Nguyên Từ nhìn thần sắc bất an thiếu niên thì khẽ nhíu mày nói :" Không phải là lỗi của em , tôi cũng có lỗi trong chuyện này vừa rồi không bị thương chứ "
Hắn cố ý đè thấp thanh âm biểu tình cũng trở nên ôn nhu ánh mắt quan tâm nhìn cậu .
Không hiểu sao khi nhìn vào thiếu niên hắn vốn bình tĩnh trái tim lại trở nên xao động hơn thường ngày , nó cứ nhảy không ngừng như là muốn thoát ra khỏi lòng ngực chạy tới bên thiếu niên .
" Cảm...cảm ơn anh quan tâm tôi...tôi không bị sao hết nếu đã không có chuyện gì vậy tôi xin phép đi trước " Nguyễn Đường cười gượng tính chạy đi lại bị hắn kéo lại .
" Tôi thấy mũi của em đỏ lên rồi , không thì em theo tôi về phòng của tôi bôi thuốc đi dù sao cũng là do tôi quá cứng làm em bị thương " Hoắc Nguyên Từ nắm thiếu niên non mịn bàn tay nhẹ nhàng nói .
Hoắc Nguyên Từ trước giờ không tin cái là Nhất kiến chung tình nhưng khi nhìn thấy cậu từ ánh mắt đầu tiên hắn biết ... trước mắt người , chính là hắn định mệnh . Nếu là định mệnh vậy hắn nên cùng với cậu trước bồi dưỡng tình cảm , bôi thuốc là cơ hội tốt phải hảo hảo lợi dụng .
Nguyễn Đường không nghĩ tới người đàn ông trông có vẻ lạnh lùng trước mặt lại ôn nhu như vậy , sự cảnh giác với Hoắc Nguyên Từ cũng nới lỏng vài phần .
Nếu để bên ngoài người biết được suy nghĩ này của cậu không biết là nên dùng gì biểu tình .
Ai trong giới thượng lưu mà không biết Hoắc gia người thừa kế Hoắc Nguyên Từ là người thủ đoạn tàn nhẫn tính cách thất thường ai chọc hắn chỉ có bước bị phá sản . Đó chỉ là mặt ngoài mà hắn biểu hiện ra ngoài chứ thực chất trong xương cốt hắn là một tên điên .
" Cảm ơn anh nhưng là tôi thực sự không có sao hết để chút là nó hết thôi mà " Từ nhỏ ốm yếu Nguyễn Đường luôn được Nguyễn mẫu bao bọc nên một thân da thịt dưỡng đến tinh tế non mịn , vậy nên hễ cứ bị thương hay chỉ bị trầy một chút thôi cũng rất đau lại dễ để lại dấu vết nữa .
Updated 43 Episodes
Comments
sally
ròi most lm với nhau thì gãy đítch mất /Joyful//Joyful//Joyful/
2025-03-31
4
Lan Emn
sao thấy trật tự câu nó là lạ vậy nhỉ 🥲
2025-04-06
3
hhzipzipッ
đệt bt vì sao ko sinh ra "tình" với nu9 r nhá/Chuckle/
2025-04-08
1