[DuongKieu] Em Là Định Mệnh Của Anh !

[DuongKieu] Em Là Định Mệnh Của Anh !

#1 "Mùi Ẩm Mốc Của Những Vết Bầm"

Tiếng chai lọ vỡ loảng xoảng vang lên giữa đêm khuya, tiếp sau đó là tiếng chửi rủa tục tằn đầy men rượu.
Thanh Lâm ( ba Kiều )
Thanh Lâm ( ba Kiều )
Thằng Omega thối tha! Mày giấu tiền đúng không? Đưa đây! Đồ vô dụng!
Pháp Kiều ôm chặt chiếc gối mỏng, toàn thân co rúm lại khi tiếng chân kéo lê loạng choạng ngày càng gần. Gió đêm thổi qua khe cửa cũ nát mang theo mùi ẩm mốc và máu khô trong căn nhà mục nát – nơi không thể gọi là “tổ ấm”.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ba, con không có tiền… hôm nay tiệm nghỉ, con chưa có làm...//khóc//
Em chưa kịp nói hết câu thì một cú đá đã giáng thẳng vào bụng. Đau buốt. Thở không ra hơi. Cơ thể nhỏ bé của em cuộn lại, nhưng người đàn ông trước mặt chẳng mảy may thương xót. Lão đạp, lão đánh, lão la hét như một con thú điên mất kiểm soát. Trong cơn mê man của nỗi đau và sợ hãi, Kiều chỉ còn cảm giác nước mắt mình nóng hổi chảy dài trên gò má tím bầm.
Mẹ em đã mất khi Kiều mới mười hai tuổi. Kể từ đó, cha em – vốn đã bê tha – càng lún sâu vào rượu chè, cờ bạc. Em không biết bao nhiêu lần mình bị đánh chỉ vì lão thua bạc, hay vì không kiếm đủ tiền mua rượu. Là một Omega, đáng lý ra em phải được bảo vệ. Nhưng thế giới này chưa bao giờ dịu dàng với những đứa Omega nghèo không nơi nương tựa.
Bỗng tiếng cửa bật mạnh. Có hai người xông vào.
Thành An
Thành An
Chú Tám! Dừng lại! Chú đang giết người đấy! //chạy vào cản//
Là An và Duy – người bạn thân nhất của Kiều. Hai người lao vào, chắn giữa Kiều và người đàn ông đang giơ tay định đánh tiếp. Gương mặt họ tái đi vì giận và sợ nhưng ánh mắt không run rẩy.
Đức Duy
Đức Duy
Chú có biết mình đang làm gì không? Cháu gọi công an đấy!
Ông Tám khựng lại. Có lẽ phần vì say, phần vì sợ tai tiếng, ông ta lảo đảo lùi lại, chửi vài câu rồi bỏ ra ngoài, tiếng cửa sập lại vang vọng như một nhát dao đóng xuống căn nhà.
An quỳ xuống bên Kiều, ôm lấy cậu vào lòng, còn Duy thì đứng phía sau với điện thoại run lên vì tức giận.
Đức Duy
Đức Duy
Tao mà thấy ổng lần nữa, tao đấm ổng ngất luôn cho rồi.//tức giận//
Thành An
Thành An
Trước mắt, phải đưa Kiều đi khỏi đây đã.
An khẽ nói.
Đêm đó, dưới ánh trăng lẻ loi và hơi thở đứt quãng, Kiều gật đầu. Đó là lần đầu tiên cậu thực sự chọn thoát ra.
_End Chap_
tg thích HE ❤️‍🔥
tg thích HE ❤️‍🔥
viết lại từ đầu nha bà con cô bác =)))
tg thích HE ❤️‍🔥
tg thích HE ❤️‍🔥
nhớ like đóo
Hot

Comments

_iw.dhaaa_

_iw.dhaaa_

Mới câu đầu tao đã sôi máu r đó m

2025-06-11

1

_iw.dhaaa_

_iw.dhaaa_

Chíp nay ng lớn hẳn =))

2025-06-11

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play