01 • Mau ăn chóng lớn.

« 01 »
☘︎
Vong linh đó trước khi cho Ashiya Douman xuyên qua cũng đã nói cách để thoát khỏi nơi này: Chỉ cần trở thành một khán giả “thực” quan sát tình tiết sẽ diễn ra là được.
Nghe đơn giản nhỉ?
Mấy thằng ngu thường nghĩ vậy lắm.
Mà Ashiya không phải là mấy con vi trùng ngu ngốc đó, nên cậu dễ dàng hiểu được cái thú vui chết tiệt của vong linh này.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Để trở thành một khán giả “thực”, nào khác gì kêu mình trở thành một “nhân vật” trong này chứ...
Mà muốn trở thành một nhân vật và có thể quan sát hết toàn bộ diễn biến truyện, khác gì kêu mày cố mà “hoà nhập” vào thế giới này đâu.
Và bước đầu tiên trong kế hoạch đó, chính là phải nhanh chóng xây dựng sự nghiệp cái đã.
Phải càng mạnh, phải quyền lực hơn. Như thế mới đủ khả năng động vào “cốt truyện”.
Ashiya Douman quyết định lợi dụng yêu pháp thoắt ẩn thoắt hiện của bản thân, lấy nó làm tình báo buôn bán thông tin với những kẻ giàu quyền thế.
Dù sao nếu cậu không muốn để ai nhìn thấy, thì cũng chẳng có ai thấy được cậu đâu?
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
“Nhưng trước hết, phải gấp rút bồi bổ cơ thể cái đã.”
Ashiya Douman nhìn cánh tay gầy trơ xương của chính mình, lại ngó đám người to cao gấp đôi vận nguyên bộ đồ đen xì đuổi theo phía sau. Cảm giác cứ deja vu thế nào ấy? Khiến cậu không khỏi thở dài một hơi.
Khi nãy ‘lỡ’ nghe lỏm thông tin giao dịch của bọn mafia với quan chức chính phủ, mà cái cơ thể vốn yếu ớt hậu đậu này gây ra một chút tiếng động khiến bọn họ chú ý tới, đành ra mới dẫn đến diễn biến hiện tại đây.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
“Nếu là cơ thể trước kia thì còn lâu mới bị phát hiện dễ dàng như vậy.” ‹ Khó chịu ›
Quan sát lũ mafia vẫn dai dẳng đuổi theo sau lưng, lại nhìn con hẻm nhỏ hẹp đằng trước. Ashiya nhanh chóng đưa ra quyết định, cắt đuôi bọn này lẹ thôi.
Một chân vừa bước vào con hẻm âm u, chân theo sau đã lập tức hoà vào bóng tối. Lấy vị trí của cậu làm mốc, không gian phía dưới bắt đầu lay động, tạo thành một vũng xoáy nước đen đặc.
Tức khắc, Ashiya Douman cả người tựa thành chất lỏng, chìm sâu xuống ‘cánh cửa’ di chuyển dưới chân. Chớp mắt một cái đã biến mất hoàn toàn.
Lũ mafia đuổi theo đằng sau, thấy bóng dáng đứa nhóc nhỏ con tan biến, không khỏi hoang mang lẫn tức giận.
[ All ]
[ All ]
Chết tiệt, thằng nhãi đó là một kẻ sở hữu siêu năng lực à!?
[ All ]
[ All ]
Khốn nạn, nó đã thấy cuộc giao dịch rồi, phải làm sao đây!
[ All ]
[ All ]
Còn làm gì— ‹ Phất tay ra lệnh › — Đăng tin truy nã nó ngay lập tức, bao nhiêu tiền cũng được! Chỉ cần nó hé một câu về cuộc giao dịch đó, chắc chắn mọi công sức của chúng ta đều đổ bể!!
[ All ]
[ All ]
Vâng—!!!
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
‹ Quan sát gần đó › “Xin lỗi nhé, có đào cả tổ tông của ta lên tìm cũng chẳng thấy ta đâu.”
Dưới tình cảnh hỗn loạn do mình gây ra, Ashiya Douman không khỏi nhếch khoé môi, ác ý nở một nụ cười.
Một nơi cách xa vụ tranh chấp vài km, tại một căn nhà trọ rẻ tiền nào đó.
Lớp sàn gỗ ẩm mốc trong căn phòng khách xuất hiện hố xoáy quen thuộc, bóng dáng nhỏ con dần dần trồi lên, quan sát xung quanh.
Cậu cất bước, đi về phía phòng ngủ.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
