Chương 2 : Kiếp nạn sách của cá muối !!!

(Tạ Thanh nhìn theo bóng dáng cao lớn kia mà trong lòng thầm khóc lóc. Tin vui? Tin dữ thì có!)

Hắn cắn răng nhìn sang đống sách cao ngất, bàn tay run rẩy cầm bút.

Chép sách... chép hết đống này á? Chép đến khi nào? Đến năm sau luôn hả???

Nghĩ đến những ngày sắp tới phải vùi đầu trong biển sách, Tạ Thanh chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, tâm trạng u ám như trời sắp mưa.

Làm quan thì phải phò vua giúp nước, hắn hiểu! Nhưng tại sao làm quan của hắn lại khổ như vậy chứ???

(Từ hôm nay, cá muối chính thức lên đời thành cá khô... Ai cứu ta với!!!)

(Ngự Thư Phòng – Canh ba đêm khuya)

Trong ánh nến leo lét, một thân ảnh cô đơn còng lưng trên chiếc bàn gỗ lim rộng lớn, bàn tay run run cầm bút lông, đôi mắt thâm quầng như gấu trúc vì thiếu ngủ. Tạ Thanh ngồi bệt trên ghế, mái tóc dài hơi rối, vạt áo hơi xộc xệch vì thức đêm quá lâu. Xung quanh hắn là từng chồng sách cao ngất, bóng đổ dài trên nền đất lạnh lẽo, tựa như những bức tường vô tận nhấn chìm sinh mệnh nhỏ bé của hắn.

"Hộc... hộc... sắp xong một quyển rồi..." (nước mắt lưng tròng, tay run rẩy lật trang).

Két...

Cánh cửa Ngự Thư Phòng khe khẽ mở ra. Một cơn gió lạnh đêm khuya len qua khe cửa, lay động ánh nến chập chờn. Một bóng người khoác long bào đen thêu kim long chậm rãi bước vào, mỗi bước chân nhẹ nhàng nhưng tựa như đè nặng lên số phận của kẻ nào đó.

Tạ Thanh rùng mình, sống lưng lạnh toát, mắt nhìn chằm chằm đôi giày vàng thêu rồng vừa xuất hiện trước mặt.

"Bệ... bệ hạ..." (nuốt nước bọt, run run đứng dậy).

Hoàng đế khoanh tay, chậm rãi cúi xuống nhìn hắn, khóe môi khẽ nhếch: "Ái khanh chăm chỉ như vậy, trẫm thật sự rất vui lòng."

Tạ Thanh: "!!!" (giật mình, lật úp quyển sách đang chép dở xuống bàn, lắp bắp) "Bệ hạ! Sao... sao ngài lại đến đây giờ này ạ?"

Hoàng đế thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế đối diện, những ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn gỗ bóng loáng, âm thanh cộc cộc chậm rãi mà đều đặn, mỗi nhịp gõ như đánh vào dây thần kinh căng thẳng của Tạ Thanh.

"Trẫm không ngủ được, muốn xem ái khanh đã chép được bao nhiêu rồi."

Hắn thầm nghĩ:

"Hừ, ai bảo ngươi hồi nhỏ bắt nạt trẫm? Còn nhớ, năm đó ngươi giật bánh của trẫm, lại còn dọa trẫm khóc. Bây giờ mới chỉ chép vài quyển sách mà đã than trời than đất rồi sao? Trẫm còn chưa xử lý hết nợ cũ đâu."

Tạ Thanh vẫn đang cắm đầu chép, nhưng bỗng dưng có một cơn gió lạnh thổi qua, khiến hắn rùng mình, lưng lạnh toát... như thể có ai đó đang nguyền rủa mình vậy.

Hắn khẽ rùng vai, lầm bầm: "Không lẽ là do thức khuya quá nên bị ảo giác..."

Tạ Thanh (mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, lén che đi chồng sách chưa chép nổi một nửa, cười gượng): "Bệ hạ, thần đã rất cố gắng... nhưng có thể... có thể dời thời hạn nộp lại không ạ?"

