『 YoHaji ⋆ KHR | Ranmaru • Ashiya 』 Xoá Bỏ.

『 YoHaji ⋆ KHR | Ranmaru • Ashiya 』 Xoá Bỏ.

00 • Mở đầu.

« 00 »
☘︎
Gió thổi, mây bay.
Bầu trời xám xịt một màu, mang theo làn không khí hôi thối nóng nực từ đống rác bốc mùi ngùn ngụt xung quanh.
Đứa trẻ tóc tím, bết rệt, gầy gò, bẩn thỉu. Người bọc quanh bộ kimono rách rưới rộng thùng thình, chẳng biết đã trải qua mây mù sương gió thế nào mà tàn tạ đến thế.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Con mẹ nó.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Thằng chó fan cuồng đó.
Ặc— có vẻ đứa nhỏ này mỏ hơi hỗn một chút.
Chà, cũng phải thôi. Nào ai có thể ngờ được Hiệu Trưởng danh giá của Học viện Hyakki hiện tại lại là thằng nhóc nhếch nhác dơ dáy này chứ?
Ngoại hình có thể nhầm, nhưng cái miệng đó vừa cất lên đã không lầm tưởng gì hơn rồi.
Nếu hỏi lý do tại sao sự việc gì đã xảy ra khiến vị Hiệu Trưởng đáng kính nay lại sa cơ lỡ vận thế này, thì hãy quay ngược thời gian về 3 tiếng trước nào—
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Hiện tại, chắc mọi người cũng biết mình đã mất tích rồi nhỉ... ‹ Lẩm bẩm ›
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Hầy— ‹ Thở dài › —Mong mấy cái người đó vẫn giữ được bình tĩnh, chỉ cần không phá trường là được rồi.
Ashiya Douman chắp tay trước ngực, thầm nhủ một hy vọng mà với cậu điều đó khá xa vời.
Học viện Hyakki hôm nay xôm tụ lạ thường.
Học sinh rôm rả trò chuyện, giáo viên thì đối đáp với nhau những thứ trong lớp học, về bài kiểm tra sắp tới, về tiết học tiếp theo của mình.
Mà dường như, chẳng ai nhận ra cảm giác trống rỗng khó hiểu xuất hiện trong lòng.
Giống như là— ở hiện tại, đáng nhẽ sẽ có một người nào đó đi tới, nhắc nhở họ, cười xoà chuyện trò mặc cho thân phận có xa cách nhường nào.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Ah, Hiệu Trưởng hôm nay đi trễ nhỉ?
Abe Haruaki giật mình thốt lên, anh cầm lấy tập tài liệu đặt trước ngực, hồi lâu trôi qua mới bất giác nhận ra sự yên tĩnh dị thường của bầu không khí.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Sao các thầy im lặng dữ vậy...?
Abe Haruaki
Abe Haruaki
“Mình có nói sai gì sao?” ‹ Lo lắng gãi má ›
Miki Rintarou
Miki Rintarou
Ờ-ừm... ‹ Ngập ngừng ›
Miki Rintarou
Miki Rintarou
Thầy... Đang nói tới ai vậy Haruaki?
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Ha-Hả? ‹ Bối rối ›
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Thì là thầy Hiệu Trưởng trường ta đó, cái vị suốt ngày đeo mặt nạ, có thể luôn xuất hiện ở khắp nơi đó—
Hatanaka Izuna
Hatanaka Izuna
Biết là nói đến Hiệu Trưởng trường, nhưng nếu về ổng thì đáng lẽ thầy phải biết giờ giấc sinh hoạt của ổng chứ nhỉ? ‹ Cau mày nghi hoặc ›
Abe Haruaki
Abe Haruaki
“... Nhưng thầy Hiệu Trưởng luôn là người nghiêm túc đến đúng giờ mà?”
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Mấy thầy... đang nói đến ai vậy?
Hai người bạn đồng loạt nhìn anh với ánh mắt ba phần phức tạp, hai phần khó hiểu, năm phần hiện rõ suy nghĩ “bộ cậu mất trí nhớ rồi à?” mồn một — không, Abe Haruaki rõ ràng vẫn nhớ rõ ấy chứ! Mới tối qua Hiệu Trưởng còn mời anh đi uống cơ mà, xong rồi thầy ấy gọi Karasuma-san tới chở về...