‹ Gõ cửa › Viper.
Có tiếng ho từ bên trong phát ra, sau đấy là âm thanh lục bục của người bước xuống giường. Và cuối cùng, “lạch cạch” vài tiếng, cửa mở.
Bóng dáng thấp bé nhỏ con hơn hẳn Ashiya Douman xuất hiện, vóc người gầy guộc vận lên bộ áo choàng tím bẩn thỉu thùng thình, mái tóc dài màu chàm che đi non nửa khuôn mặt, chỉ lộ mỗi chiếc cằm trắng nõn nhỏ xíu.
Đó là Viper. Người em trai không thân thích, không ruột thịt của Ashiya Douman.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
‹ Kiểm tra nhiệt độ tại trán › Ổn hơn rồi chứ?
Viper
Viper
...Vâng. ‹ Rầu rĩ trả lời ›
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ta nghĩ em tốt nhất đừng nên ra khỏi nơi này thì hơn, bên ngoài có hơi loạn một chút.
Viper
Viper
‹ Ngước nhìn › ...Là do anh gây ra à?
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
‹ Khựng người › “...Đứa nhóc này.”
Viper bụm miệng, ho vài tiếng, nhưng dưới ánh nhìn của Ashiya vẫn bình tĩnh đưa ra lập luận.
Viper
Viper
Căn nhà này ổn hơn hẳn những căn tại Phế Phố, anh không thể nào thuê một căn như này ở cái khu mục nát đó được. Chúng ta đã ra khỏi khu vực phố nghèo rồi đúng chứ?
Ashiya Douman tựa cửa, quan sát Viper, sau bên dưới lớp mặt nạ là hứng thú bập bùng nảy lên trong tròng mắt.
Viper
Viper
Căn nhà này có người sống, hơi thở của họ vẫn còn lảng vảng quanh đây này, em cảm nhận rõ...
Viper
Viper
Anh không thể kiếm tiền ngay lập tức để thuê một căn như này được, hẳn là anh đã bắt mấy người chủ của căn nhà xuống dưới hầm? Em nghĩ vậy, hoặc có lẽ là đâu đó—
Viper
Viper
Nhưng tóm lại, việc có thể sẵn sàng ra tay cướp của giữa ban ngày ban mặt như thế thì cái chuyện bên ngoài hỗn loạn đột nhiên đúng lúc hiện tại bùng phát hẳn cũng do một tay anh gây nên rồi nhỉ?
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
“...”
Ashiya Douman yên lặng lúc lâu, dưới mặt nạ Okina Noh quái dị là đôi mắt dị sắc nhìn chằm chằm vào vẻ mặt bình tĩnh không hề lay động của Viper.
Rồi, khẽ đưa tay đặt lên “miệng” — một tiếng cười nhẹ bẫng thốt ra khỏi cổ họng đó.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
A ha ha.
Biết ngay mà.
Ý thức thế giới này, không, gã fan cuồng của bộ truyện này làm gì để cho cậu được thảnh thơi như thế.
Đứa nhóc tên Viper, hẳn cũng là một “nhân vật” trong “cốt truyện” đi nhỉ?
Chà, điều đó thì để sau đi vậy. Bởi Ashiya cũng đâu có đọc hết nguyên tác gốc đâu, mới mở mồm ra chê vài câu đã bị kéo mẹ vào đây rồi.
Thứ làm cho cậu hứng thú ở hiện tại, chính là đứa em nuôi này thôi.
Một đứa nhóc thông minh, trầm ổn, lại gian xảo khác với độ tuổi của mình. Ashiya thầm nghĩ hẳn nó có lẽ liên quan đến chuyện nhóc ta phải tự mưu sinh tại nơi phố nghèo đó?
Nhưng những đứa nhóc còn sống tại cái khu mỗi ngày bên tai là tiếng súng nổ của lũ mafia giao tranh với nhau, khả năng sinh tồn với đầu óc cũng không phải dạng vừa đâu.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Em trông cũng không bất ngờ mấy về chuyện này nhỉ? ‹ Nghiêng đầu ›
Viper
Viper
Không phản bác, vậy là đúng à... ‹ Thở dài › — Đúng như em nghĩ, tính cách anh tỉ lệ thuận với vẻ ngoài của mình đấy.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