Hoàng đế nhướng mày, đôi mắt phượng sắc bén lóe lên tia thích thú: "Dời thời hạn? Ái khanh nói trẫm nghe xem, chép sách khó đến thế sao?"

Tạ Thanh (trong lòng gào khóc nhưng ngoài mặt vẫn phải cười ngoan ngoãn): "Bệ hạ, ngài thử cầm bút viết liên tục mười canh giờ chưa ạ?"

Hoàng đế chống cằm, ánh mắt mang theo vài phần hứng thú, chậm rãi đáp: "Trẫm chưa, nhưng trẫm thấy ái khanh làm rất tốt."

Tạ Thanh: "..." (Chắc chắn bệ hạ tới đây không phải để giám sát mà là để hành hạ tinh thần ta mà!)

Hoàng đế nheo mắt, giọng nói chậm rãi nhưng lại như sấm vang trong tai Tạ Thanh:

"Ái khanh, trẫm thấy ngươi chép sách vẫn còn quá nhàn nhã. Hay là... để trẫm giúp ngươi tăng thêm vài quyển?"

Tạ Thanh: "..."

Hắn trợn trừng mắt, tay run lên, suýt nữa làm rơi bút xuống đất.

"Bệ hạ, ngài... ngài là bạo quân thật mà!"

Tạ Thanh cảm thấy cả người mình như hóa đá, bụng hắn vốn không đau, nhưng bây giờ thì thật sự quặn thắt vì tức!

"Bệ hạ... thật sự không thể nương tay một chút sao?" Hắn bày ra vẻ mặt đáng thương, ánh mắt long lanh như cún con bị bỏ rơi.

Thẩm Huyền chậm rãi nhấp một ngụm trà, thản nhiên đáp: "Trẫm đây chính là đang nương tay với ngươi đấy. Nếu không, sao ngươi còn có cơ hội ngồi đây giả bệnh?"

Tạ Thanh: "..."

Hắn hít sâu một hơi, quyết định diễn cho tới: ôm bụng lảo đảo đứng dậy, vẻ mặt tái nhợt: "Thần... thần thấy trời đất quay cuồng quá... không lẽ là trúng gió... có khi nào nguy hiểm tới tính mạng không?"

Thẩm Huyền liếc mắt nhìn hắn, chậm rãi đặt tách trà xuống, giọng nói dịu dàng mà đầy sát khí:

"Vậy trẫm sai người truyền thái y. Nếu bệnh tình ngươi nghiêm trọng quá, trẫm đành phải tìm người khác chép sách thay. Dù sao thì một đại thần như ngươi, nếu đã không thể chép nổi mấy cuốn sách, vậy giữ lại cũng vô ích."

Tạ Thanh: "..."

Hắn lập tức đứng thẳng lưng, ánh mắt sáng rực, giọng nói đầy chính khí: "Thực ra thần nghĩ lại rồi, chép sách cũng là một loại rèn luyện tâm tính, giúp thân thể khỏe mạnh, giúp đầu óc sáng suốt. Đúng là một việc tốt!"

Thẩm Huyền hài lòng gật đầu: "Ái khanh biết nghĩ vậy là tốt rồi. Mau chép tiếp đi."

Tạ Thanh: "..." (Lần sau ta tuyệt đối không giả bệnh nữa! Mà khoan, ta có thể giả chết không nhỉ?)

Hot

Comments

shookiebu👽

shookiebu👽

Nhớ tác giả ra chap mới, mở rộng trái tim vào nào.

2025-03-24

1

Nàng Lười

Nàng Lười

là hoàng đế người nhỏ nhen vậy sao?