Dù Abe có chút nghi ngờ về Karasuma lắm, nhưng với linh cảm thần thánh của mình, anh vẫn yên tâm để hắn tươi cười cõng Hiệu Trưởng lên xe. Mà dù Hiệu Trưởng có say xỉn thế nào, thầy ấy cũng không thể là người bỏ bê công việc như vậy được!
Hatanaka Izuna
Hatanaka Izuna
Còn đang nói đến ai nữa? Thầy là đồ ngốc à?
Miki Rintarou
Miki Rintarou
‹ Nhìn đồng hồ › À, có vẻ như Haruaki hôm qua uống nhiều quá đập đầu vào đâu quên mất rồi đúng không?
Miki Rintarou bề ngoài rất dễ dàng chấp nhận sự thật cậu bạn mình đang chơi trò giả ngu nào đó — hoàn toàn không hề để ý đến ánh mắt bất lực phản đối của Abe Haruaki — vị Shutendoji chỉ tay vào cánh cửa phòng giáo viên, mỉm cười giới thiệu:
Miki Rintarou
Miki Rintarou
Thôi thì cũng tới giờ thầy ấy tới rồi đó, vị Hiệu Trưởng không-đáng-kính của trường chúng ta—
Cánh cửa mở ra “xoạch” một tiếng, âm thanh rạng rỡ quen thuộc từ bên ngoài truyền đến cùng lúc với lời cuối của Miki Rintarou.
Miki Rintarou
Miki Rintarou
—— Thầy Karasuma Ranmaru.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Sáng sớm tốt lành nha các đồng nghiệp yêu quý! ‹ Cười vui vẻ bước vào ›
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Hôm nay vẫn là một ngày đẹp trời nhỉ? Các thầy có muốn tổ chức cho học sinh tham gia hoạt động ngoài trời tí không? ‹ Nháy mắt › — Thanh thiếu niên nên khoẻ mạnh một chút mới được chứ nhỉ!
Hatanaka Izuna
Hatanaka Izuna
Thầy đừng có lúc nào cũng tùy hứng lên như vậy chứ Hiệu Trưởng!
Miki Rintarou
Miki Rintarou
Hầy— ‹ Thở dài chỉ tay về vị Karasu Tengu › — Đó, Hiệu Trưởng trường ta đấy.
Đối mặt với cậu, là vẻ mặt bàng hoàng đến ngơ ngác, như có thể hoàn toàn bật ngửa ra tại chỗ của Abe Haruaki.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Hể? Hể? Hể? Hể——!!???
Abe Haruaki
Abe Haruaki
C-C-C-Cái gì cơ! N-Nhưng rõ ràng là— ‹ Lắp bắp chỉ tay về phía Karasuma ›
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Hửm? ‹ Nhướn mày ›
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Ồ hố? Thầy Abe có ý kiến gì với đề nghị của tôi sao? ‹ Nheo mắt âm hiểm cười ›
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Không không không! ‹ Vội vã xua tay › —Không có gì đâu ạ!
Abe Haruaki
Abe Haruaki
“Chuyện gì đang xảy ra vậy nè? Hu hu—” ‹ Khóc thầm trong lòng ›
Mới có một đêm trôi qua thôi mà anh như được xuyên tới thế giới khác thế trời!
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Hưm~ ‹ Xoa cằm › — Trông đáng nghi lắm à nha, thầy có tật giật mình gì hả? ‹ Cúi người sát lại Haruaki ›
Abe Haruaki
Abe Haruaki
‹ Căng thẳng nín thở ›
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
À há! Chắc thầy Abe đây cũng tán đồng với ý kiến của tôi đúng không? Vậy thì tốt quá, đúng lúc tôi cũng có chuyện nhờ thầy đây! ‹ Háo hức đập hai tay vào nhau ›