‹ Chớp chớp mắt › Ồ, vậy vẻ ngoài của ta thế nào? Ta nhớ mình chưa từng cho em nhìn thấy mặt của mình lần nào đúng không?
Viper
Viper
Thoáng qua cũng đủ hiểu rồi. Bề ngoài của anh— như một thằng nhóc trong độ tuổi nổi loạn vậy.
“• • •”
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
...Câu trả lời nằm ngoài dự đoán đấy.
Viper
Viper
‹ Nhún vai › Quá khen.
Cái thằng nhóc này...
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ha. ‹ Đột nhiên bật cười › — Em có vẻ đã trông khoẻ hơn rồi nhỉ?
Viper
Viper
‹ Linh cảm xấu chợt nổi dậy, cảnh giác lùi vài bước về sau › ...Anh muốn làm gì?
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Trẻ nhỏ đâu thể cứ ru rú trong nhà mãi được đúng không? Ra ngoài hóng gió tí với anh trai mình thôi nào ~
Cái mặt nạ ông già rất ảnh hưởng nặng tới thị giác đó kề sát mặt không khỏi khiến Viper trừng mắt chống cự lại.
Viper
Viper
Anh đừng có——
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
A ha ha. Viper nói gì vậy nhỉ? Ta không nghe gì hết á. ‹ Nheo mắt nham hiểm cười ›
Mặc kệ đứa nhóc trong tay có giãy giụa thế nào, Ashiya Douman vẫn rất tự nhiên kéo nhóc ta xuống hố đen dưới chân. Thoáng chốc, hai con “người” nọ đã biến mất, để lại chỉ là căn phòng khách trống rỗng yên tĩnh.
Uầy, cũng phải cảm thán rằng — năng lực tiếp nhận thông tin và dễ dàng hoà nhập với môi trường xung quanh của Ashiya Douman mạnh thật đó.
Hoặc nói đúng hơn, chắc là nhờ có sự trợ giúp của con quạ chết tiệt nào đấy, mới khiến cho khả năng tiếp thu của cậu hiện tại rộng rãi tới vậy.
Mà, kệ đi——
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
— Không biết tại khu này có tiệm Pachinko chưa nhỉ? ‹ Xoa cằm tự hỏi ›
Viper
Viper
‹ Khó khăn làm sợi dây lý trí của con bạc tệ nạn đằng kia › Anh đừng có mà sa đoạ như thế giùm em coi!!
Thời gian chẳng đợi chờ một ai cả. Xuân đến, Hạ sang, Thu đi, Đông trôi. Bốn mùa luân phiên, đất trời xoay chuyển. Mới đấy, mà đã mười năm trôi qua rồi.
Thú thật, với kẻ đã sống hơn nghìn năm như Ashiya Douman, mười năm chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.
Nhưng, điều đó không đồng nghĩa với việc khi được trải nghiệm trực tiếp những thứ sẽ thay đổi dần theo dòng thời gian đó. Cậu sẽ không bị bất ngờ.
Viper chính là ví dụ điển hình.
Một thằng nhóc, chỉ biết sống lay lắt qua ngày tại những khu ổ chuột. Nay thế mà lại trở thành Đệ nhất ảo thuật sư — một danh hiệu được cái giới mafia rầm rộ ca tụng trong thầm lặng.
Dù nó một phần cũng là sự giúp đỡ của Ashiya mà nên.
Mười năm, Ashiya Douman đã xây dựng nên một hình tượng thương nhân buôn bán thông tin nổi tiếng ở cái nơi khói súng phân tranh này. Nhờ đó, cậu cũng biết thêm được về hệ thống sức mạnh tại nơi đây.
Lửa.
Ngọn lửa Dying Will.
Một ngọn lửa được mô tả là dạng năng lượng có mật độ cao được tinh chế từ chính sức sống của con người .
Và Viper là một trong những người có thể điều khiển ngọn lửa đó — Lửa Sương Mù.
Ashiya Douman đã không khỏi biểu lộ cảm xúc ngạc nhiên của bản thân khi nhìn thấy ánh lửa màu tím nhàn nhạt nổi lên giữa lòng bàn tay của Viper.
Hừng hực, lại vô cùng êm dịu.
Với một kẻ chuyên bán thông tin nổi tiếng trong vòng, không khó để Ashiya tìm được một Ảo thuật sư về dạy cho người em nuôi của mình. Đồng thời, cậu cũng tò mò đi xem thử những ngọn lửa khác ra sao.