2025-06-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1:Thánh Chỉ Trời Giáng – Cá Muối Lên Thớt!
2 Chương 2 : Kiếp nạn sách của cá muối !!!
3 Chương 3 : Nỗi kinh hoàng với sách
4 Chương 4 : Tạ Đại Nhân Và Mối Hận Năm Xưa
5 Chương 5 : Phân Loại Sách - Kiếp Nạn Mới
6 Chương 6 : Ta thực sự muốn xin lỗi rồi !!!!
7 Chương 7 : Tạ Thanh Và Vẫn Là Kiếp Nạn Sách
8 Chương 8 : Ta sai rồi !!!
9 Chương 9 : Tạ Thanh Vào Cung
10 Chương 10 : Ngày Đầu Tiên Trong Cung
11 Chương 11 : Cái Cung Này Quá Đáng Thực Sự !!!
12 Chương 12 : Quan văn hay tạp vụ hoàng cung?
13 Chương 13 : Buổi Thượng Triều Đầu Tiên
14 Chương 14 : Bữa ăn trong triều
15 Chương 15 : Bữa ăn trong triều (2)
16 Chương 16: Y Phục Thượng Triều Mới
17 Chương 17 : Y Phục Thượng Triều Mới (2)
18 Chương 18 : Thưởng Bạc Bất Đắc Dĩ
19 Chương 19 : Từ nay ta là địa chủ!
20 Chương 20 : Thăng quan cũng lạnh sống lưng
21 Chương 21 : Nam sủng truyền kỳ – phần 1
22 Chương 22 : Nam sủng truyền kỳ – phần 2
23 Chương 23 : Tạ Thanh bệnh rồi !!!
24 Chương 24 : Ta lại thăng chức rồi !!!
25 Chương 25 : Tạ Thanh vs Rương Thuốc Bổ: Trận Chiến Sinh Tồn!
26 Chương 26 : Bệ hạ, tha cho ta đi!
27 Chương 27 : Kế hoạch dưỡng bệnh hay cái bẫy tình ái?
28 Chương 28 : Thần Mù Vị Giác Rồi!
29 Chương 29 : Giúp Trẫm Vui Vẻ Một Chút Được Không?
30 Chương 30 : Trẫm Muốn Ngươi Hầu
31 Chương 31 : Bệ Hạ Đừng Dụ Dỗ Thần!
32 Chương 32 : Trẫm chỉ giữ người bên cạnh thôi mà~
33 Chương 33 : Ta muốn cưới , ai cũng đừng hòng ngăn cản ta
34 Chương 34 : Trẫm muốn ngươi , có được không ?
35 Chương 35 : Hoàng Đế Muốn Cưới Ta, Phải Làm Sao?!
36 Chương 36 : Đạp Cửa Bỏ Trốn Không Thành
37 Chương 37 : Chọc Người Ta Khóc Rồi Lại Dỗ, Bệ Hạ Còn Mặt Mũi Không?
38 Chương 38 : Bữa Khuya Và Giấc Ngủ Không Bình Yên
39 Chương 39 : Đến Tẩm Cung Của Trẫm Đi
40 Chương 40 : Trò Chơi Không Lối Thoát
41 Chương 41 : Không Thích Ai Trong Cung À? Vậy Để Trẫm Ứng Cử
42 Chương 42 : Tấm Thân Cá Muối Này Chịu Không Nổi Nữa!
43 Chương 43 : Ban Hôn Người Ta, Cấm Cưới Cho Ngươi
44 Chương 44 : Tỏ Tình Bá Đạo, Rồi Lại Lạc Lối
45 Chương 45 : Chiến tranh lạnh bản thiếu kỹ năng
46 Chương 46 : Tướng gia tra án tình địch như phá án quốc gia
47 Chương 47 : Mèo Nhỏ Này Đang Thử Thách Tôn Nghiêm Của Trẫm
48 Chương 48 : Hoàng thượng bệnh nặng: tương tư giai đoạn cuối
49 Chương 49 : Một câu 'lỡ lời', suýt nữa mất mạng — một cái kéo áo, cứu cả triều đình
50 Chương 50 : Cầu thân? Miễn !!!
51 Chương 51 : Ngươi đụng vào hắn thử xem?
52 Chương 52 : Trò Chơi Nguy Hiểm Với Trọng Ái Của Đế Vương
53 Chương 53 : Tạ Thanh Bị Bắt Cóc