Nói rồi, Karasuma Ranmaru không đợi cho Abe Haruaki hồi thần, hắn nhanh chóng cắp lấy cổ áo của vị thầy giáo vẻ mặt bối rối, chạy một mạch về phía cửa, trước khi đi còn không quên thân thiện xua tay dặn dò những người còn lại trong phòng.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Chuyện tổ chức cuộc thi mấy thầy cứ thực hiện đi nhé! Ngân sách thì cứ lấy từ quỹ của trường, trường mình giàu mà, lo gì!
Dứt lời, vị Karasu Tengu cùng với một thầy giáo loài người vác trên vai trong nháy mắt đã biến mất dưới ánh nhìn trừng trừng của những người còn lại chưa kịp load xong chuyện xảy ra.
Hatanaka Izuna
Hatanaka Izuna
Aiss— lại tự tiện thế nữa rồi! ‹ Bực bội vò đầu ›
Miki Rintarou
Miki Rintarou
A ha ha ha— cơ mà thầy thấy Haruaki lúc nãy có hơi lạ không?
Hatanaka Izuna
Hatanaka Izuna
Hả? À, tên ngốc đó có lúc nào bình thường hả?
Hatanaka Izuna
Hatanaka Izuna
Cơ mà... đúng vậy thật, tự nhiên giở chứng đùa gì đâu vậy nữa.
Miki Rintarou
Miki Rintarou
“Tôi lại thấy, ánh mắt cậu ấy chẳng đùa chút nào...” ‹ Trầm tư suy đoán ›
Miki Rintarou
Miki Rintarou
“Hơn nữa, cả Hiệu Trưởng cũng kỳ lạ nốt, hành động vội vã khi nãy—”
“— Rõ ràng là chỉ muốn tìm lý do bắt chuyện riêng với Abe Haruaki mà thôi.”
Phía bên kia, Abe Haruaki cũng lờ mờ nhận ra chuyện này. Anh cau mày nghi hoặc nhìn vẻ mặt tươi cười của Karasuma Ranmaru, vẫn là kiểu cười tự do như gió đó, vẫn là cái độ cong nhếch môi — Thế nhưng, dường như nay nụ cười ấy lạnh lẽo hơn đôi phần.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Thầy— Đại úy...? Chẳng lẽ nào... ‹ Ngập ngừng ›
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Ồ. Đúng rồi đó, Haruaki chắc cũng ngờ ngợ ra được rồi nhỉ?
Đôi con ngươi đen láy của Karasuma Ranmaru hiếm khi bộc lộ cảm xúc nay rõ ràng đã thực sự lay động, hắn bước về phía cửa phòng Hiệu Trưởng, cánh cửa đóng lại khi cả hai người đều vào.
Căn phòng Hiệu Trưởng gọn gàng ngăn nắp, nhưng chỗ ngồi của nó trống rỗng. Như vắng đi vị chủ nhân của chính mình, thiếu đi hơi thở của một người nào đó.
Ranmaru tay lướt qua bề mặt sạch sẽ của bàn làm việc, bình tĩnh trần thuật sự thật hiển nhiên rõ ra trước ánh mắt sững sờ của Abe Haruaki.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Acchan biến mất rồi.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
B-Biến mất ấy ạ?
Là “biến mất” — mà không phải là “mất tích” sao?
Karasuma Ranmaru xoay người, mỉm cười. Nụ cười ấy có chút khiến Abe Haruaki rợn cả sống lưng.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Ừm. ‹ Gật đầu › — Ta phát hiện ra hơi thở nhóc con không còn trong phạm vi của hòn đảo kể từ lúc ba giờ sáng. Và ký ức của những người quen biết nhóc con hoàn toàn biến mất vào khoảng bốn giờ.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Chà, ta đã dò hỏi hết những người biết nhóc con rồi. Kể cả bé Ten và nhóc Bon, hay là học sinh và thực vật như Mandragora đi nữa, bọn họ đều chẳng có ký ức nào về Hiệu Trưởng cả.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
“Xoá xổ hoàn toàn ký ức luôn á!?”
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Nhưng— thế thì tại sao cả tôi và ngài vẫn còn nhớ chứ?