Nếu như Lửa Sương Mù của Ảo thuật sư có màu tím, đại diện cho sắc dối gian và bí ẩn.
Thì Ngọn Lửa Mưa màu xanh lam, lại yên bình và trầm lặng đến không ngờ.
Ngọn Lửa Bão đỏ rực, bùng nổ sự hỗn loạn và phá hủy không kiểm soát.
Lửa Mặt Trời với khả năng trị thương hừng hực sự sống và năng lượng với màu vàng ấm nồng.
Lửa Sấm Sét với sắc xanh lục của sự kiên định và chống chịu.
Và Ngọn Lửa Mây, thong thả êm đềm của sự tự do không ràng buộc.
Trong mười năm để quan sát đủ sắc thái của những ngọn lửa, Ashiya Douman thầm đoán—
— Những người sở hữu lửa rất hiếm thấy, còn đâu nắm giữ được thì toàn là những kẻ quái dị. Có lẽ đôi phần ngọn lửa ra sao đều phụ thuộc vào trạng thái người kiểm soát chúng như thế nào.
Lửa Bầu Trời là hiếm thấy nhất, chắc có lẽ nó xuất phát từ Vongola Famiglia — một tổ chức mafia hùng mạnh ở thế giới này, một thứ sức mạnh dựa theo nguồn gốc, ít ai sở hữu là điều bình thường.
Và Ashiya Douman — một kẻ không thuộc thế giới này, còn lâu mới có được năng lực đó.
Mà cậu cũng không tự tin đến nỗi bản thân có thể nắm bắt được hệ thống sức mạnh nơi đây, hơn thế, nguồn sức mạnh của cậu cũng đã chẳng còn giống con người rồi, nếu để hai luồng năng lượng không cùng hệ thống cạnh nhau, xung đột là điều không thể tránh khỏi.
Ngoài ra, theo những gì mà Ashiya quan sát được, thế giới này cũng chẳng tồn tại yêu quái thì phải. Vậy nên, ở hiện tại, yêu quái duy nhất ở đây có lẽ là cậu rồi.
Trở về thời điểm lúc này, Ashiya Douman đang nhàn nhã nhấp trà tại văn phòng cung cấp thông tin của mình.
Cậu vừa tiếp một vị khách giàu có, số tiền vừa nhận được chắc chắn đủ để tiêu ba đời không hết.
Ba đời của một người bình thường.
Còn với Ashiya, số tiền đó chỉ đủ để chơi một tiếng Pachinko mà thôi.
Đang thong thả uống trà, tiếng gõ từ cửa gỗ vang lên — Đã biết người tới là ai thông qua việc cảm nhận hơi thở từ trước, Ashiya bình tĩnh nói người kia vào.
Viper
Viper
‹ Chầm chậm vào phòng › Em tới nhận nhiệm vụ.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Viper chăm chỉ làm việc quá nhỉ... ‹ Lật hồ sơ tìm kiếm › — Nếu để cảnh sát biết được, hẳn ta sẽ bị còng đầu vì tội sai trẻ em dưới vị thành niên làm việc đi?
Viper
Viper
‹ Khoanh tay › Tội của anh đủ để vào tù á? Chưa bị xét tử hình là nhẹ rồi.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Thằng nhóc em miệng lưỡi ngày càng lanh nhỉ?
Ashiya Douman cay cú cốc đầu đứa nhỏ một cái. Nhẹ hều — với cậu — nhưng đủ đau với một người có giác quan nhạy bén như Viper.
Viper
Viper
Au. ‹ Ôm đầu khẽ than ›
Viper
Viper
Anh nhanh mà tìm cho em đi, lề mề quá. Thời gian của em là vàng là bạc đấy.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
...Chiều em quá thành ra ngồi thẳng lên đầu ta rồi đúng không.
Bất lực nói vậy, nhưng tình cảm chăn nuôi mười năm cũng đâu phải là chuyện đùa. Ashiya Douman chỉ bắt đắc dĩ nói thế, vẫn tìm kiếm nhiệm vụ nào vừa ngon vừa nhiều tiền hợp gu thằng em mình.
Khiếp, chẳng biết hồi nhỏ bị ai bơm cho mấy điều. Giờ tham tiền không tả nỗi.
[ Ashiya Douman: Thanh niên hoàn toàn không tự nhận thức được mấy hành động tệ nạn vô cùng đáng bị lên án khi trước. ]