54 Chương 54 : Chuyến Du Lịch Bất Đắc Dĩ
55 Chương 55 : Ngài tỉnh hơi nhiều đấy, Tạ đại nhân
56 Chương 56 : Quân trắng và bí mật đen
57 Chương 57 : Tạ Thanh bị bắt rồi… nhưng hình như hơi sướng?
58 Chương 58 : Trẫm Sang "Cứu" Người !!!
59 Chương 59 : Đem Hắn Gói Lại Cho Trẫm!
60 Chương 60 : Chăm Sóc Kỹ Đến Mức Suýt Không Nhận Ra
61 Chương 61 : Trên Triều Là Tướng Quốc , Dưới Giường Là… Khó Nói!
62 Chương Thông Báo
63 Chương 62 : Nô bộc bất đắc dĩ
64 Chương 63 : Sinh nhật Tạ Thanh
65 Chương 64 : Cùng học nấu ăn, cùng nhau xuống mồ?
66 Chương 65 : Mì của ngài, mệnh của ta
67 Chương 66 : Mì trường thọ hay… trường thọ?
68 Chương 67 : Ngự thiện hữu độc, ai dám mưu nghịch?
69 Chương 68 : Gió tuyết vì ngươi mà không còn lạnh
70 Chương 69 : Trở về
71 Chương 70 : Ba ngày nằm liệt, tỉnh dậy bị đòi hôn
72 Ngoại Truyện #1 : Con Gián
73 Chương 71(Bù ) : Dưỡng bệnh cấp quốc bảo: Giao cho bệ hạ xử lý
74 Chương thông báo
75 Chương 72 : Vương gia thành hôn
76 Chương 73 : Phơi nắng chỉ là nghề phụ, đêm đến mới là chính nghiệp
77 Chương 74 : Không quen, không biết, chưa từng thấy cái tửu lâu này bao giờ!
78 Chương 75 : Chỉ là mở quán bán rượu thôi mà, cần gì nghiêm túc vậy?
79 Chương 76 : Hướng Dẫn Tự Làm Khó Mình Dành Cho Hoàng Đế
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1:Thánh Chỉ Trời Giáng – Cá Muối Lên Thớt!
2
Chương 2 : Kiếp nạn sách của cá muối !!!
3
Chương 3 : Nỗi kinh hoàng với sách
4
Chương 4 : Tạ Đại Nhân Và Mối Hận Năm Xưa
5
Chương 5 : Phân Loại Sách - Kiếp Nạn Mới
6
Chương 6 : Ta thực sự muốn xin lỗi rồi !!!!
7
Chương 7 : Tạ Thanh Và Vẫn Là Kiếp Nạn Sách
8
Chương 8 : Ta sai rồi !!!
9
Chương 9 : Tạ Thanh Vào Cung
10
Chương 10 : Ngày Đầu Tiên Trong Cung
11
Chương 11 : Cái Cung Này Quá Đáng Thực Sự !!!
12
Chương 12 : Quan văn hay tạp vụ hoàng cung?
13
Chương 13 : Buổi Thượng Triều Đầu Tiên
14
Chương 14 : Bữa ăn trong triều
15
Chương 15 : Bữa ăn trong triều (2)
16
Chương 16: Y Phục Thượng Triều Mới
17
Chương 17 : Y Phục Thượng Triều Mới (2)
18
Chương 18 : Thưởng Bạc Bất Đắc Dĩ
19
Chương 19 : Từ nay ta là địa chủ!
20
Chương 20 : Thăng quan cũng lạnh sống lưng
21
Chương 21 : Nam sủng truyền kỳ – phần 1
22
Chương 22 : Nam sủng truyền kỳ – phần 2
23
Chương 23 : Tạ Thanh bệnh rồi !!!
24
Chương 24 : Ta lại thăng chức rồi !!!
25
Chương 25 : Tạ Thanh vs Rương Thuốc Bổ: Trận Chiến Sinh Tồn!
26
Chương 26 : Bệ hạ, tha cho ta đi!
27
Chương 27 : Kế hoạch dưỡng bệnh hay cái bẫy tình ái?
28
Chương 28 : Thần Mù Vị Giác Rồi!
29
Chương 29 : Giúp Trẫm Vui Vẻ Một Chút Được Không?
30