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Ây chà, chuyện này ta đành chịu thua. ‹ Nhún vai › — Có lẽ người cuối cùng gặp nhóc con là ta với cậu chăng? Nhưng cũng bởi vì nhớ rõ điều đó, vậy nên ta càng phải tìm hiểu lý do tại sao nhóc con lại biến mất như thế.
Karasuma Ranmaru trầm thấp bật cười thành tiếng, nhưng áp suất trong căn phòng giảm lạnh đến đáng sợ nói rõ tâm trạng đang xuống đáy của hắn.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Ực— ‹ Nuốt nước bọt › “— Đại úy, ngài ấy hoàn toàn tức giận rồi kìa.”
Abe Haruaki run rẩy xoa tay, ánh mắt lo lắng nhìn về phía hắn, song lại đánh mắt hướng tới nơi vị trí vốn có người nay đã trống không.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
“Thầy Hiệu Trưởng...” ‹ Bồn chồn ›
Cảm xúc bất an cứ len sâu vào từng xúc cảm, tâm trạng của người chỉ là quen biết với cậu đã lo âu như vậy. Thì nếu là người đã kề sát bên nhau như Karasuma Ranmaru — Ngài ấy sẽ như thế nào?
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Ôi chà. ‹ Thốt lên › — Không có Acchan ở trong này rầy la ta không được phá đồ công nhận lạ thật đấy.
Bóng tối hạ xuống che hơn nửa cảm xúc khuôn mặt, chẳng thể nhìn rõ biểu cảm hiện tại của hắn ra sao.
Nhưng, hiển nhiên, thông qua giọng nói hờ hững chẳng còn đôi ba sắc thái như khi trước. Karasuma Ranmaru chẳng hề ổn chút nào.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Không được không được rồi. ‹ Nhăn mày › — Nếu nghĩ tới bản thân sẽ chịu cảnh “Silent Treatment” như này trong suốt phần đời còn lại thì ta nghĩ mình sẽ đi đời vì chán chết mất.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Ôi, ta cần phải lập tức tìm ra Acchan ngay thôi. ‹ Đưa tay lên trán thở dài › — Nhóc con ở nơi lạ lẫm như thế hẳn sẽ bực bội lắm, có lẽ Acchan sẽ liên hồi chửi ta khi ta cứ lo chơi mà chẳng thèm tìm nhóc ấy chăng?
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Ây chà ây chà, vậy thì không được rồi. ‹ Lắc lắc đầu › — Ta chỉ giỏi tiêu tiền thôi, phải có Acchan ở đây kiếm tiền cho ta tiêu chứ. Nếu để ta tự thân đi kiếm thì ngôi trường này sẽ có ngày tan tác mất, mà để Acchan biết thì nhóc ấy sẽ biến ta thành quạ bảy món mất thôi.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Okay, quyết định rồi. Ta cần lập tức tìm đến nhóc con mới được, tình hình hiện tại và tương lai chẳng hề ổn tí nào. Nhỉ?
Karasuma Ranmaru phấn khích đập hai tay vào nhau, vẻ mặt như học sinh tìm ra được câu trả lời trong bài toán khó, vui vẻ nháy mắt với cậu trai đang hoá đá bên cạnh.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
• • •
Abe Haruaki
Abe Haruaki
È... Ừm... ‹ Bối rối nhưng đành nghiêm túc gật đầu › — Tôi tán thành.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
“Ngài cứ nói rõ là mình thiếu hơi thầy Hiệu Trưởng sẽ chịu không nổi đi. Lý do nhiều thế làm gì...”
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Cậu cũng đồng ý đúng chứ! Thế thì chúng ta nên nhanh chóng lập kế hoạch thôi! Bắt đầu từ——
