Tôi Luôn Dựa Vào Chính Mình Còn Hơn Ả Ta Dựa Vào Đàn Ông Mà Đi Lên
chương 3
Tuyết Băng
ko, em ko đi đâu, anh đi đi
Vũ Minh
( lấy trong túi quần + móc ra một viên kẹo + đưa cho cô) hồi nhỏ anh trai em thường cho em cái kẹo này, ko biết em còn thích nó ko nữa nhưng cho em đấy
Tuyết Băng
( cầm lấy viên kẹo) cảm ơn anh
Vũ Minh
hazz, đừng xa cách thế chứ, anh trai em ko còn thì anh sẽ thay nó bảo vệ em mà, cứ coi anh là anh trai được ko chứ?
Tuyết Băng
( nắm chặt viên kẹo + cười) từ từ em sẽ có thể coi thôi, ko có gì phải vội mà
Vũ Minh
( nhún vai + đi về nhà mình) được thôi, nếu có việc gì cứ tìm anh ha
Tuyết Băng
( cười) em biết rồi
sau đó hai người ai nấy về nhà nấy
Tuyết Băng
( đi lên phòng + tắm rửa)
Tuyết Băng
( đi xuống phòng khách + nằm xuống sofa + đặt đồ ăn)
Tuyết Băng
( chạy ra mở cửa + nhìn Minh) có chuyện gì ko ạ?
Vũ Minh
( cười) em lại đặt đồ ăn ngoài à?
Tuyết Băng
( gãi đầu + cười trừ) hìhì...ừm, em mới vừa đặt xong
Vũ Minh
( cốc đầu + xách đồ + đi vào phòng bếp nhà cô) anh hai em ko cho em ăn đồ ăn ngoài đâu, thế nên là ko biết nấu thì để anh trai này nấu ko nó về bóp cổ anh trai họ này đấy
Tuyết Băng
( cười) làm gì có? anh ta về thăm anh mà ko về thăm em à? sao nghe mùi điêu điêu đâu đây rồi đấy?
Vũ Minh
( cười) thì dọa em thoi, em đi mua cho anh ít nước mắm với chai nước ngọt về đây đi
Tuyết Băng
được thoi ( đi lên phòng thay đồ rồi đi mua đồ anh bảo)
sau đó cô đi lái xe đến siêu thị rồi về nhưng trên đường về thì...
nhân vật phụ
kẻ biến thái: ( chặn xe cô lại)
Comments