Chương 30 : Trẫm Muốn Ngươi Hầu
31
Chương 31 : Bệ Hạ Đừng Dụ Dỗ Thần!
32
Chương 32 : Trẫm chỉ giữ người bên cạnh thôi mà~
33
Chương 33 : Ta muốn cưới , ai cũng đừng hòng ngăn cản ta
34
Chương 34 : Trẫm muốn ngươi , có được không ?
35
Chương 35 : Hoàng Đế Muốn Cưới Ta, Phải Làm Sao?!
36
Chương 36 : Đạp Cửa Bỏ Trốn Không Thành
37
Chương 37 : Chọc Người Ta Khóc Rồi Lại Dỗ, Bệ Hạ Còn Mặt Mũi Không?
38
Chương 38 : Bữa Khuya Và Giấc Ngủ Không Bình Yên
39
Chương 39 : Đến Tẩm Cung Của Trẫm Đi
40
Chương 40 : Trò Chơi Không Lối Thoát
41
Chương 41 : Không Thích Ai Trong Cung À? Vậy Để Trẫm Ứng Cử
42
Chương 42 : Tấm Thân Cá Muối Này Chịu Không Nổi Nữa!
43
Chương 43 : Ban Hôn Người Ta, Cấm Cưới Cho Ngươi
44
Chương 44 : Tỏ Tình Bá Đạo, Rồi Lại Lạc Lối
45
Chương 45 : Chiến tranh lạnh bản thiếu kỹ năng
46
Chương 46 : Tướng gia tra án tình địch như phá án quốc gia
47
Chương 47 : Mèo Nhỏ Này Đang Thử Thách Tôn Nghiêm Của Trẫm
48
Chương 48 : Hoàng thượng bệnh nặng: tương tư giai đoạn cuối
49
Chương 49 : Một câu 'lỡ lời', suýt nữa mất mạng — một cái kéo áo, cứu cả triều đình
50
Chương 50 : Cầu thân? Miễn !!!
51
Chương 51 : Ngươi đụng vào hắn thử xem?
52
Chương 52 : Trò Chơi Nguy Hiểm Với Trọng Ái Của Đế Vương
53
Chương 53 : Tạ Thanh Bị Bắt Cóc
54
Chương 54 : Chuyến Du Lịch Bất Đắc Dĩ
55
Chương 55 : Ngài tỉnh hơi nhiều đấy, Tạ đại nhân
56
Chương 56 : Quân trắng và bí mật đen
57
Chương 57 : Tạ Thanh bị bắt rồi… nhưng hình như hơi sướng?
58
Chương 58 : Trẫm Sang "Cứu" Người !!!
59
Chương 59 : Đem Hắn Gói Lại Cho Trẫm!
60
Chương 60 : Chăm Sóc Kỹ Đến Mức Suýt Không Nhận Ra
61
Chương 61 : Trên Triều Là Tướng Quốc , Dưới Giường Là… Khó Nói!
62
Chương Thông Báo
63
Chương 62 : Nô bộc bất đắc dĩ
64
Chương 63 : Sinh nhật Tạ Thanh
65
Chương 64 : Cùng học nấu ăn, cùng nhau xuống mồ?
66
Chương 65 : Mì của ngài, mệnh của ta
67
Chương 66 : Mì trường thọ hay… trường thọ?
68
Chương 67 : Ngự thiện hữu độc, ai dám mưu nghịch?
69
Chương 68 : Gió tuyết vì ngươi mà không còn lạnh
70
Chương 69 : Trở về
71
Chương 70 : Ba ngày nằm liệt, tỉnh dậy bị đòi hôn
72
Ngoại Truyện #1 : Con Gián
73
Chương 71(Bù ) : Dưỡng bệnh cấp quốc bảo: Giao cho bệ hạ xử lý
74
Chương thông báo
75
Chương 72 : Vương gia thành hôn
76
Chương 73 : Phơi nắng chỉ là nghề phụ, đêm đến mới là chính nghiệp
77
Chương 74 : Không quen, không biết, chưa từng thấy cái tửu lâu này bao giờ!
78
Chương 75 : Chỉ là mở quán bán rượu thôi mà, cần gì nghiêm túc vậy?
79
Chương 76 : Hướng Dẫn Tự Làm Khó Mình Dành Cho Hoàng Đế

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play