Ánh mắt Karasuma Ranmaru chợt vô tình va phải quyển sách được lật dở rơi trên sàn, kế bên chiếc bàn làm việc đựng đầy tài liệu.
Hắn bước lại gần, nhặt lên. Từng tờ từng tờ lướt qua dưới con mắt nhanh nhạy của vị cựu thần giúp hắn dễ dàng biết được nội dung của quyển sách này.
Một cuốn truyện.
Chà, trái ngược hẳn với vẻ ngoài nghiêm túc đạo mạo của Acchan à nha.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Nhóc ấy đọc truyện trong giờ làm à. Hì hì, biết được một bí mật thầm kín của nhóc con rồi.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Nhưng mà đang đọc dở à... Để coi—
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Ủa, quyển sách này chẳng phải là—?
Abe Haruaki đột ngột chồm tới, do thấy Karasuma Ranmaru bỗng nhiên yên tĩnh nên anh cũng đành lại gần xem sao. Lại chợt phát hiện quyển sách mà hắn đang cầm tay trên có chút quen quen, tựa đề cũng quen quen thế nào—
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Ấy, đây chẳng phải là bộ manga mà tôi tặng Hiệu Trưởng sao? ‹ Ngạc nhiên ›
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Manga? ‹ Nhướn mày ›
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Vâng. ‹ Gật đầu › — Hôm trước Hiệu Trưởng hỏi tôi có cuốn sách nào thú vị không, mấy quyển ở thư viện thầy ấy đọc hết rồi nên tôi quyết định tặng thầy ấy xem thử truyện tranh sao.
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Thầy ấy chưa từng đọc manga bao giờ nên cũng tò mò lắm.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Hưm... Vậy à— ‹ Xoa cằm ›
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Acchan thích đọc sách thì bình thường rồi, nhưng đột nhiên lại đọc truyện tranh, lại tình cờ đúng ngày hôm nay như này...
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Haruaki, nhà thầy còn mấy quyển như này nữa không? Có thể đem đến hết cho tôi được chứ? ‹ Lắc lắc tựa truyện trên tay ›
Abe Haruaki
Abe Haruaki
Còn nhiều lắm, tôi sẽ đưa ngài ngay. Nhưng mà chuyện này có liên quan đến Hiệu Trưởng sao ạ?
Tất nhiên sẽ chẳng có chuyện Karasuma Ranmaru bỗng dưng đọc truyện khi đầu óc hắn còn đang chơi vơi cho cậu nhóc mà hắn chăm bẫm đã lạc lõng ngoài kia rồi.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Ừm. Ta nghĩ là có lẽ, câu trả lời của chúng ta sẽ nằm hết trong quyển truyện này đấy. ‹ Mỉm cười ›
Hắn nhìn sâu vào tựa đề cuốn truyện, đáy mắt u tối trầm đục, chẳng nhuộm sắc vui vẻ rạng rỡ khi xưa.
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Karasuma Ranmaru || Suzaku || Đại úy
Trẻ nhỏ lạc đường rồi, thân nhân phải tự tìm về thôi. ‹ Khúc khích ›
Abe Haruaki
Abe Haruaki
‹ Run rẩy xoa cẳng tay nổi da gà da vịt › “...Thầy Hiệu Trưởng, cầu chúc cho thầy tai qua nạn khỏi.”
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ắt chù——! ‹ Hắt xì ›
Ashiya Douman hít sâu một hơi, mơ màng xoa cánh mũi đỏ ửng. Cậu vẻ mặt cau có, bực tức nói, như thể biết rõ nguyên do.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Con gà ngu ngốc đấy chắc chắn đang nghĩ xấu gì về mình rồi.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Chậc, chỉ mong là bọn họ nhanh chóng tìm được lý do mất tích của mình. ‹ Vò rối đầu ›
