Tôi Luôn Dựa Vào Chính Mình Còn Hơn Ả Ta Dựa Vào Đàn Ông Mà Đi Lên
chương 2
Tuyết Băng
( đi ra mảnh đất phía sau + khóc) hức...hic
ở mảnh đất phía sau có 3 ngôi mộ của bố mẹ và anh trai của cô
Tuyết Băng
( đi lại gần + khóc + lấy chổi quét xung quanh mộ) bố mẹ, anh trai để em dọn dẹp nơi này cho sạch sẽ nhé
Tuyết Băng
( cất chổi + lấy khăn lau mộ cho bố) bố à, 10 năm nay con có nhiều chiến tích lắm đấy!
Tuyết Băng
con đã trở thành du học sinh giỏi nhất toàn trường, đi thi ở nhiều nơi dành được nhiều giải nhất lắm, con đã trở thành một luật sư rất rất giỏi đó
Tuyết Băng
bố từng nói là...hức...hic...bố từng nói con dành được 1 thành tích thì sẽ cho con 1 điều ước mà? bố định ko tính nữa à? ( khóc + lau nước mắt)
Tuyết Băng
( rơi nước mắt + phụng phịu như đứa trẻ) ko đc, bố phải tính chứ, sao bố lại thất hứa được chứ?
Tuyết Băng
( cười rạng rỡ + lau nước mắt) con dùng hết những điều ước mà con đã tích được để đổi lấy 1 lần quay về quá khứ và bảo vệ bố mẹ được ko? ( khóc nức nở)
Tuyết Băng
( lau xong mộ bố + đi sang mộ mẹ + lau quanh) mẹ ơi, ko phải mẹ sẽ luôn ở cạnh Băng Nhi khi Băng Nhi khóc à? sao bây giờ mẹ lại ko ở cạnh Băng Nhi nữa, sao mẹ lại nằm ở nơi đất lạnh lẽo này chứ? ( khóc nức nở)
sau đó cô vừa khóc vừa lau mộ vừa tâm sự với mẹ và anh trai mình
sau khi cô xong thì đi qua lửa rồi cô đi đến cửa
Vũ Minh
( gọi Băng) Băng Nhi
Tuyết Băng
( quay lại + cười nhẹ) Anh Minh sang đây có chuyện gì ko ạ?
Vũ Minh
( cười + lại gần) tối nay có tiệc rượu em đi với anh ko?
Comments