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Rồi rồi, có một nhà mafia đang tìm kiếm một vị vệ sĩ bảo vệ Boss của họ. Chỉ cần bảo vệ thôi, không cần ám sát. Việc nhàn lương cao đúng gu em chưa?
Viper
Viper
‹ Cầm tờ giấy nhiệm vụ quan sát › ...Được, vậy mục tiêu cần em bảo vệ là ai?
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Đây mới là cái kích thích của nó này.
Ashiya cười khẽ, nụ cười rất nham hiểm và vô cùng quen thuộc ấy khiến Viper bất giác dựng lên rào chắn tinh thần mình.
Cha nội này chuẩn bị hố mình nữa rồi đây.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Người đưa ra nhiệm vụ không muốn mình bị lộ thân phận nên em cần phải giả dạng thành ai đó trong buổi tiệc do nhà Dominus tổ chức. Rồi phải tìm kiếm một người trong hàng tá người cần được bảo vệ.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Sao, thú vị chứ?
Viper
Viper
“...”
Viper
Viper
...Tuy phiền phức, nhưng không phải không được.
Viper
Viper
Vì tiền thưởng nhận được thôi, nên nhanh thông tri cho người giao nhiệm vụ này đi. ‹ Gật đầu ›
Ashiya Douman tựa hồ biết cậu em trai mình sẽ chấp nhận, bấy giờ mới nói ra mục đích của bản thân.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
À, đúng rồi. Viper này, bữa tiệc mà nhiệm vụ này giao bảo vệ cho em ta cũng có mặt đấy.
Viper
Viper
Hả!?
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Đừng bất ngờ thế chứ. ‹ Nhún vai › — Người buôn thông tin nổi tiếng như ta vốn dĩ phải được lòng mấy vị Boss khác rồi.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Bật mí cho em một tin vui, theo mật báo ta biết được, thì có một nhiệm vụ khác cũng tổ chức tại nhà này — và vị sát thủ mạnh nhất thế giới kia cũng đã nhận nó rồi đấy.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Không biết nhiệm vụ người kia nhận là bảo vệ hay ám sát đây nhỉ? Nếu như hai nhiệm vụ giữa hai người các em khắc nhau chẳng phải sẽ có một cuộc chiến giữa Ảo thuật sư và Sát thủ sao——
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Mới nghĩ tới thôi đã thấy cả đống thông tin bọn tiền rồi.
Nhìn người anh trai nuôi của mình thích thú thả quả bom xuống thẳng đầu, Viper tức đến mức bật cười thành tiếng, nó vươn tay, từng xúc tu theo đó cuộn lên từ mặt đất, lao tới nhằm bắt trói kẻ tệ nạn nguy hiểm cho xã hội đằng kia.
Viper
Viper
Anh nói nghe hay thế nhỉ?
Tất nhiên, vốn đã quá quen thuộc với chiêu thức này của Viper, Ashiya hoà lẫn cơ thể mình với bóng đêm. Thứ xúc tu đụng vào, chỉ là không khí trống rỗng.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
A ha, Viper biết chắc rằng mình sẽ chẳng thể chạm vào được ta mà nhỉ? Sao cần phải cố quá như thế.
Nhìn cái bản mặt gợi đòn của mặt nạ Okina Noh ấy, Viper nghiến răng, tức anh ách nói:
Viper
Viper
Có thằng anh nào mà sẵn sàng bán thông tin em trai mình vì tiền như anh không hả! Cái lão già thối tha tệ nạn này!
Tác giả — Sứa
Tác giả — Sứa
Mấy nay tìm ke otp ít ỏi quá đành ra muốn lười cũng phải ngồi dậy viết (⁠´⁠;⁠ω⁠;⁠`⁠)
Hot

Comments

Lilia Moreau

Lilia Moreau

tìm hàng trên pixiv, trên ao3 đều không đã thèm, cần hàng Việt ạ hai oi ʕ⁠´⁠•⁠ ⁠ᴥ⁠•̥⁠`⁠ʔ

2025-04-02

3

haru

haru

ủa alo anh

2025-04-02

4

Lilia Moreau

Lilia Moreau

chửi đúng quá, chửi nhiều lên em ơi ☺️🎉

2025-04-02

6

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play