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Khỉ thật chứ, đéo thể ngờ chỉ mới chửi nội dung rách của cuốn truyện đấy thôi mà bị vong linh là fan cuồng bộ đó cho trải nghiệm xuyên sách luôn.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Giờ thì— ‹ Ngoáy đầu ›
Bàn tay xương xẩu gầy còm vỗ nhẹ vào mặt đứa nhỏ hốc hác, mái tóc màu tím đậm màu hơn của cậu lộn xộn xoã tung trên nền giấy bìa carton bẩn thỉu.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
—Viper, dậy thôi.
Cậu đành phải gọi đứa em trai nuôi rơi từ trên trời xuống của mình đã.
Viper
Viper
Hơ— ‹ Mơ màng hé mắt › — Vâng ạ...
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Trời cũng gần sáng rồi, đám người kia hẳn đã đi hết.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
‹ Cúi đầu để trán cả hai kề nhau › Đỡ nóng hơn rồi, cơn sốt chắc cũng dịu.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Nhanh chóng ngồi lên lưng anh đi, chúng ta cần phải rời khỏi nơi này ngay lập tức.
Ashiya Douman ngồi xuống, Viper biết hiện tại có phản kháng cũng chẳng thể làm gì, đành bất lực thuận theo.
Chứ nếu là tính cách cậu nhóc tóc chàm thường ngày, cậu sẽ cương quyết chẳng muốn để người anh yếu có hơn bao nhiêu so với bản thân cõng mình đâu.
Sau khi đã nhận thấy đứa nhóc nhẹ hều trên lưng đã yên vị, Ashiya bắt đầu sử dụng pháp lực của mình — thứ mà đầu tiên khi xuyên qua nơi này cậu đã cảm thấy vô cùng yên tâm khi nó vẫn còn hiện hữu — mặt đất dưới chân hoá thành vũng chất lỏng đen đặc, tựa hố đen xoáy sâu, đưa hai con “người” nhanh chóng rời khỏi vùng đất quỷ tha ma bắt này.
Ashiya Douman quyết chí lập tân kế hoạch cho bản thân tại thế giới mới.
Mạnh hơn, quyền lực hơn, giàu có hơn, và cuối cùng là rời khỏi nơi này.
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
Ashiya Douman || Hiệu trưởng
“Phần thưởng đạt giải đặc biệt tại tiệm Pachinko đó mình còn chưa nhận được đâu, không nhanh nhanh về lại bị gã chủ tiệm quỵt luôn nữa.”
Rất liêm chính, rất công bằng. Thầy Hiệu Trưởng chỉ đang kiếm công việc ngoài giờ để thu lợi nhuận tu sửa trường học thôi nhé.
Ai bảo đám báo ở trường hại quá làm gì.
Tác giả — Sứa
Tác giả — Sứa
Một bộ mới cho otp mới của tui •⩊• )⸝♡
Tác giả — Sứa
Tác giả — Sứa
Otp không biết có gọi là chìm không mà tìm trên mạng chỉ lẹt đẹt vài con fic ao3 cứu rỗi, nên tui chỉ đành dấn thân cho đường đi nghiện ngập này ( ദ്ദി ˙ᗜ˙ )
Tác giả — Sứa
Tác giả — Sứa
Mỗi chương xấp xỉ từ 1k-2k chữ hơn tí, như chương này thì dài dòng giải thích quá nên mới 3k+ lận =)))
Tác giả — Sứa
Tác giả — Sứa
Cố lên cố lên một hai một hai cố lên ( 。 •̀ ᴖ •́ 。)
Hot

Comments

Lilia Moreau

Lilia Moreau

đầu hì hì ⸜(。˃ ᵕ ˂ )⸝♡

2025-03-28

2

Linh Chi

Linh Chi

Bộ này colab vs khr đko ạ

2025-03-31

1

Lynn Ophelia

Lynn Ophelia

Viper mama hết chăm Sét nhỏ rồi à?

2025-04-17

3

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play